Percy Jackson Tập 1: Kẻ Cắp Tia Chớp

Chương 20 : Ẩu đả với người bà con xấu tính

Ngày đăng: 18:08 19/04/20


Tàu tuần dương đưa ba đứa lên bờ nhưng họ không hơi đâu bận tâm hơn nữa đến ba đứa trẻ nghịch dại, ăn mặc như bụi đời dám bơi ra giữa vịnh. Cả thành phố nhốn nháo giải quyết hậu quả từ thảm họa thiên nhiên vừa qua. Tiếng bộ đàm báo tin nguy cấp réo liên tục trên thuyền.



Quấn khăn tắm cho cả ba, cho mỗi đứa mấy chai nước, họ thả chúng tôi lên cầu tàu Santa Monica rồi rú ga phóng đi cứu người bị nạn.



Quần áo chúng tôi ướt sũng, tôi cũng không ngoại lệ. Lúc tàu tuần dương phóng tới, tôi thầm cầu trời để quần áo tôi cũng ướt nếu không sẽ rắc rối to. May quá, phép thần thông khiến quần áo khô ngay cả khi dưới nước tạm thời hết linh nghiệm,



Tôi đi chân đất, cho Grover mượn giày. Đội tuần dương sẽ thắc mắc nếu thấy cặp móng guốc của nó.



Tàu cập bến, chúng tôi bước thấp bước cao nhìn thành phố bốc cháy rừng rực trong nắng sớm. Tôi cảm giác mình như vừa từ cõi chết trở về. Tia chớp của Dớt đè nặng trên lưng. Nỗi đau không cứu được mẹ đè nặng trong ngực.



Annabeth phẫn nộ:



- Thật không thể tưởng tượng được. Ba đứa vất vả ngược xuôi để rồi…



Tôi trêu:



- Trò gian manh này dễ sợ thật. Qua mặt cả con gái thần Athena.



Annabeth nhăn nhó:



- Coi chừng tớ đấy.



- Cậu hiểu đầu đuôi chưa?



Annabeth ỉu xìu:



- Ừ.



Grover phàn nàn:



- Nhưng tớ chưa hiểu. Hai cậu…



Annabeth buồn bã:



- Percy, tớ rất tiếc chuyện mẹ cậu.



Tôi cắn răng im lặng. Chỉ cần nói một câu về mẹ, tôi sẽ khóc òa như con nít.



Tôi phân trần:



- Lời Sấm Truyền rất đúng. “Người sẽ đi theo hướng Tây, gặp vị thần tráo trở.” Chỉ có điều đó không phải Hades. Ông ta không muốn Bộ Tam Vĩ Đại bất hòa. Thủ phạm là người khác rất giỏi nghề “đạo chích”: hắn vừa trộm tia chớp của Dớt, mũ tàng hình của Hades rồi đổ vấy tội lên đầu con trai thần Poseidon. Cha tớ bị cả anh và em trai nghi ngờ. Chiều nay, cả ba bên sẽ đánh nhau tơi bời. Trong mắt mọi người, tớ là nguyên nhân gây hấn.



Grover lắc đầu:



- Nhưng ai nham hiểm quá như vậy? Ai thèm nhìn máu đổ nhiều như thế?



Tôi đứng sững, nhìn ra biển:



- Từ từ để tớ đoán.



Kia rồi, ông ta đang đợi chúng tôi với chiếc áo da và kính mát phủ bụi. Ông ta vác gậy bóng chày bằng nhôm trên vai. Sau lưng ông là chiếc mô tô nổ máy kêu bình bịch. Đèn pha biến cát trắng thành đỏ.



Hình như thấy tôi, ông ta mừng thật sự:



- Chào nhóc. Tưởng ngươi chết lâu rồi chứ?



- Ông cài bẫy tôi. Chính ông lấy cắp cả tia chớp lẫn mũ tàng hình.



Thần Ares cười nhăn nhở:



- Chớ nói thế. Đích thân ta thì không. Có bao giờ thần này đụng vào bảo bối của thần kia được. Nhưng đâu phải trên đời chỉ mình ngươi làm việc vặt cho ta.



- Ông mượn tay ai? Clarisse chắc? Hóa ra hôm Đông Chí, nó cũng lên đỉnh Olympia à?



Thần Ares cười cợt:



- Thôi bỏ đi. Vấn đề là mày chọc gậy bánh xe, cố tình ngăn chặn chiến tranh. Này nhé, nếu mày chết dưới địa ngục, ông già mày sẽ thù Hades giết con. Hades chiếm tia chớp. Dớt sẽ thù Hades. Trong lúc đó, Hades sẽ tìm cái này ...



Ông ta lấy mũ lưỡi trai trong túi móc lên tay ga của xe mô tô. đây là loại mũ trùm kín mặt, chỉ chừa hai mắt bọn cướp ngân hàng thường đội. Nó lập tức biến thành mũ đồng trang trí cầu kỳ của lính Hy Lạp cổ.



Grover hốt hoảng:



- Mũ tàng hình của thần Hades.



- Phải. Ta đang nói đến đâu rồi nhỉ? Vì nghi hai anh lấy mũ, Hades thù cả Dớt lẫn Poseidon. Chẳng bao lâu, cuộc chiến tay ba bùng nổ. Thiên hạ tha hồ xem.



Annabeth bất bình:



- Nhưng họ đều là máu mủ ruột rà của ông kia mà?



Ares nhún vai:




Ares hạ kiếm:



- Nhãi con dám gây thù chuốc oán với ta. Vậy thì đời ngươi coi như tàn rồi. Từ nay trở đi, mỗi lần vung kiếm giao tranh, mỗi lần hy vọng chiến thắng ngươi sẽ nếm mùi lời nguyền rủa của ta. Percy Jackson, nhớ mặt ta nhé.



Toàn thân hắn sáng rực.



Annabeth la to:



- Percy, đừng nhìn hắn.



Tôi quay mặt đi đúng lúc thần Ares hiện nguyên hình. Linh tính mách bảo rằng nếu tò mò nhìn, tôi sẽ biến thành tro bụi.



Ánh sáng tắt lịm.



Quay đầu lại, tôi thấy Ares biến mất. Nước triều rút, mũ tàng hình của Hades hiện ra.



Cúi xuống lấy mũ, tôi ra chỗ các bạn.



Trước khi đến đích, tôi nghe tiếng đập cánh. Ba bà già đội mũ viền đăng ten, mặt mày hắc ám xách roi từ trên trời bay đến trước mặt tôi.



Nữ thần Báo Thù đứng giữa giống cô Dodds tiến đến. Bà ta nhe nanh nhưng trông thất vọng, không hung dữ như mọi ngày. Như thể bà ta sắp ăn sống nuốt tươi tôi nhưng hóa ra tôi làm bà ta khó tiêu, sinh bụng.



Bà ta rít lên:



- Ta chứng kiến từ đầu đến cuối. Vậy… thủ phạm không phải là ngươi ư?



Tôi ném trả mũ tàng hình. Bà ta thẫn thờ đón lấy.



- Trả cái này cho thần Hades. Nói thật hết mọi chuyện. Bảo ông ta rút lại lời tuyên chiến.



Bà ta ngần ngừ, đưa đầu lưỡi chẻ hai liếm cặp môi nhăn nheo.



- Percy Jackson, ngươi phải giỏi giang hơn người đấy. Sống như anh hùng đích thực. Bởi nếu không… ngươi sẽ rơi vào nanh vuốt của ta.



Bà ta cười khùng khục như thế tự tán thưởng câu nói thâm thúy vừa rồi. Sau đó, bà ta dang cánh bay lên bầu trời mịt mờ tối và khuất dạng.



Tôi đến bên Grover và Annabeth đang ngạc nhiên đứng nhìn.



Grover tán dương:



- Percy, cậu thật là…



Annabeth buột miệng:



- Đáng sợ.



Grover chữa lại:



- Siêu đẳng chứ.



Tôi không sợ, cũng chẳng thấy mình siêu đẳng gì. Tôi chỉ mệt, đau khắp mình mẩy và gần như kiệt sức. Tôi hỏi:



- Các cậu có thấy chuyện vừa rồi không?



Cả hai đều sợ sệt gật đầu.



Grover bảo:



- Chắc Ares thấy ba Nữ Thần Báo Thù bay đến.



Nhưng tôi không nghĩ thế. Ares định giết tôi nhưng phải dừng tay. Thế lực buộc hắn làm thế phải mạnh hơn Nữ Thần Báo Thù rất nhiều.



Tôi nhìn Annabeth. Hai đứa gật gù tâm đắc. Giờ tôi đã biết thứ dưới vực, lối vào nhà ngục Tartarus, nói vọng lên là gì rồi.



Lấy lại ba lô từ tay Grover, tôi mở ra xem. Tia chớp vẫn còn đó. Cục sắt nhỏ ấy suýt gây nên Đại Chiến Thế Giới Lần Thứ Ba.



- Trước khi trời tối, ta phải có mặt ở New York.



Annabeth cãi:



- Không thể được, trừ phi…



- Ta phải bay thôi.



Annabeth ngạc nhiên:



- Ý cậu là đi máy bay ư? Đừng quên ai cũng bảo cậu chớ nên di chuyển bằng đường hàng không vì thần Dớt sẽ giết cậu dễ dàng. Còn nữa, cậu đang mang theo thứ vũ khí mạnh hơn bom nguyên tử.



- Ừ. Chính vì thế mình mới bay. Ta đi thôi.