Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 323 :

Ngày đăng: 12:24 19/04/20


Ngày Bạch Sở Khả rời đi, Giang Nhan tự mình tiễn ra sân bay.



Vì tránh nghi ngờ, Tập Vị Nam ngày hôm đó không xuất hiện.



Diệp Bạc Hâm từ trong miệng Bạch Sở Khả biết chân tướng, sau khi quay về nhà, ôm đầu gối ở góc tường vui quá mà rơi lệ.



Tập Vị Nam bị cô dọa giật mình, trái tim bỗng nhiên có chặt, ôm chặt lấy cô, nhẹ hỏi xảy ra chuyện gì rồi.



Vừa đụng đến chuyện của cô, anh dường như rất ít khi vó thể khống chế cảm xúc của bản thân, cũng không cần thiết, trước mặt coi, anh có thể yếu đuối, có thể vô lực, có thể mơ màng.



Diệp Bạc Hâm nước mắt giàn giụa nhìn người đàn ông mặt đầy lo lắng, bổ nhào vào lòng anh, thút thút lặp lại lời của Bạch Sở Khả.



Cô rất vui mừng, bọn họ tách biệt năm năm, còn có thể lại ở cùng nhau, không có ở trong dòng nước lũ của thời gian lạc mất nhau.



Lúc đầu cô quá trẻ, quá tùy hứng, trong lòng không chứa được một hạt cát, dẫn đến bọn họ bỏ lỡ thời gian năm năm.



Nghe thấy lời của Diệp Bạc Hâm, lồng ngực của Tập Vị Nam dường như bị người ta mãnh kiệt rút đi.



Không thể phủ nhận, biết bản thân cùng Bạch Sở Khả không xảy ra quan hệ, anh vui mừng điên cuồng, giống như nằm mơ vậy, ác mộng của năm năm, lúc này như mây khói tan biến.



Sau khi tình cảm kích thích lên, anh bắt đầu phản vấn lại, nếu như lúc đầu anh tỉnh táo đi điều tra, mà không phải trốn tránh, có phải là có thể phát hiện chân tướng, anh và Diệp Bạc Hâm cũng không cần rời xa nhau?



Anh không dám tưởng tượng, nếu như cô cả đời này cũng sẽ không tha thứ cho anh, hoặc là làm người dưng cả đời này, anh có thể giữ bao lâu?



Tận mắt nhìn cô yêu đương? Kết hôn sinh con? Thuộc về người đàn ông khác?



Không! Anh làm không được!



Trừ phi quên sạch, trừ phi anh chết!



Nếu không cả đời này anh sẽ không thể buông tay được!



Đến lúc đó anh có thể biến đổi ngay cả anh cũng sợ.



Còn về Bạch Sở Khả, anh chỉ có thể thương tiếc.



Tập Vị Nam tư thái lười biếng ôm người con gái trong lòng, nhẹ hôn lên má cô, duy chỉ có hai đôi mắt sâu, âm trầm, bó buộc.



...



"Anh thật sự không đi tiễn Bạch Sở Khả?"Diệp Bạc Hâm đứng trên sân thượng nhìn dòng xe chen chúc.
"Miệng quạ này. "Diệp Bạc Hâm mắng cô một tiếng.



Váy cưới của Diệp Bạc Hâm là Giang Nhan tự tay thiết kế, bản thiết kế vừa làm ra, nhanh chóng làm đuổi mấy tháng, thuần thủ công chế tác, như vậy mới hoàn thành một tháng trước khi ngày kết hôn.



Giang Nhan là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng hàng đầu quốc tế, váy cưới được thiết kế ra không cần nghi ngờ, Diệp Bạc Hâm lại là trời sinh mặc quần áo.



Thẩm Tư Á nhìn thẳng mắt, "Viên rubi đỏ trên thắt lưng này không phải là lúc trước trên tạp chí Omr nói sao, lấy ra từ tâm đại dương trong hoàng phòng Anh Quốc, theo như nói thì được người thần bí lấy xuống, cuối cùng thành giao giá cả là tám chữ số đó?



Tận mắt nhìn chếc váy cưới mặc trên người Diệp Bạc Hâm giá trị liên thành, tất cả những bất mãn, Thẩm Tư Á đều nuốt xuống, chậc chậc nói: "Đốt tiền, thật sự là đốt tiền..."



Ngày chụp ảnh cưới, Diệp Bạc Hâm sáng sớm liền tới tiệm váy cưới.



Nhiếp ảnh gia là lão đại nổi tiếng quốc tế từ nước Pháp mời tới, người ta nhìn mặt mũi của Giang Nhan mới nhận lời đáp ứng.



Kết quả, Diệp Bạc Hâm thử vài bộ váy cưới, trang điểm liên tục, sắp tới buổi trưa, Tập Vị Nam mới mặc một thân quân trang xuất hiện.



Diệp Bạc Hâm sớm đã có tâm lý chuẩn bị, quyết định cùng người đàn ông này ở cạnh nhau, liền không thể hy vọng anh bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh.



Giang Nhan sợ cô không vui, liền trách mắng con trai mình.



"Nhiều người như vậy, chỉ đợi một mình con, con hay ha? Tối qua kêu con nghỉ phép quay lại, con phải đợi đến hôm nay nghỉ phép, bay giờ tới muộn rồi? Con có biết để vợ con một mình cô đơn lạnh lẽo ở đây, nó có bao nhiêu khó chịu? Nhiều người đều đang nhìn? Con chính là không biết đau lòng người ta sao?"



Sau cùng, lại đi qua an ủi Diệp Bạc Hâm.



Đợi Giang Nhan cuối cùng cũng tránh mắng đủ, đi ra cùng nhiếp ảnh gia thương lượng, Tập Vị Nam mới nửa ngồi xổm trước mặt Diệp Bạc Hâm đang mặc váy cưới trắng tinh, nụ cười ngọt ngào giống thiên sứ bay xuống hạ phàm, nâng tay cô lên hôn nhẹ, "Xin lỗi, anh đến muộn rồi."



Diệp Bạc Hâm mỉm cười, nâng tay lên vuốt ve mặt anh, "Không sao đâu, anh đừng nghe mẹ trách móc, đợt một chút mà thôi, em không cảm thấy oan ức."



Vành mắt Tập Vị Nam nhuộm đỏ, nhẹ ừm một tiếng.



Giang Nhan đi ra ngoài gọi nhân viên làm việc chuẩn bị thiết bị chụp ảnh, lúc vào cùng với nhóm nhiếp ảnh gia, nhà tạo hình.



"Làm gì vậy? Quần áo trên người con có bẩn không vậy? Bạc Hâm cũng đã thay xong quần áo rồi, con, nhanh chóng đi thu xếp một chút." Giang Nhan tới kéo Tập Vị Nam đang ôm Diệp Bạc Hâm, ghét bỏ đẩy anh vào phòng thay đồ.



Tập Vị Nam không biết làm sao quay đầu nhìn Diệp Bạc Hâm một cái, tâm trạng Diệp Bạc Hâm rất tốt cười lên tiếng.



Cảnh váy cưới đầu tiên là quân trang và váy cưới, ở trước màn hình chụp, sau đó đi chụp ngoại cảnh.



Tập Vị Nam thay xong bộ quần áo quân lễ bước ra, thân hình cao thẳng, thanh tú phi phàm, hơi thở uy nghiêm trên người khiến người khác nhìn mà đáng phục, tới bên cạnh Diệp Bạc Hâm, anh khí giữa lông mày nhiều hơn vài phần ấm áp dịu dàng.