Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 1021 : Dương Hoàn chi oai

Ngày đăng: 12:56 19/04/20

Lúc này ở trước mắt Hàn Lập là một kỳ cảnh khiến người ta phải kinh ngạc, miếng Kim Cương Tráo kia ẩn sâu trong cơ thể, nhưng lại xuất hiện cùng với cự Liên, một trướng một co cảm ứng lẫn nhau.

Hàn Lập cả kinh pháp lực trong cơ thể vội vàng ngưng tụ, trong nháy mắt đem dị trạng của bảo vật này áp chế xuống, sau đó thật lâu mới nhìn thoáng qua thải Liên phía xa, không nói hai lời, ngân sí sau lưng vỗ nhẹ, người liền tại hư không tiêu thất.

Ngay sau đó, hắn liền xuất hiện ở phụ cận Bắc Cực Nguyên Quang, hóa thành một đạo thanh hồng bay vào trong đó.

Với Hàn Lập mà nói, nếu bảo vật đã tới tay hai kiện, hiển nhiên cất bước rời xa cục diện hỗn loạn này mới là hành động sáng suốt. Ngọc thước kia đột nhiên xuất hiện, hiển lộ uy lực thật sự kinh người, mặc dù phương diện thần thông thiên là khốn địch biến ảo, nhưng không cần hỏi uy lực cũng không dưới Tam Diễm Phiến, có mười phần cũng là phỏng chế phẩm của một kiện Thông Thiên Linh Bả một kiện nào đó.

Hắn mặc dù đối với việc chủ nhân thước này mới vừa rồi đánh lén bản thân trong lòng đại hận, nhưng cũng sẽ không lựa chọn sau này cùng đối phương cứng đối cứng. Dù sao vô luận Kiền lão ma hay là Ngân Sí Dạ Xoa nọ đều cùng hắn không hòa thuận lắm. Vạn nhất bị mấy người kia vây công, hắn cho dù thần thông có lớn thế nào cũng không thể không chết ở nơi này.

Ở trên Kim Ngân Cự Toa, nữ tử tú lệ Hóa Tiên Tông nọ, hai tay kết quyết thúc giục chuôi bạch sắc ngọc thước này, vẻ mặt cố hết sức. Cho nên mặc dù thấy Hàn Lập thoáng chốc rút lui, cũng không rảnh mà để ý. Chỉ cần Hàn Lập cũng không lấy đi Hóa Long Ấn nọ là tối trọng yếu. Nàng này cũng chỉ có thể coi như không thấy.

Lúc này phụ nhân vốn bởi vì uy thế của Hàn Lập nên nhất thời phải bay ra ngoài, vừa thấy sư muội của mình đem đám người Kiền lão ma vây lại, cũng chỉ có thể oán hận liếc mắt nhìn phương hướng Hàn Lập biến mất, người lại "Vèo" một tiếng hóa thành kinh hồng ẩn nhập vào trong cự đại thải Liên.

Cũng không biết là do nữ tử xinh đẹp điều khiển chế ngự, hay là thần thông của phụ nhân bản thân không sợ thải Liên nọ, tại bên trong cự liên không bị uy năng bảo vật ảnh hưởng đến chút nào, dễ dàng lấy được Hóa Long Ấn nọ.

Nhưng ngay khi ống tay áo nàng cuộn lại, đem thanh tiểu kiếm màu tím nọ cũng thu vào trong tay, thất sắc phật quang chợt lóe tại chỗ đám người bị liên hoa vây lại, tấc tấc sụp đổ. Hóa ra Kiền lão ma cùng nhị yêu nhất thời thoát khỏi áp chế, sau khi ổn định thân hình, lục đạo hung quang đồng thời trợn trừng hướng về phía phụ nhân.

Đúng là nữ tử trẻ tuổi nọ hết pháp lực vô phương duy trì, mà làm cho uy năng của "Tứ Tượng Xích" phải thu lại.

Sắc mặt phụ nhân liền biến đổi!

Hàn Lập bên này vừa mới chui vào Bắc Cực Nguyên Quang, nhưng lại đụng phải tên huyền nham quy biến thành xú phụ kia.

Yêu vật này cả người hiện lên một thân chiến giáp màu xanh quái lạ. Dưới một kích của ngân sắc quang ti những thứ này căn bản vô kiên bất tồi* vậy mà lại bị chặn lại rồi bắn ngược trở ra, cho phép nó ở tại trong Bắc Cực Nguyên Quang bình yên vô sự. Nhưng kỳ quái chính là xú phụ giờ phút này chỉ là đi từng bước một. Tựa hồ bộ dáng vô phương thi triển độn thuật.

* vô kiên bất tồi: không gì không xuyên thủng.

Không trách được Ngân Sí Dạ Xoa nọ cùng Sư Cầm Thú bỏ nó lại, đi trước một bước.

Hàn Lập vừa xuất hiện ở chỗ này trước mặt yêu phụ tự nhiên liếc mắt cũng nhìn thấy. Sau khi ngẩn ra, nó lập tức lộ ra vẻ cảnh giác. Một cây pháp bảo dạng côn đen nhánh hiện lên ở tại trước người đồng thời một đôi mắt quay tròn quét qua người Hàn Lập liên tục.

Hàn Lập thần sắc như thường, lúc này độn quang chợt lóe rồi chạy về một hướng khác.

Hắn cùng yêu phụ này cũng không có khúc mắc gì, trong lòng cũng không có ý nghĩ trừ yêu giáng ma, mà yêu phụ này tại trong Bắc Cực Nguyên Quang chịu hạn chế không nhỏ phỏng chừng cũng sẽ không chủ động xuất thủ.

Nhưng lúc này đây, Hàn Lập lại tính sai.

Khi hắn vừa bay qua gần xú phụ, xú phụ bỗng nhiên thần sắc biến đổi, chợt quay đầu, mặt hiện lên hoảng sợ gắt gao nhìn chằm chằm hướng Hàn Lập.

Điều này làm cho Hàn Lập hoảng sợ, độn quang theo bản năng dừng lại, trong tay lập tức nắm một vật, nghi hoặc chăm chú nhìn về hướng yêu phụ.

"Ngươi cầm đi vật kia đem nó giao cho ta!"

Xú phụ trong miệng bỗng nhiên phát ra tiếng thét chói tai. Lập tức nó nắm lấy hắc côn trước người, dùng sức hướng Hàn Lập vụt tới. Bảo vật dạng côn loáng cái hóa thành dài mấy trượng, nhoáng lên vô số đạo côn ảnh đen sì sì liền giống như tòa núi nhỏ biến ảo mà ra hướng đầu Hàn Lập đè xuống.

Xú phụ nét mặt đã biến thành vẻ điên cuồng!

Côn ảnh như sơn này làm cho Hàn Lập trong lòng rùng mình, đối với thần sắc của xú phụ cùng lời nói của ả lại không hiểu ra sao, nhưng cũng không có lộ ra vẻ sợ hãi gì, lúc này một tay phất lên, một chiếc nhẫn đen nhánh nhất thời hiện lên bay ra, trực tiếp nghênh hướng côn ảnh trên đỉnh đầu mà đi.

Xú phụ ở xa thấy vậy, trong lòng mừng rỡ.

Côn trong tay nàng, chính là lúc bị nhốt dưới đất thu thập ngũ kim tinh luyện hóa mà thành, lại trải qua hơn vạn năm không ngừng bồi luyện, đã sớm thành một kiện bảo vật khó lường. Những côn ảnh biến ảo này thoạt nhìn không ra gì, nhưng mỗi một côn đều đã có ngàn cân khí lực, nàng tuyệt đối có tự tin, chiếc nhẫn xoàng xĩnh này vừa tiếp xúc lập tức sẽ bị đánh cho nát bấy.

Nghĩ như thế, yêu phụ trong lòng bạo ngược nổi lên. Nhất thời không tiếc cạn kiệt kích phát tiềm lực, lại hướng cây côn mặc sức rót vào vài phần linh lực, khiến côn ảnh lại lần nữa tăng hơn phân nửa, chuẩn bị như vậy chốc lát đem Hàn Lập đánh gục ở chỗ này, đoạn trừ hậu hoạn!

Sắc mặt hung hãn của xú phụ rơi vào trong mắt, Hàn Lập lập tức đoán được vài phần tính toán của đối phương, mặc dù không biết đối phương vì sao lần đầu gặp mặt liền liều mạng như vậy, nhưng là cũng đồng dạng sát tâm nổi lên.

Lúc này mặt không chút thay đổi hướng chiếc nhẫn đen nhánh điểm một chỉ.

Chiếc nhẫn mau chóng tiếp xúc côn ảnh trước trong nháy mắt, đột nhiên phát ra âm thanh vù vù,

Một màn không thể ngờ nổi xuất hiện.

Phụ cận ngân sắc quang ti vừa nghe âm thanh vù vù này, lập tức tất cả run lên đều hướng bên này bắn nhanh mà đến, đông đảo Bắc Cực Nguyên Quang tốc độ tụ tập cực nhanh, trong nháy mắt tất cả liền xuyên thủng qua côn ảnh. Vốn côn ảnh thanh thế kinh người trong chớp mắt liền vỡ nát, hư không tán loạn tiêu thất.

"Ngươi có thể khống chế Bắc Cực Nguyên Quang!"

Xú phụ giống như bị người siết cổ, phát ra tiếng thét chói tai, tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Lưỡng Nghi Hoàn chia làm âm dương nhị hoàn, âm hoàn trên người thì không sợ Nguyên Quang thương hại đến bản thân, Dương Hoàn nơi tay mới có thể thao túng Nguyên Quang tấn công địch, chiếc nhẫn hắc sắc( màu đen) này đúng là Dương Hoàn nọ.

Hàn Lập hừ lạnh một tiếng!

Nếu là ở ngoài bắc cực nguyên, đối với yêu vật tương đương Nguyên Anh hậu kỳ này hắn tự nhiên sợ hãi dị thường, cơ hồ không có khả năng đánh chết đối phương. Nhưng hiện tại đối phương bị nhốt trong Bắc Cực Nguyên Quang, mà hắn lại có Lưỡng Nghi Hoàn trong người, thế này tự nhiên là hai chuyện khác nhau.

Nếu đối phương chủ động muốn chết, hắn cũng tiếc động chút tay chân giải quyết đối phương. Mặc dù còn nhìn không ra đối phương bản thể là loại gì, yêu vật cấp bậc loại nào, thân thể cùng tinh hồn tuyệt đối là đỉnh bậc tài liệu cực kỳ hiếm thấy.

Trong lòng nghĩ như thế, Hàn Lập cũng không còn tâm tư cùng yêu vật này giải thích cái gì, đưa tay một đạo pháp quyết đánh vào trên chiếc nhẫn.

Sau khi chiếc nhẫn xoay quanh một cái, âm thanh vù vù càng vang lên thêm, dưới ảnh hưởng của quang mang màu đen thần bí, ngân sắc quang ti trong phạm vi hơn mười trượng đều chịu khống chế của hoàn này, ở dưới thần niệm Hàn Lập vừa động, bốn phía Bắc Cực Nguyên Quang lập tức nổi lên một mảng cuộn sóng màu bạc, sóng sau liền sóng trước quét tới xú phụ.

Xú phụ miệng thét lên một tiếng kinh hãi, ko còn dám khu sử bảo vật đối phó Hàn Lập, vội vàng há mồm phun ra một đoàn huyết sắc hắc hồng, hai tay kết quyết, tinh huyết hóa thành một đoàn huyết vụ trong nháy mắt trùm lên chiến giáp trên người.

Lập tức chiến giáp này từ màu xanh biến thành màu đỏ.

Đúng lúc này, Nguyên Quang ngân lãng( sóng bạc) thanh thế kinh người cũng đã cuồn cuộn không ngừng kéo tới, đem xú phụ cuốn vào trong đó.

Chiến giáp trên người xú phụ hiện ra thanh hồng quang mang kỳ lạ, liều mạng ngăn cản ngân tuyến đang dần dần ăn mòn, phát ra âm thanh giống như kim loại ma sát chói tai.

Mặc dù xú phụ đã sử dụng bí thuật, nhưng lúc trước dựa vào chiến giáp mới miễn cưỡng ngăn cản Bắc Cực Nguyên Quang, hiện giờ hai mặt gặp ngân sắc ty tuyến tập kích cơ hồ hơn lúc trước gấp mấy lần, chỉ trong chớp mắt, mặt ngoài chiến giáp liền không chịu nổi hiện ra vô số hố nhỏ gồ ghề.

Xú phụ sắc mặt cực kỳ khó coi, bỗng nhiên trong miệng một tiếng tiêm minh, hai tay xoa nhẹ hướng trên chiến giáp nhấn một cái, một tầng tầng dị quang màu xám trắng hình vòng tròn dập dờn mở ra, một tầng nham thạch hình dạng kỳ lạ ở trên chiến giáp hiện lên, không ngờ ở bên ngoài hình thành một tầng phòng hộ, lúc này mới hơi chút ngăn cản ngân sắc quang ti, làm cho sự ăn mòn của Bắc Cực Nguyên Quang đối chiến giáp dừng lại một chút.

Những dị vật màu xám trắng này, đồng dạng bị từng tầng tầng ngân ty không ngừng tiêu hủy thất linh bát lạc, làm cho xú phụ không tiếc chân nguyên không ngừng làm phép bổ khuyết mới được. Ai vừa nhìn đều biết việc bị hủy chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng dù chút thời gian, Hàn Lập sát tâm đã nổi lên căn bản cũng sẽ không cấp yêu vật này, lúc này hai tay hướng Dương Hoàn liên tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết, làm cho hoàn này quay tròn trên không trung rồi khẽ chuyển, Bắc Cực Nguyên Quang ở phía xa cũng lập tức hô ứng phát ra ngân mang chói mắt, thoạt nhìn giống như sóng biển liên tiếp, thanh thế rất kinh người.

Xú phụ nhìn thấy cảnh nầy, sắc mặt giống như chiến giáp kỳ lạ đều mang sắc xám trắng. Bắc Cực Nguyên Quang ở xa xa dưới sự thôi thúc của Hàn Lập, phô thiên cái địa hướng bên này cuồn cuộn bay đến, nhất thời chiến giáp trên người xú phụ cũng không cách nào chống đỡ tiếp, dị vật phô trương hiện lên căn bản không còn kịp tái hiện lại, liền bị ngân sắc quang ti phá hủy không còn một mảnh. Phía dưới chiến giáp bắt đầu tấc tấc hiện ra vết nứt, mắt thấy phá hủy chỉ là chút thời gian nữa thôi.

Xú phụ rốt cục lộ ra vẻ e ngại, con ngươi quay tròn nhanh không ngừng, trong mắt tất cả đều là vẻ kinh hoàng.

"Đạo hữu dừng tay, thỉnh tha ta một mạng, ta nguyện ý phụng ngươi làm chủ, làm Linh Thú của ngươi!"

Làm chiến giáp phá hủy một góc phanh ra, hơn mười đạo chỉ bạc xuyên thủng mà qua, đem một cánh tay xú phụ hóa thành huyết vụ, xú phụ tuyệt vọng cũng không cố hơn nữa mặt khác kêu to lên.

Đối với huyền nham quy yêu không biết sống nhiều ít vạn năm mà nói, nó sao thật sự cam tâm táng mệnh nơi đây.

"Làm Linh Thú của ta!"

Vừa nghe lời này, Hàn Lập thần sắc nhất động, liền dụng Dương Hoàn khống chế Bắc Cực Nguyên Quang thế công tạm thời chậm lại.

"Ngươi cho ta là hài đồng ba tuổi, cấm thần thuật đối với tu vi loại yêu vật như ngươi căn bản không có nhiều tác dụng, sao khiến cho ta đối với ngươi yên tâm, làm Linh Thú ta thế nào?"

Hàn Lập nhìn xú phụ bị vô số ngân ty vây lấy, bất động thanh sắc nói.

Yêu vật này nếu không thể lập tức nói ra nguyên cớ, hắn lập tức sẽ thôi thúc Bắc Cực Nguyên Quang đem đối phương diệt sát, tuyệt không có chút nào do dự.

Hắn cũng sẽ không cho đối phương kéo dài thời gian.

"Căn bản không cần ta nói tỉ mỉ gì, đạo hữu có hay không tại trong điện Côn Ngô có được một khối mộc bài, chỉ cần đem ra nhìn kỹ sẽ biết. Đó chính là ta trước kia đại đạo chưa thành, đã bị hạ cấm chế bổn mạng nguyên bài."

Xú phụ cũng nhìn ra giờ phút này Hàn Lập sát tâm chưa hết, lúc này lộ vẻ sầu thảm nói, không dám có chút chần chờ.