Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 270 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


Nhập vào mắt là một trang viên trăm hoa đua nở, sau khi đi qua vườn hoa trang viên gần như bằng phẳng, mới nhìn thấy phía trước vài căn biệt thự sát gần nhau đơn giản thanh lịch nhưng không mất đi khí chất cao quý, ở trung tâm là một căn biệt thự ba tầng phong cách Trung Quốc.



Khí chất lãng mạn và trang nghiêm, tiền sảnh cao rộng và cổng khí thế, cửa sổ vòm cung và đá thạch khảm góc cạnh, ung dung hào hoa. Thừa hưởng bản chất của kiến trúc truyền thống, duy trì phong cách nghệ thuật cổ kính tao nhã, súc tích, tráng lệ của kiến trúc truyền thống độc đáo, tất cả đều dựa trên thiên nhiên.



Cây trúc xanh tươi men theo bãi cỏ phân thành hai nửa đứng hai hàng dọc theo con đường đá cuội, lá trúc xanh trên đỉnh đầu vây lại hợp thành một cổng hình vòm cung, vào ban ngày có thể phân cách ánh nắng mặt trời kịch liệt và không khí nóng bên ngoài.



Trang viên của ông ngoại đã đủ tinh tế xa hoa rồi, tuy nhiên cùng so với chỗ ở của Tập gia, mới biết kia là không bằng ai.



Diệp Bạc Hâm âm thầm chậc lưỡi, ngôi nhà này rốt cuộc phí bao niêu tài lực, kề non cạnh nước, ngồi Bắc hướng Nam, lợi dụng hoàn mỹ chạm khắc tự nhiên của hoa cỏ cây.



Một đường bước qua trăm hoa đua nở và giả sơn ngọc cảnh nhân tạo rủ xuống, xa xa có thể nhìn thấy non xanh nước biếc đối diện, một dòng suối nhỏ chảy xuống từ đỉnh núi tạo nên một phong cảnh đẹp khác trong thánh địa này.



Tập gia vẫn luôn rất thần bí, là một phú gia ẩn hình, là một danh môn gia tộc có âm điệu thấp nhất trong Kinh Thành, gia tộc này không có hấp thụ ánh sáng trong mắt thế nhân, danh sách phú nhân Forbes mà mọi người biết đến đều là vài phú nhân che ánh sáng, còn người thật sự có tiền sẽ không để tài sản thân giá của bản thân phơi bày ra trước mắt thể nhân, không có bộ phận người phơi bày đó mới thực sự là đám người nắm vận mệnh tài phú đất nước.



Trong xã hội thượng lưu không ít người nghe về gia tộc Tập gia thần bí này, nhưng rất ít người biết Tập gia cuối cùng nằm ở đâu, còn cô hôm nay may mắn nhìn tận mắt, quả nhiên là khí thế to lớn.



Xung quanh căn nhà rất yên tĩnh, ngoại trừ những người giúp việc mặc váy trắng, tưới nước, làm cỏ, tỉa hoa và lá, hầu như không có ai đi bộ.



Một người dáng vẻ giống quản gia từ trong cửa lớn căn biệt thự phong cách Trung Quốc bước ra, trên dưới đánh giá cô vài lần, đưa cô vào phòng khách.



Có người bưng trà lên, cô liền bị ném vào trong phòng khách, hai quân quan lúc nãy cũng không thấy bóng ảnh.



Trong biệt thự yên lặng, lúc nào cũng có người làm đi qua đi lại, nhưng không có ai để ý đến cô.



Diệp Bạc Hâm yên lặng bưng cốc lên, nước nóng biến thành nước lạnh, ánh sáng mặt trời cũng từ cửa sổ di chuyển.



Cô biết bản thân bị cố ý lạnh nhạt, cũng giống lần đó ông ngoại cố ý vứt Tập Vị Nam ở phòng khách, hôm nay sự việc cũng xảy ra trên người cô, quả nhiên ứng với một câu, phong thủy luân phiên quay.
Lão phu nhân trong lòng mặc dù tức giận, trên mặt lại bất động thanh sắc, tiểu tử đần độn này càng ngày càng vô pháp vô thiên rồi, thật sự muốn vứt sạch mặt mũi Tập gia sao? Để bạn bè biết cháu trai Tập gia cùng với một cô gái vó vị hôn phu yêu nhau, danh dự Tập gia trăm năm giấu đi đâu?



" Diệp tiểu thư, vậy cô có biết cháu trai ta có vị hôn thê không?" giọng của lão phu nhân lạnh vài phần.



Diệp Bạc Hâm hơi sững, nhàn nhạt nhìn hướng lão phu nhân, lần nữa gật đầu.



"Tốt lắm." lão phu nhân cười mỉa mai, "Ta còn cho rằng bản thân nhìn quá rồi, nghĩ vô có lẽ không hư hỏng như ta nghĩ không ngờ rằng..."



Lão phu nhân dừng lại một chút, trong mắt sự xem thường ngày càng sâu, "Diệp tiểu thư, bản thân cô có vị hôn phu, còn cùng một người đàn ông có vị hôn thê yêu nhau, cô cảm thấy cô cách làm này của cô có đạo đức không? Giống loại con gái không đứng đắn như cô, còn mơ tưởng vào cửa Tập gia, cửa Tập gia ta há là dễ dàng vào như vậy? Cô đừng cho rằng có cháu trai ta chống lưng cô liền có thể yên tâm gối đầu không lo nghĩ. Ta hôm nay nói cho cô biết, không có sự đồng ý của ta, cô đừng mong bước vào cánh cửa Tập gia."



Nếu như người đó không phải Tập Vị Nam, ai đồng ý dính líu vào Tập gia? Nhìn Giang Nhan liền hiểu rồi, lão phu nhân chỉ trích cô như vậy, Tập gia loại thế gia trăm năm, nước cũng rất sâu, nếu không bất đắc dĩ, cô không thèm động vào.



Những lời này, trong lòng Diệp Bạc Hâm chỉ nghĩ thôi, cô cũng không dám vuốt hùm trên đầu hổ.



Phía trên nên có tôn kính vẫn là phải có.



Diệp Bạc Hâm bày ra bộ dạng chịu sự dạy dỗ.



Lão phu nhân lại cảm thấy cô không đơn giản, nói lời nặng như vậy, cô gái này lại không vết tức giận không sợ hãi, còn thật sự có chút bản lĩnh chút năng lực.



"Diệp tiểu thư, làm người quý ở tự mình biết mình, cô nói xem?"



"Lão phu nhân nói đúng."



" Rất tốt, bà lão ta cũng không phải là người không thông tình đạt lý, Diệp tiểu thư, cô nói thử xem, cô xứng với cháu trai ta chỗ nào?"