Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 127 :

Ngày đăng: 12:23 19/04/20


Dạ Mị nằm ở khu vực trung tâm sầm uất của thành phố, là hộp đêm lớn nhất xa hoa nhất của Thành phố S, các danh môn công tử, các tầng lớp tri thức của thành phố đêm đêm sênh ca, ăn chơi thỏa thích, trai gái uốn éo múa máy trên sàn nhảy, săn tình phóng đãng.



Ánh đèn chiều từ đỉnh đầu sà xuống, sáng mờ mịt màu đỏ vàng xen kẽ nhau, trên khuôn mặt nhấp nháy trẻ trung rực rỡ.



Những chàng trai cô gái trẻ tuổi, ban ngày mặc những giày da, vest, đường đường chính chính, tỏ ra dáng vẻ chính nhân quân tử, đêm đến lại hóa thành những kẻ lẳng lơ, mượn rượu để giải tỏa lo âu, dùng dục tình để phóng thích những hormone dư thừa trong cơ thể.



Sau một đêm thỏa thích, mối qua hệ dây dưa giữa hai người bỗng chấm dứt, mỗi người tự tìm cho mình một con mồi tiếp theo, tiếp tục triển khai một cuộc chiến mới.



Đây là thời đại tự do phóng khoáng, cũng là thời đại hỗn loạn dơ bẩn, tình một đêm lại như không có gì, lẽ nào bạn chưa nghe qua tình yêu cấm đoán sao?



Trên sàn nhảy, một cặp nam nữ hôn nhau mãnh liệt, thật khó chia cách, người đàn ông đặt bàn tay anh ta luồn vào trong cổ áo của người phụ nữ, âm thanh mập mờ tan chảy trong tiếng nhạc rock ồn ào điếc cả tai.



Trong màn tối đen sàn nhảy, ai biết được bao nhiêu thủ đoạn dơ bẩn được giấu đi?



A Tứ-người hầu rượu không ngạc nhiên gì, đưa mắt liếc nhìn những cặp nam nữ đang vui sướng điên cuồng chơi đùa theo tiếng nhạc rock and roll đó, bỗng thu lại tầm nhìn.



Trong đám người đó, đột nhiên có một bóng dáng nào đó khác lạ, cô ăn mặc như một sinh viên, trông có vẻ rất khôn ngoan, mái tóc dài thẳng tới eo trông rất hiền thục, dưới chân đi một đôi giày vải bố màu trắng.



Loại phụ nữ này không nên có mặt ở một nơi thối nát như này, chắc chắn sẽ bị làm nhục, A Tứ trong lòng trắc ẩn, có ý muốn khuyên nhủ cô nên trở về.



Cô gái vừa mới đi qua trước quầy rượu, A Tứ mới phát hiện ra cô đang đeo tai nghe bluetooth.



“Đồng Đồng, cậu nói gì vậy? Nói to lên đi, nghe không rõ...” Thanh Nhuận hai má trắng nõn hồng hào, lúc cô ấy nói chuyện, hai bên cánh mũi xinh xắn chợt giật lên.



Thanh âm của cô phát ra dịu dàng mềm mại, tựa như làn gió mùa xuân, mang theo một luồng khí lành lạnh.



“Phòng 106 đúng không? Ok, nhất định tôi sẽ níu anh ta lại, anh ta dám chống cự, thì chị đây sẽ xử lí tại chổ, thiến của quý anh ta.”



“Chạm vào người phụ nữ khác? Vậy càng dễ xử lí, lột da rồi rửa thật sạch.”



Khuôn mặt A Tứ chất đầy những luồng tối đen, nhìn cô không khác gì một con quỷ, lắc đầu một cách âm thầm với cái tình cảnh của cô.



Một người con gái tốt đẹp như thế, không ngờ tâm địa ác độc, hoàn toàn như một người đàn bà đanh đá vậy.



Mấy tiết mục như thế này mỗi ngày cô đều biểu diễn, không có gì khác hơn khi người chồng quá trớn, bạn trai què quặt, cô gái vô cùng tức giận, tự mình vào tận cửa để bắt kẻ thông dâm.



Trong phòng 106, ánh đèn lờ mờ, sắc rượu tràn đầy, trước mắt là cô ca sĩ đỏ rực nổi tiếng đang hát một cách trìu mến, khiêu khích tiếng lòng người đàn ông, anh ta nhếch mép cười rồi đưa tay đặt lên hông cô gái hộp đêm đó, cúi đầu rồi hôn mãnh liệt.



Cánh cửa đột nhiên bị mở ra, một luồng không khí tươi mát bỗng bao phủ lên cái hơi thở thối nát, pha lẫn mùi rượu, khói thuốc với mùi nam tính trên người đàn ông đó.



Đám đông nhìn lên ồn ào sôi nổi, một người phụ nữ bước vào.



“Hay cho một cô sinh viên đơn thuần cảm động, Dạ Mị này càng ngày càng biết làm ăn rồi nhỉ, ngay cả loại thủ đoạn này cũng có thể nghĩ tới.” Một người ngăn cô ta lại, dục vọng trong ánh mắt cô ta không hề che giấu được.



Để cô ta trở thành lang nữ trong hộp đêm ư?


“Ông Tần.” Thu lại thái độ kiêu kì, Cố Nhĩ Tư kính cẩn mở cửa xe.



“Đứa nào để cậu đưa người vào?” Tần Khâm Nặc nhau mày, đá vào đầu gối Cố Nhĩ Tư, Cố Nhĩ Tư bất ngờ không kịp đề phòng, nhếch nhác quỳ gối xuống đất.



“Ai? Là ai?” Cố Nhĩ Tư sững sờ vẻ ngốc ngếch, vỗ nhẹ vào ống quần bộ vest phũi đi lớp bụi rồi đứng dậy.



Chơi bên cạnh Tần Khâm Nặc từ nhỏ, Cố Nhĩ Tư sớm đã quen với việc bị tấn công bất ngờ, cái đá chân này của Tần Khâm Nặc chẳng qua chỉ để thư giãn gân cốt mà thôi.



“Là người đàn bà điên đó.” Bóng dáng của con dao bị che phủ bởi một tầng đen tối tăm, đôi mắt lóe lên trong đêm tối mờ mịt.



Người đàn bà điên?



Tô Thị Đà không phải là người đàn bà điên đó chứ?



Nếu không phải là đứa con gái bình thường, ai dám trêu đùa với những người nguy hiểm ẩn ấp trong bóng tối chứ, vậy mà cô ấy vui chết đi được.



Những tiết mục hãm hiếp như vậy thường được biểu diễn rầm rộ, ông Tần đã nhanh chóng trở thành trò đùa trong mắt những đại ca giới giang hồ.



Vỗ vỗ vai ông, khuyên một câu đầy ẩn ý rằng, “Ông Tần à, ông không nên cưng chiều người đàn bà này quá, nuôi thành một con hổ cái, đến lúc nó đau khổ ông tự chuốc lấy đấy.”



“Ông Tần, oan quá. Tiểu thư Tô xuất quỷ nhập thần, ông không phải không biết, tôi nào ngăn được cô ấy?” Cố Nhĩ Tư giơ hay tay lên tỏ vẻ vô tội.



Anh ta dám thề, lần này thật sự không phải anh ta tiết lộ hành tung của ông Tần cho nha đầu đó.



Ánh mắt Tần Khâm Nặc lóe lên sự thất vọng, nụ cười mang tính biểu tượng cũng bỗng dập tắt.



Ai cũng nói ông Tần tao nhã lịch sự, nhưng đụng đến khắc tinh Tô Thi Đà kia, tất thảy phong độ anh ra như một con quỷ vậy.



Người ta đoán rằng cuộc đời ông ta gây quá nhiều nghiệp chướng, mới chạm phải người phụ nữ âm hồn không tan.



Cố Nhĩ Tư mỉm cười, liệc tục hướng về cánh cửa Dạ Mị, nam nữ qua lại, không thấy bóng dáng đó.



“Ông Tần, Tô tiểu thư sao vẫn chưa ra nhỉ?”



Cái nơi Dạ Mị này, bề ngoài thì đèn soi lộng lẫy, thực ra bên trong vô cùng dơ bẩn.



“Anh đưa cô ta vào trong đó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Bên trong như thể những con quỷ đói vậy.”



Cố Nhĩ Tư vội vàng, Tần Khâm Nặc “Xoạch” một hơi, mặt anh ta như lửa đốt, càng làm tăng thêm sự mê hoặc hoang dã.



Mây mù trắng xóa, khuôn mặt ranh mãnh anh ta bị che khuất, Tần Khâm Nặc nghiêng người dựa vào thành xe, cặp mắt xuyên qua những lớp sương mù, lặng lẽ nhìn lên bầu trời xa xôi.



Ánh sáng của thành phố qua lại trên bầu trời đêm tựa như những con rồng đang bay, những ngôi sao được giấu hàng trăm triệu năm ánh sáng.



Tôi đã không nhìn thấy bầu trời dày đặc ngôi sao như thế trong nhiều năm.