Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 253 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


Các khớp ngón tay trắng bệch ấn tắt điện thoại.



Diệp Bạc Hâm vội vàng quay người, tầm mắt rơi trên cửa hàng Fila.



Thẩm Tư Á trong phòng thử đồ vẫn chưa bước ra, Diệp Bạc Hâm thở phào một hơi.



Ánh mắt lại chuyển ra ngoài cửa sổ.



Ánh đèn rực rỡ, chiếu lên trên mặt.



Một chiếc xe Jaguar dừng bên đường, Giảng Diệc Đình ôm một cô gái xuống xe, thần sắc hai người mập mờ, Giang Diệc Đình cúi đầu, nói thầm bên tai cô gái, khiến cô cái cười kiều diễm.



"A Hâm, cậu làm gì mà hoang mang rối loạn vậy? Giọng của Thẩm Tư Á truyền từ sau tới, Diệp Bạc Hâm toàn thân đều cứng đờ.



"Không có gì.?"Diệp Bạc Hâm lắc đầu, đứng chắn bóng hai người ngoài cửa sổ.



Tám năm, đã từng yêu sâu đậm như vậy, làm sao nói quên là quên được?



Giang Diệc Đình, có người mới rồi sao?



"Cậu lúc nãy không phải nhìn trúng chiếc váy dài lệch vai màu tím kia sao? Đi, chúng ta đi thử xem." Diệp Bạc Hâm quay người Thẩm Tư Á lại, nói với nhân viên bán hàng bên cạnh: "Làm phiền giúp tôi lấy chiếc váy dài màu tím kia."



"Vâng, xin đợi một lát." Gặp khách hàng vung tay tội rãi như vậy, hai mắt nhân viên cười thành một đường.



Trong khoảnh khắc quay người, Thẩm Tư Á một mặt nghi ngờ.



Quá lúc thường rồi, bên ngoài có gì sao?



Bỗng chốc, ánh mắt khựng lại.



Cô gái mặc váy dài trắng, đứng trước mặt người đàn ông, một mái tóc dài bay múa trong gió, cùng người đàn ông mặc áo khoác đen dây dưa một chỗ.



Người đàn ông rủ mắt xuống, hơi nghiêng người về phía cô gái, cô gái ôm lấy cổ người đàn ông, ngón chân hơi nhín lên, hai người không kiêng nể gì hôn nhau nồng nhiệt trên đường.



Chính là vội vã như vậy?



Tim bị mạnh mẽ xé ra, Thẩm Tư Á ôm lấy lồng ngực, máu huyết toàn thân dường như không ngừng lưu động, toàn thân lạnh lẽo.



Giang Diệc Đình, một lần nữa giẫm đạp lòng tự trọng của cô dưới chân.




"Tôi đi ra ngoài hít thở không khí." Tập Vị Nam gặt đi tàn thuốc, bỗng nhiên đứng dậy, đối với mọi người xung quanh nhàn nhạt gật đầu, anh không ngờ rằng bọn người Sở Lâm tìm nhiều người đến như vậy, mấy người này mực dù ở trong cùng đại viện lớn lên, nhưng hôm nay thân phận không giống nhau, có những người trái tim không có đơn thuần như vậy, anh không thích xã giao, viện cớ ra ngoài hít thở không khí.



Tập Vị Nam vừa rời đi, trong cả căn biệt thự bỗng nhiên trầm mặc xuống. Mặt nhìn nhau, chủ tiệc đều đi rồi.



Tần Yến Đường lộ mặt, chào hỏi mọi người chơi vui vẻ, lúc này mới náo nhiệt trở lại.



Đặng Thụy Tây ánh mắt u ám, nhìn bóng lưng kiên quyết rời đi của Tập Vị Nam.



Cô là vị hôn thê của anh, vì sao phải lạnh lùng với cô như vậy?



Ngày sinh nhật của anh, bạn gái anh vì sao không tới tham gia? Bọn họ chia tay rồi sao?



...



"Đây là có chuyện gì? Chị dâu này cũng quá chảnh rồi, dám bỏ anh Nam chúng ta, ngay cả sinh nhật anh ấy cũng không xuất hiện, làm cho anh Nam một buổi tối đều không có sắc mặt tốt." Sở Lâm lắc lắc rượu vang trong tay, chất lỏng màu đỏ đổ xuống ly thủy tinh, xoay tròn.



Lục Tiễn Tây hai chân vắt chéo, lười biếng dựa trên quầy, cười lạnh một tiếng, "Anh ấy không có tự trọng."



Vì một cô gái, biến thành bộ dạng chán nản bất an, không có tự trọng là gì?



Nếu như cô ấy thực sự để ý đến anh, lại vì sao quên anh sạch sẽ?



Sở Lâm một ngụm rượu xíu chút nữa phun ra, "Lão Lục, cậu có ý gì? Cậu gặp chị dâu rồi?"



Ngón tay xương khớp rõ ràng củ Lục Tiễn Tây kéo kéo cổ áo, "Há chỉ gặp thôi."



Nhiều năm như vậy, anh vì trị liệu bệnh tâm lý cho Tập Vị Nam, không ít thôi miên đối với anh, từ trong miệng của anh, anh dường như hiểu được quá khứ của hai người.



Càng là như vậy, anh càng ghét cô gái này.



Cậy vào nuông chiều của Tập Vị Nam, để Nam chịu cực khổ.



Sở Lâm hứng thú lên, "Chị dâu là cô gái như thế nào?"



Lục Tiễn Tây tuôn ra tức giận trong bụng, ly rượu nặng nề đặt lên quầy bar.



" Cô gái kia bản lĩnh rất lớn, Nam mấy lần vì cứu cô ta, suýt chút nữa nguy hiểm tính mạng." Lục Tiễn Tây hừ lạnh, "Tôi là nhìn không ra cô gái đó có gì tốt, phụ nữ xinh đẹp rất nhiều, nhưng Nam lại cố chấp, không phải cô ta không được. "