Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 106 :

Ngày đăng: 12:22 19/04/20


Diệp Bạc Hâm không biết phải hình dung tâm trạng của bản thân bây giờ như thế nào.



Cảm thấy như nghe kể chuyện vậy, không giống là, cô là nhân vật chính của câu chuyện.



Cơ thể bồng bềnh nhẹ nhàng, giống như sải bước trên mây, bốn bể đều là mây mù.



Ừm... tất cả mọi chuyện đều là giả dối, cô sống trong hư ảo năm năm.



Năm năm, cô bị giấu vô cùng thê thảm.



Đời người có thể có bao nhiêu lần năm năm?anh cho cô lời nói dối năm năm.



Năm năm trước lúc cô ở trên giường bệnh tỉnh lại, cô mở mắt ra nhìn thấy là Hạ Dã Nhuận, chớp mắt, cô không phân biệt rõ là thất vọng hay là gì đó, trong lòng hình như mất đi một góc.



Năm ngón tay cử động không được, trong đầu có những mảnh vỡ lộn xộn.



Cô không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì rồi, kí ức dừng lại ở lúc trước khi thi đại học.



Cô càng nghĩ đầu càng đau, cả ngày vô tri vô giác, trong bệnh viện cô nằm đã hơn hai tháng.



Hạ Dã Nhuận không kể ngày đêm chạy tới bệnh viện, lúc đó anh vừa mới tiếp nhận công ty, ban giám đốc không hài lòng với anh, nghĩ kế kéo anh xuống ngựa.



Anh bị áp lực đè rất lớn, nhưng lúc ở trước mặt cô lại giống như người không có việc gì.



Cô thừa nhận bản thân không tim không phổi, nhưng đối với Hạ Dã Nhuận, cô là có áy náy.



Vì vậy, lúc mọi người đều nói với cô, Hạ Dã Nhuận và cô đã đính hôn, bọn họ có hôn ước, cô mặc dù hoài nghi, nhưng không có phản kháng.



Nếu như không phải vì Lâm Tinh Âm đột nhiên nhô ra, Diệp Bạc Hâm nghĩ, cô có lẽ như vậy mà kết hôn với Hạ Dã Nhuận rồi.



Có một người yêu cô, như vậy dường như cũng rất tốt.



Bây giờ bỗng nhiên có người nói với cô, cô cùng với một người đã từng rất thương yêu nhau, nhưng mà cô không biết người đó vì sao mất tích trong hồi ức cô bị mất đi rồi, lại xuất hiện trong thế giới của cô, nhưng mà lấy thân phận của một người dưng.



Trong ký ức của cô, cô đối với Hạ Dã Nhuận không có tình cảm nam nữ, càng đừng nói tới cùng Hạ Dã Nhuận yêu nhau.



Cô từng hỏi Tô Uyển, Tô Uyển cũng không biết rõ cô vì sao lại quyết định cùng Hạ Dã Nhuận ở cùng nhau.



Nhưng bọn họ, thực sự đã đính hôn.



Một chút ký ức cô cũng không có.



Trong câu chuyện phiên bản của Tống Nhất, cô mười tám tuổi đã cùng Tập Vị Nam yêu nhau.



Còn cô... lại đính hôn cùng Hạ Dã Nhuận vào lúc 19 tuổi.
Vệt đỏ tươi trong mắt như kim châm vào mắt của Tập Vị Nam, đồng tử hơi hơi co rút, bàn tay bên người không ý thức nắm lại thành nắm đấm.



Do sự hiện diện của Lý thượng tướng, anh không kích động, nén xuống sự khó chịu trong trái tim.



Có lẽ hôm nay tâm trạng không tệ, Lý thượng tướng thay đổi bộ mặt không giống như vẻ nghiêm khắc ngày thường, trên mặt treo một nụ cười nhạt.



“Liên đội nữ quân nhân?”



“Vâng.”



“Tốt.” Lý thượng tướng lên tục gật đầu.



Tập Vị Nam nhìn hướng Tống Nhất, cảm thấy cô rất quen mắt, trong ánh mắt dường như có ý gì, nhưng nhất thời lại không nhớ ra rốt cuộc đã gặp ở đâu.



Có lẽ nét mặt hoà nhã thôi.



Tập Vị Nam không nghĩ nhiều, Tống Nhất lại không khách khí nhìn Diệp Bạc Hâm.



Tình cảm hai vợ chồng bọn họ quá kỳ lạ.



Đều là mặt không biểu cảm.



Ngay cả ánh mắt cũng không giao lưu.



Diệp Bạc Hâm nói với cô, mối quan hệ của họ trong căn cứ không có mấy người biết, vì vậy gặp mặt đều làm như không quen.



Tống Nhất cảm thấy rất kỳ lạ, vở kịch quá đạt rồi.



Diệp Bạc Hâm nắm chặt phần thịt mềm trong lòng bàn tay, nhưng vẫn là không giấu được đôi mắt đỏ.



Cùng anh thêm một giây, cô cũng cảm thấy khó chịu, nghĩ tới anh âm thầm lừa dối, cô chính là kề sát bờ vực sụp đổ.



Cô muốn đi hỏi anh, vì sao lừa cô năm năm?



Nhưng cô biết... Tập Vị Nam không muốn nói, ai cũng không có cách nào từ trong miệng anh moi ra một từ nào.



Sau khi Diệp Bạc Hâm và Tống Nhất bước đi xa rồi, Lý thượng tướng dường như có ý gì, thu lại nụ cười nhạt trên mặt.



“Tập đội trưởng, tôi nhìn thấy lúc nãy nữ binh bên trái rất quen thuộc, hình như gặp ở đâu rồi.” Nói xong, thực sự không nhớ ra, cho nên bản thân cười lên tiếng, “Xem ra thật sự già rồi, trí nhớ suy giảm rồi.”



Tập Vị Nam cười không lên tiếng, sau khi cô nhắc, anh nhớ ra rồi.



Lý thượng tướng bảy năm trước là giáo sư thỉnh giảng tại Học viện Quân sự Trung Ương.