Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 55 :

Ngày đăng: 02:10 19/04/20


Trong sảnh chờ sân bay, Ngô Đồng chen lên đứng phía trước, nhìn từng hành khách đi ra. Dáng vẻ mong ngóng làm Tần Qua không thể nghi ngờ rằng, nếu Tiểu Nguyên bỗng nhiên xuất hiện ở lối ra, không biết bà xã nhà mình có xúc động mà xô đổ barie để xông đến hay không.



Bởi vì người đến đón rất đông, Ngô Đồng sợ chen lấn đến Phi Phi nên để Tần Qua và Phi Phi ngồi ở phía sau chờ, còn mình chen lên phía trước đón Tiểu Nguyên.



“Ba, cậu Ba lúc nào mới tới?” đã lắp ghép khối rubic vài chục lần, Phi Phi ngẩng đầu lên hỏi ba.



Tần Qua ngẩng đầu nhìn đồng hồ trong sảnh chờ, máy bay đã hạ cánh được mười phút, vì thế đáp “Sắp rồi con.”



“Cậu là … em của mẹ hả ba?”



“Đúng rồi.” Tần Qua gật đầu.



“Vậy … cũng sẽ giống mẹ … xinh đẹp phải không ba?” Trong lớp của cậu, Dương Dương và Lâm Lâm rất giống nhau, mọi người đều nói do cả hai là chị em cho nên mới lớn lên giống nhau. Mẹ mình xinh đẹp như vậy, có phải cậu cũng xinh đẹp giống mẹ không.



“Cài này … một lúc nữa cậu ra thì Phi Phi tự mình nhìn là biết rồi.” nói thật, Tần Đại thiếu không có cách nào chấp nhận được việc một người đàn ông rất giống bà xã xuất hiện trước mặt mình, cho dù là em vợ cũng không được.



“Tiểu Nguyên!” Ngô Đồng kích động kêu lên làm cho hai cha con cùng ngẩng đầu nhìn nhưng chỉ thấy một đám người đang lúc nhúc phía trước. Tần Qua đành ôm Phi Phi đi đến chỗ Ngô Đồng đang đứng.



“Chị!” một chàng thanh niên cao ráo kéo theo chiếc vali màu đen, khi nhìn thấy Ngô Đồng thì tức khắc nở một nụ cười rực rỡ, nhanh chóng chạy về phía Ngô Đồng, cách hàng barie đưa tay ôm lấy Ngô Đồng vào ngực.



Tần Qua vốn cao to hơn người bình thường, mà Phi Phi lại đang ngồi trên vai anh, trong đám đông đangchen chúc liền phát hiện ra mẹ mình “Ba, mẹ … và một người nữa đang ôm nhau.”



“Đó là cậu Ba.” Mặc dù đoán được người ôm Ngô Đồng chắc chắn là em trai của cô nhưng mà nghe thấy thế, anh vẫn không được thoải mái trong lòng.



“Có phải em lại cao lên không?” Ngô Đồng nhìn từ trên xuống dưới ngắm em trai đã nửa năm khônggặp, cao, đen và khỏe mạnh.



“Em đã cao thêm ba cm, hiện giờ là 1m78, sang năm chắc là phải được 1m80.” Tiểu Nguyên khoe.



“Em đi đường có mệt không?” Ngô Đồng cười hỏi.



“Bay có hai giờ thôi, em không mệt chút nào.” Vẻ mặt Tiểu Nguyên đau khổ nói “Chỉ là đồ ăn trên máy bay thật không dám khen.”



“Chờ về nhà chị làm đồ ăn ngon cho em ăn.”



“Chị của em là tốt nhất. Em ra giờ đây.” Chàng thanh niên kéo vali dọc theo barie đi ra ngoài.



Ngô Đồng cũng vội vàng đi theo, đáng thương cho Tần Đại thiếu vất vả bon chen qua biển người đến bên cạnh bà xã, khi đến nơi lại trơ mắt nhìn bà xã chạy đi chỗ khác.



Tần Đại thiếu buồn bực, thay đổi hướng đi theo.



“Chị Hai!” Tiểu Nguyên chạy đến, việc làm đầu tiên là bế chị gái mình lên, quay mấy vòng.



Tại sao lại ôm nhau nữa rồi?


Ăn cơm xong, Tần Qua đi tính tiền, Ngô Đồng đi toilet chỉnh trang lại, Tiểu Nguyên nắm tay cháu trai mới ra lò của mình đi ra sảnh khách sạn chờ hai người.



đang buồn bực, chán muốn chết, Tiểu Nguyên bắt đầu chú ý đến cậu nhóc cháu trai của mình.



“Phi Phi à.” Tiểu Nguyên ngồi xổm xuống trước mặt Phi Phi, bắt đầu dụ dỗ.



Phi Phi thả khối rubic trong tay xuống, ngoan ngoãn nhìn Tiểu Nguyên.



“Cháu có biết ba mẹ cháu quen biết nhau như thế nào không?” Tiểu Nguyên cũng không xác định được Phi Phi có biết chuyện này hay không, dù sao cũng đang rảnh rỗi không có việc gì làm, hỏi thăm mộtchút, nhỡ đâu cậu nhóc biết thì sao.



“Biết ạ.” Phi Phi gật đầu.



Tiểu Nguyên nghe xong, lập tức tinh thần tỉnh táo lại, dụ dỗ “Vậy con nói cho cậu biết được không, cậu mua kẹo cho con ăn.”



“Mẹ không cho nói.” Phi Phi lắc đầu.



“Mẹ nói không cho nói lúc nào đâu?”



“Lúc nãy ba nói … Mẹ giẫm lên chân ba.” Lúc đó Phi Phi ăn no rồi, đang cúi đầu chơi rubic nên chứng kiến được cảnh này.



Má… Quả nhiên không phải cha con ruột, anh rể giống như một tên ngốc thiếu não, con trai còn nhỏ mà khôn dữ vậy trời.



“Cậu Ba!!!”



“Ừ??”



“Nhìn cậu … không giống mẹ … xinh đẹp.” Quan sát một lúc, Phi Phi tổng kết.



Cậu nên vui vẻ, hay là nên tức giận đây? Cái thằng nhóc láu cá cố tình phải không?!



Tác giả có lời muốn nói:



Tiểu Nguyên: Qua một ngày quan sát, em phát hiện người anh rể này: ngốc nghếch, dễ dụ, có tiền, sợ vợ nhưng mà việc lập quỹ đen là không được.



Tần Qua: Ai lập quỹ đen, ai giấu tiền riêng!



Tiểu Nguyên: đã biết sai còn cãi chày cãi cối, lại một khuyết điểm nữa.



Tần Qua tức giận chạy điên cuồng trong sân đánh bao cát, nếu không phải cậu là em vợ tôi thì tôi sẽđánh cậu như cái bao cát này.



Phi Phi: Cậu Ba, cậu không đẹp.



Tiểu Nguyên: Cháu là thằng nhóc láu cá.