Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 277 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


"Mẹ, mẹ có thể nói cho con biết vì sao mẹ sống chết không đồng ý con và Tập Vị Nam ở bên nhau không?" Diệp Bạc Hâm cũng không úp mở, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đôi mắt mở to chằm chằm nhìn Tô Uyển, dường như lo lắng sẽ bỏ sót bất cứ biểu cảm nào trên gương mặt bà ấy.



Trước kia Tô Uyển nói không môn đăng hộ đối đều không thành vấn đề, cô không tin Tô Uyển nông cạn đến vậy.



Hôn nhân không bắt nguồn từ tình cảm, dù cho môn đăng hộ đối, học thức, tài mạo tương xứng, trong mắt người đời bọn họ là kim đồng ngọc nữ, nhưng chuyện hôn nhân, như người uống nước, xứng đôi, hạnh phúc trong mắt người ngoài chưa hẳn là thực sự hạnh phúc, xứng đôi.



Khóe môi Tô Uyển khẽ nhúc nhích, lạnh lùng nhìn cô một cái.



Cô vẫn quả thực chưa tuyệt vọng, xem ra không đập đến vỡ đầu chảy máu, cô sẽ không từ bỏ đâu. Nhưng làm sao để Tô Uyển mở miệng đây? Không dễ dàng gì quên được chuyện đau buồn, bà ấy sao có thể tàn nhẫn chia cắt, khiến cô lại lần nữa rơi vào tuyệt vọng? Đến lúc chia rẽ bọn nó rồi, cô sẽ càng đau khổ tột cùng.



Không thể phủ nhận, tên nhóc Tập Vị Nam ấy đi nước cờ này quá lợi hại rồi, đánh cược vào tình yêu bà ấy dành cho con gái, sẽ tuyệt đối không vì chia rẽ vợ chồng bọn nó mà khiến con gái lâm vào tình cảnh tuyệt vọng.



"Mẹ, con đã nghĩ thông suốt cả rồi, mẹ không cần băn khoăn gì cả." Diệp Bạc Hâm ngồi xụp xuống bên chân Tô Uyển, mặt dựa trên đùi bà ấy, tay nắm chặt lấy bàn tay của bà, "Con chỉ muốn biết, mẹ và cậu rốt cuộc đã biết được bao nhiêu rồi."


Cơn giận lúc đó vẫn chưa tan, nhưng lo anh xảy ra chuyện mới trăm phương ngàn kế tìm cách gần anh một chút.



Điều quan trong nhất là, lúc ấy cô biết Bạch Sở Khả cũng tham gia vào nhiệm vụ lần đó, cô nút không trôi cục tức này, muốn cùng cô ta so cao thấp, cô ta sẽ không đưa cho bất kì người nào khác!



Diệp Bạc Hâm đặt cằm lên trên đùi Tô Uyển, mặt áp sát vào tay bà ấy, trên hàng mi đọng nhưng giọt nước mắt, nhẹ nhàng rung lên, cô ngồi xếp bằng trên sàn, giọng líu ríu: "Mẹ, con yêu anh ấy, rất yêu rất yêu, mẹ có thể không biết, mười năm trước con đã gặp anh ấy rồi, lần đó bị tên buôn người bắt cóc, nếu không có anh ấy, sẽ không có con ngày hôm nay. Con đã yêu anh ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lúc ấy con mới 15 tuổi, cái gì cũng không hiểu, sau khi quay về con phát điên lên muốn tìm anh ấy, nhưng bặt vô âm tín, tất cả tin tức về anh ấy đều bị người khác xóa sạch, mỗi lần đêm thâu thanh tĩnh, trong lòng con vô cùng trống trải, con sợ con tìm không ra anh ấy, cả đời phải sống trong ân hận."



"Đau khổ đồng thời lại là mật ngọt, con ảo tưởng cùng anh ấy tương phùng. Ba năm, anh ấy là trụ cột tinh thần duy nhất của con, cũng là năm ấy, mẹ cùng Diệp Viễn Đông ly hôn, cuộc sống của con mất đi phương hướng, duy chỉ nghĩ đến anh ấy, con mới kiên trì tiếp được."



"Trong quân đội một lần nữa gặp lại anh, cách anh ấy càng gần, con đắm chìm càng sâu, cuối cùng không cách nào thoát khỏi. Anh ấy ưu tú như thế, con cố gắng theo kịp bước anh ấy, anh ấy trước kia chưa từng cười với con, thậm chí đến vẻ mặt thiện cảm cũng không có, nhưng con lại không tự trọng đến thế, chỉ cần thấy anh ấy là có thể vui vẻ cả ngày, không nhìn thấy là suy sụp, mong ước mỗi ngày là có thể nhìn anh ấy từ xa. Con muốn tiếp cận anh nhưng lại không dám, nhìn thấy anh ấy cũng cô gái khác nói nhiều hơn một câu, tim con đã khó chịu giống như bị ai bóp nát, con sợ con chưa kịp tỏ tình, anh ấy đã thuộc về người con gái khác rồi, vì thế con đã triển khai thế tấn công mãnh liệt với anh ấy."



Diệp Bạc Hâm cười điên dại, "Lúc anh ấy nói hẹn hò cùng con, con không biết mình vui đến nhường nào, con cảm thấy mình trước giờ chưa từng hạnh phúc như thế, cho dù chỉ là lén lút, đứng sau nhà nhìn một cái, con vẫn chờ đợi cả một ngày."



"Đúng, anh ấy rất lạnh lùng hà khắc, tính tình có lúc thật sự hư hỏng vô cùng, nhưng... anh ấy chính là anh ấy, một người sống trong giấc mơ của con suốt ba năm, con có thể thế nào đây? Tình cảm chính là thần kỳ như thế, mười năm, dù là có ba năm con yêu đơn phương, năm năm mất nhau, tính kĩ ra, con và anh ấy ở bên nhau không tới thời gian một năm, con cũng không buông tay được. Con đã chọn anh ấy rồi, chính là anh ấy."