Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1065 : Đào thoát
Ngày đăng: 12:57 19/04/20
Tuy nhiên Hàn lập đối với hai người chỉ liếc mắt nhìn qua một cái, sau đó lại nhìn ra phía xa xa trên mặt mang vài phần khẩn trương
Vừa rồi phân thần của Nguyên Sát Thánh Tổ dẫn bạo thanh Hắc Phong Kỳ, rõ ràng cho thấy chủ yếu nhằm vào phong ấn là chính. Mà phía trên phong ấn lại đang bị một đoàn hắc sắc quang mang một lần nữa bao phủ. Mặc dù không thể nhìn rõ bên trong, nhưng đại bộ phận các cột đá ở bốn phía đều bị phá huỷ do vừa rồi không gian bị phá rách. Chỉ còn hơn một nửa đứng trơ chọi ở đó. Hiển nhiên là pháp trận đã bị phá huỷ hoàn toàn.
Hai mắt Hàn Lập đang nheo lại nhìn kỹ, thì xa xa đoàn hắc sắc quang mang liền chớp động vài cái, sau đó kịch liệt thu nhỏ lại rồi bỗng nhiên quỉ dị biến mất không thấy.
Sau khi nhìn rõ tình hình, làm cho đồng tử của Hàn Lập không ngừng co rút lại
Tế Đàn lúc trước cao hơn trăm trượng, giờ phút này chỉ có cao khoảng năm sáu trục trượng, giống như một nửa bộ phận phía trên bị một cái "kình thiên cự nhận" chém mất, chỉ còn lại một nửa
Mà ở phụ cận Tế Đàn lại đang có một người và hai kiện bảo vật đang lơ lửng ở đó.
Một người lúc này toàn thân đang được bao bọc trong một tử sắc quang tráo, chính là Hướng Chi Lễ. Nguyên bản quang tráo lúc đầu hào quang chói mắt nhưng hiện giờ thì ảm đạm như sắp vỡ vụn, dường như chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể phá vỡ.
Toàn thân Hướng Chi Lễ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, giống như vừa trải qua một trận đại chiến kịch liệt.
Còn hai kiện pháp bảo, thì một kiện là một cái Nghịch Tinh Bàn có đường kính khoảng một thước, đang chuyển động quay tròn ở trên không trung, toàn thân được một đoàn kim quang giống như vật chất bao bọc, có vẻ thần bí khó lường. Vật còn lại chính là một kiện pháp bảo đen tuyền chỉ còn một nửa đang huyền phù ở trên không trung
Pháp bảo này hình dáng vô cùng cổ quái, làm cho Hàn lập hơi ngẩn ra, nhưng sau một lúc liền lập tức nhận ra, đó chính là một nửa thanh Hắc Phong Kỳ
Linh bảo này đại bộ phận sau khi bị bạo dẫn đã bị biến mất, hiện chỉ còn lại một phần còn có hắc quang chớp động, tựa như vẫn chưa bị hoàn toàn phá huỷ
Hàn lập lại nhìn qua mọi nơi, nhưng lại không nhìn thấy Linh Lung cùng thân ảnh của Hắc Lang đâu cả, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Bỗng nhiên Nghịch Tinh Bàn đang chuyển động phía trên, đột nhiên từ giữa trung tâm của nó phun ra một cỗ kim quang.
Một cái thân ảnh cũng từ trong kim quang hiện ra, sau đó lạnh lùng hướng Hắc Phong Kỳ nhìn lại, đúng là Linh Lung.
Đồng dạng tại nửa thanh Hắc Phong Kỳ cũng xảy ra dị biến, một cỗ hắc khí cũng từ trong đó tuôn ra, lập tức ngưng tụ hoá thành một con hắc Lang hai đầu to chỉ có vài thước hiện ra. Lúc này lớp lông trên người hắc lang trông vô cùng ảm đạm, bốn mắt thì vô thần mệt mỏi.
Bên kia Hướng Chi Lễ vừa thấy hắc Lang, sắc mặt liền trần xuống, hít sâu một ngụm lương khí. Nguyên bản sắc mặt đang vô cùng tái nhợt liền chợt toả sáng, tiếp theo không nói hai lời liền vung tay một cái, hai tay chắp lại hướng hắc Lang đánh ra một cái
"Phốc. Phốc" hai tiếng vang nhỏ vang lên. Hai đạo kim sắc cùng hồng sắc kiếm quang theo đó lao ra. Sau khi rời tay liền hoá thành hai thanh cự kiếm dài hơn mười trượng, tựa như hai con thần long đan xen vào nhau lao thẳng tới hắc Lang một trảm chém xuống
Hướng Chi Lễ cuối cùng cũng rất là cơ trí, mặc dù vừa rồi không biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng vị này rõ ràng thấy con Hắc lang toàn thân đầy ma khí kia, nhất định chính là ma vật bị trấn áp trong Trấn Ma Tháp. Vì vậy phải thừa dịp thời điểm đối phương đang suy yếu mà "tiên hạ thủ vi cường"
Lúc này Hắc Lang sắc mặt hiện ra vẻ giận dữ, lập tức song thủ nhất tề giơ lên từ đó phun ra một cỗ hắc sắc quang trụ, thoáng cái hướng cự kiếm quang đánh tới, nhưng sau khi song phương vừa va chạm xong thì rõ ràng đã rơi vào thế yếu. Hiển nhiên vừa rồi nó dẫn bạo Hắc Phong Kỳ đã tiêu hao gần hết ma khí.
Nhưng hắc lang dường như cũng không có sợ hãi, ngược lại âm trầm hướng xuống phía dưới tế đàn,sau đó miếng há ra, từ trong đó phát ra một tiếng rít như xuyên kim phá thạch.
Đứng ở phía xa trên mặt Hàn Lập hiện một tia kinh ngạc, bởi vì một màn không thể tin được xuất hiện.
Tế Đàn cao mấy trục trượng kia trong nháy mắt vỡ vụn ra. giống như trò chơi xây lâu đài cát trên bãi biển, ở trong tiếng rít bị xụp đổ không còn
Cơ hồ cùng lúc đó, từ trong tàn tích của Tế Đàn bỗng nhiên toát ra một cỗ hắc sắc ma khí giống như mực, nhanh tróng lan tràn ra xung quanh bốn phía.
"Không tốt, phong ấn đã được mở ra." Vạn Niên Thi Hùng quá sợ hãi thét lên
Linh Lung vừa thấy cảnh này, vẻ mặt nhất thời âm trầm xuống
Hướng Chi Lễ tuy rằng không rõ ràng lắm về chuyện tình trước đây, nhưng vừa thấy ma khí từ phía dưới tuôn ra nhiều như thế, tựa hồ ngay lập tức như nhớ ra cái gì đó, vẻ mặt trong chốc lát trông cũng cực kỳ khó coi.
Hàn lập mắt thấy ma khí toát ra nhiều như vậy, khoé miệng giật giật vài cái, cũng không nói câu gì, hướng kim sắc cự kiếm đang lơ lửng ở trên đầu bắt lấy, sau một tiếng vù vù, liền hoá thành một đạo kim hồng, hướng vách bình chướng cách đó không xa chém xuống liên tục không ngừng.
"ầm …ầm" những tiếng động liên tục phát ra, trên bức bình chướng kim quang chói mắt bạo liệt ra. Ngay lập tức trên bức bình chướng cũng đồng thời chịu vô số các mũi tên màu xích hồng liên tục công kích, đúng là hình người khôi lỗi trong tay cầm Lôi Hoả cung phóng ra đầy trời hoả tiễn.
Trong phút chốc cả vách bình chướng đều khẽ rung lên, nhưng khoảng cách để nó bị phá huỷ thì vẫn còn chưa đủ
Hàn lập mặt trầm như nước, một tay liền lật chuyển, Tam Diễn phiến liền hiện ra ngay trong lòng bàn tay.
Nhưng không đợi hắn quạt ra một phiến, thì một đạo huyết quang chói mắt cùng hai đạo Loan Nguyệt Phi Đao đồng thời bay tới, cùng hướng vách bình chướng đánh tới
Hàn Lập ngẩn ra, ánh mắt liền đảo qua. Thì ra là Vạn Niên Thi Hùng cùng Lâm Ngân Bình cùng nhau phi độn tới vùng phụ cận với thần tình lo âu đồng thời ra tay.
Xem ra bọn họ đều rất rõ ràng, nếu không sớm trước một bước đánh tan vách bình chướng này để thoát ra, thì tuyệt đối không thể có cách nào ngăn cản ma khí kia ăn mòn. Vô luận tâm tư muốn mượn lực lượng đạt tới phi thăng giới hạn của Linh Lung để đoạt thông thiên linh bảo, cũng không bằng việc bảo vệ tính mạng của mình. Hàn Lập cũng không nói lời nào trong tay tam sắc hoả diễm quang mang đại phóng, một con tam sắc hoả điểu từ trong phiến kêu to bay ra, đánh lên phía trên vách bình chướng.
Sau một khắc, tam sắc quang mang hiện ra, các màu ký hiệu chớp động không ngừng, trên vách bình chướng phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc, rồi cũng bắt đầu vặn vẹo biến dạng.
Đồng thời các bảo vật khác cũng đồng loạt điên cuồng công kích lên.
Mắt thấy dưới các loại bảo vật công kích, vách bình chướng vặn vẹo tới cực điểm, nhưng thuỷ chung nó vẫn chưa bị phá huỷ.
Hàn Lập sắc mặt âm trầm, một bên nhanh tróng lấy ra bình ngọc sau đó uống một giọt linh dịch để khôi phục pháp lực, một bên tâm niệm
Xoay chuyển muốn thi triển thủ đoạn khác
Đúng lúc này, một đạo hoàng mang chợt loé lên rồi lướt tới, sau khi hoàng quang chợt tắt liền xuất hiện một chiếc hoàng sắc phù lục, dán ngay lên trên vách bình chướng.
Nhất thời một tầng hoàng quang trong nháy mắt bao phủ vách bình chướng, Hàn Lập sửng sốt chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì một đoàn kim quang chói mắt đang bao quanh một cái gì đó, như lưu tinh từ trên không trung bay xuống
Một con quái thú bị tầng tầng kim diễm bao phủ, tại phụ cận bức bình chướng chợt loé lên rồi huyễn hoá hiện ra.
Không gian bức bình chướng đột nhiện rung động mạnh, rốt cuộc cũng bị phá toái mở ra. Một luồng bạch quang từ bên ngoài chiếu vào, xuyên qua bức bình chướng.
Hàn Lập thấy vậy thì cực kỳ vui mừng, không cần nghĩ ngợi nhiều thân hình liền chớp động, nhất thời hoá thành một đạo kinh hồng trực tiếp theo đó bay ra.
Ngay khi lỗ hổng xuất hiện, hình người khôi lỗi cũng đồng dạng chớp động cũng biến mất không thấy.
Trước mắt sáng ngời, Hàn Lập tựa hiện ra trong một gian đại sảnh có chút quen thuộc, mấy đạo độn quang khác cơ hồ cũng bay theo sát ngay sau Hàn Lập hiện ra.
Tại đây,ở trên không trung, tất cả đều hiện ra thân hình.
Trừ bỏ Vạn Niên Thi Hùng cùng Lâm Ngân Bình thì còn thêm một người, đó chính là người vừa mới đứng ở phụ cận Tế Đàn.
Hướng Chi Lễ
Mà đại sảnh này, lại chính là tầng thứ bảy của Trấn Ma Tháp
Hàn Lập có phần hơi giật mình khi nhìn thấy Hướng Chi Lễ, lúc này Hướng Chi lễ lại hướng Hàn Lập cười hắc hắc, tựa hồ muốn mở miệng nói cái gì đó.
Nhưng đúng lúc này một đạo kim quang quang trụ trực tiếp từ trong bức bình chướng phóng ra, sau đó lập tức nhanh chóng hội tụ thành một quang đoàn thật lớn
Trong quang đoàn một bóng người chớp động, chính là một ngân phát nữ tử đang cầm trong tay Nghịch Tinh Bàn xuất hiện ở trong đó.
Tiểu lão đầu đang định mở miệng, lập tức khép lại, những lời trong miệng muốn nói, lập tức nuốt xuống.
Mà lỗ thủng trên bức bình chướng cũng nhanh tróng thu nhỏ lại, trong nháy mắt khép lại không còn thấy tăm tích đâu cả
Trong đại sảnh mấy người đều trầm mặc không nói, đều cảnh giác với nhau, nhưng lại nhất thời đều đưa mắt nhìn nhau dò xét.
"Hừ, các ngươi đứng đực ra ở đây làm gì, Tên ma vật kia sau khi mà nó hấp thu đủ ma khí, mấy người chúng ta đứng ở đây cũng chỉ có một con đường chết mà thôi"
Linh Lung ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn Hướng Chi Lễ cùng Hàn Lập sau đó mở miệng nói trước.
"Người là Lung Mộng tiền bối?" Hướng Chi Lễ chần chờ một chút rồi không khẳng định hỏi.
Dù sao lúc trước đưa hắn tiến vào trong "Huyễn Diệu Thiên Tượng" chính là Lung Mộng cùng ma hồn dung hợp thành tân hồn mới. Hiện giờ Linh Lung cho hắn cảm giác so với lúc trước tự nhiên là không giống nhau.
"Ngươi biết cũng không ít việc, không biết có phải do Côn Ngô nhị lão để lại lời nhắn cho các ngươi. chỉ có điều cái tên Lung Mộng chỉ là một phần của ta mà thôi" Linh Lung không chút khách khí nói
Việc quan hệ phức tạp như vậy, hiển nhiên làm cho Hướng Chi Lễ hai mắt mở to, nhất thời có chút mơ hồ.
Đôi mi thanh tú của Linh Lung nhất thời khẽ nhíu lại, nhưng môi vẫn khẽ nhúc nhích truyền âm qua, nói mấy câu với Hướng Chi Lễ.
Đầu tiên hắn khẽ giật mình, tiếp theo lại như bừng tỉnh, sau đó hai mắt một lần nữa vội vàng mở to nhìn Linh Lung, rồi dùng thần thức xác định
thử xem Ngân phát nữ tử trước mắt, sau khi thấy không có một chút ma khí nào tồn tại, thần sắc mới buông lỏng, vội vàng liền ôm quyền nói:
"Chúc mừng Linh Lung Vương Phi, hôm nay đã được cởi vây, việc liên quan tới Vương Phi năm đó, quả thật nhị lão đã để lại lời nhắn cho bọn vãn bối biết.
Có vài lời chỉ bảo lưu lại. Việc năm đó, nhị lão cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ, dù sao thời điểm đó nguyên thần của Lung Mộng tiên tử lại cùng Ma hồn dung hợp thành một thể, bọn họ cũng không dám như vậy bỏ phong ấn để tiên tử rời đi."
"Hừ việc này đợi ta trở lại linh giới mới nói tiếp. Tốt nhất là người suy nghĩ làm như thế nào để khống chế ma khí này đi. Thân thể của ta chỉ cần bị rơi vào trong Chân Ma khí này không quá ba ngày, thì thân thể sẽ hoàn toàn bị ma hoá trở thành ma thể. Đến khi đó ma vật kia khôi phục thần thông lúc trước
Lại có Tế Đàn cùng vô tận ma khí tương trợ, một khi nó ly khai khỏi nơi này muốn chuyển hoá ra một đại quân Ma Nhân cũng không phải là việc khó. Lúc đó cả nhân giới sẽ lại tiếp tục trở lại thời kỳ thượng cổ đại chiến, lúc đó hỗn loạn chắc ngươi cũng tưởng tượng được" Linh Lung lạnh lùng nói
"Không cần Vương Phi nói, vãn bối cũng biết một ít, đừng nói Chân Ma khí,đáng nhất sợ chính là ma vật sau khi khôi phục tu vi kinh người lúc trước
Nhân giới chúng ta chỉ sợ cũng không có người nào có thể ngăn cản được hắn. Nhưng tiên tử! trong tầng thứ chín ma khí đã tràn ngập khắp nơi, chúng ta cho dù
muốn nhân dịp suy yếu mà đánh chết đối phương, chỉ sợ cũng không có năng lực này, nay ma vật lại được ma khí cuồn cuộn không ngừng bổ sung, chỉ cần
đối với chúng ta nó cố ý trốn tránh, thì hai ta cũng sẽ không làm gì được nó, hơn nữa mấy tên môn đồ Thái Nhất Môn của ta mang Phá Giới Phù tới đây cũng chỉ còn có hai quả mà thôi"
Hướng Chi lễ than nhẹ rồi hai tay hạ xuống, cười khổ nói
Ngân phát nữ tử nghe xong lời này, cũng biết lời nói của đối phương là thật. Cũng không khỏi trầm ngâm suy nghĩ
"Nếu là như vậy, chẳng lẽ không còn cách nào có thể đem ma khí kia một lần nữa phong ấn lại sao?" Lâm Ngân Bình nghe đến đó, nhịn không được mở miệng nói.
"Chuyện nào có thể dễ dàng như vậy, pháp trận phong ấn lúc đầu đều đã bị phá huỷ, mà Hoá Long Tỳ có thể khống chế Côn Ngô Sơn Cấm chế
tại khi ta ly khai nơi này đã bị ma một chưởng bóp nát. Nếu không,có thể cướp được nó thì còn có phương pháp, có thể dùng Hoá Long Tỳ khởi động pháp trận khác, lại tiếp tục đem ma khí trấn áp xuống dưới, nhưng hiện giờ …" Hướng Chi Lễ lắc đầu thở dài nói
Lời này vừa nói ra, làm cho trong đại sảnh lại lâm vào trong trầm lặng
"Đã có pháp trận dự phòng tình huống này, với tài trí của Thượng cổ tu sĩ sẽ không chỉ có mỗi một cái pháp khí Hoá Long Tỳ để khống chế pháp trận này."
Hàn Lập đang trầm mặc không nói gì. Đột nhiên bình tĩnh mở miệng nói.
Vừa rồi phân thần của Nguyên Sát Thánh Tổ dẫn bạo thanh Hắc Phong Kỳ, rõ ràng cho thấy chủ yếu nhằm vào phong ấn là chính. Mà phía trên phong ấn lại đang bị một đoàn hắc sắc quang mang một lần nữa bao phủ. Mặc dù không thể nhìn rõ bên trong, nhưng đại bộ phận các cột đá ở bốn phía đều bị phá huỷ do vừa rồi không gian bị phá rách. Chỉ còn hơn một nửa đứng trơ chọi ở đó. Hiển nhiên là pháp trận đã bị phá huỷ hoàn toàn.
Hai mắt Hàn Lập đang nheo lại nhìn kỹ, thì xa xa đoàn hắc sắc quang mang liền chớp động vài cái, sau đó kịch liệt thu nhỏ lại rồi bỗng nhiên quỉ dị biến mất không thấy.
Sau khi nhìn rõ tình hình, làm cho đồng tử của Hàn Lập không ngừng co rút lại
Tế Đàn lúc trước cao hơn trăm trượng, giờ phút này chỉ có cao khoảng năm sáu trục trượng, giống như một nửa bộ phận phía trên bị một cái "kình thiên cự nhận" chém mất, chỉ còn lại một nửa
Mà ở phụ cận Tế Đàn lại đang có một người và hai kiện bảo vật đang lơ lửng ở đó.
Một người lúc này toàn thân đang được bao bọc trong một tử sắc quang tráo, chính là Hướng Chi Lễ. Nguyên bản quang tráo lúc đầu hào quang chói mắt nhưng hiện giờ thì ảm đạm như sắp vỡ vụn, dường như chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể phá vỡ.
Toàn thân Hướng Chi Lễ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, giống như vừa trải qua một trận đại chiến kịch liệt.
Còn hai kiện pháp bảo, thì một kiện là một cái Nghịch Tinh Bàn có đường kính khoảng một thước, đang chuyển động quay tròn ở trên không trung, toàn thân được một đoàn kim quang giống như vật chất bao bọc, có vẻ thần bí khó lường. Vật còn lại chính là một kiện pháp bảo đen tuyền chỉ còn một nửa đang huyền phù ở trên không trung
Pháp bảo này hình dáng vô cùng cổ quái, làm cho Hàn lập hơi ngẩn ra, nhưng sau một lúc liền lập tức nhận ra, đó chính là một nửa thanh Hắc Phong Kỳ
Linh bảo này đại bộ phận sau khi bị bạo dẫn đã bị biến mất, hiện chỉ còn lại một phần còn có hắc quang chớp động, tựa như vẫn chưa bị hoàn toàn phá huỷ
Hàn lập lại nhìn qua mọi nơi, nhưng lại không nhìn thấy Linh Lung cùng thân ảnh của Hắc Lang đâu cả, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Bỗng nhiên Nghịch Tinh Bàn đang chuyển động phía trên, đột nhiên từ giữa trung tâm của nó phun ra một cỗ kim quang.
Một cái thân ảnh cũng từ trong kim quang hiện ra, sau đó lạnh lùng hướng Hắc Phong Kỳ nhìn lại, đúng là Linh Lung.
Đồng dạng tại nửa thanh Hắc Phong Kỳ cũng xảy ra dị biến, một cỗ hắc khí cũng từ trong đó tuôn ra, lập tức ngưng tụ hoá thành một con hắc Lang hai đầu to chỉ có vài thước hiện ra. Lúc này lớp lông trên người hắc lang trông vô cùng ảm đạm, bốn mắt thì vô thần mệt mỏi.
Bên kia Hướng Chi Lễ vừa thấy hắc Lang, sắc mặt liền trần xuống, hít sâu một ngụm lương khí. Nguyên bản sắc mặt đang vô cùng tái nhợt liền chợt toả sáng, tiếp theo không nói hai lời liền vung tay một cái, hai tay chắp lại hướng hắc Lang đánh ra một cái
"Phốc. Phốc" hai tiếng vang nhỏ vang lên. Hai đạo kim sắc cùng hồng sắc kiếm quang theo đó lao ra. Sau khi rời tay liền hoá thành hai thanh cự kiếm dài hơn mười trượng, tựa như hai con thần long đan xen vào nhau lao thẳng tới hắc Lang một trảm chém xuống
Hướng Chi Lễ cuối cùng cũng rất là cơ trí, mặc dù vừa rồi không biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Nhưng vị này rõ ràng thấy con Hắc lang toàn thân đầy ma khí kia, nhất định chính là ma vật bị trấn áp trong Trấn Ma Tháp. Vì vậy phải thừa dịp thời điểm đối phương đang suy yếu mà "tiên hạ thủ vi cường"
Lúc này Hắc Lang sắc mặt hiện ra vẻ giận dữ, lập tức song thủ nhất tề giơ lên từ đó phun ra một cỗ hắc sắc quang trụ, thoáng cái hướng cự kiếm quang đánh tới, nhưng sau khi song phương vừa va chạm xong thì rõ ràng đã rơi vào thế yếu. Hiển nhiên vừa rồi nó dẫn bạo Hắc Phong Kỳ đã tiêu hao gần hết ma khí.
Nhưng hắc lang dường như cũng không có sợ hãi, ngược lại âm trầm hướng xuống phía dưới tế đàn,sau đó miếng há ra, từ trong đó phát ra một tiếng rít như xuyên kim phá thạch.
Đứng ở phía xa trên mặt Hàn Lập hiện một tia kinh ngạc, bởi vì một màn không thể tin được xuất hiện.
Tế Đàn cao mấy trục trượng kia trong nháy mắt vỡ vụn ra. giống như trò chơi xây lâu đài cát trên bãi biển, ở trong tiếng rít bị xụp đổ không còn
Cơ hồ cùng lúc đó, từ trong tàn tích của Tế Đàn bỗng nhiên toát ra một cỗ hắc sắc ma khí giống như mực, nhanh tróng lan tràn ra xung quanh bốn phía.
"Không tốt, phong ấn đã được mở ra." Vạn Niên Thi Hùng quá sợ hãi thét lên
Linh Lung vừa thấy cảnh này, vẻ mặt nhất thời âm trầm xuống
Hướng Chi Lễ tuy rằng không rõ ràng lắm về chuyện tình trước đây, nhưng vừa thấy ma khí từ phía dưới tuôn ra nhiều như thế, tựa hồ ngay lập tức như nhớ ra cái gì đó, vẻ mặt trong chốc lát trông cũng cực kỳ khó coi.
Hàn lập mắt thấy ma khí toát ra nhiều như vậy, khoé miệng giật giật vài cái, cũng không nói câu gì, hướng kim sắc cự kiếm đang lơ lửng ở trên đầu bắt lấy, sau một tiếng vù vù, liền hoá thành một đạo kim hồng, hướng vách bình chướng cách đó không xa chém xuống liên tục không ngừng.
"ầm …ầm" những tiếng động liên tục phát ra, trên bức bình chướng kim quang chói mắt bạo liệt ra. Ngay lập tức trên bức bình chướng cũng đồng thời chịu vô số các mũi tên màu xích hồng liên tục công kích, đúng là hình người khôi lỗi trong tay cầm Lôi Hoả cung phóng ra đầy trời hoả tiễn.
Trong phút chốc cả vách bình chướng đều khẽ rung lên, nhưng khoảng cách để nó bị phá huỷ thì vẫn còn chưa đủ
Hàn lập mặt trầm như nước, một tay liền lật chuyển, Tam Diễn phiến liền hiện ra ngay trong lòng bàn tay.
Nhưng không đợi hắn quạt ra một phiến, thì một đạo huyết quang chói mắt cùng hai đạo Loan Nguyệt Phi Đao đồng thời bay tới, cùng hướng vách bình chướng đánh tới
Hàn Lập ngẩn ra, ánh mắt liền đảo qua. Thì ra là Vạn Niên Thi Hùng cùng Lâm Ngân Bình cùng nhau phi độn tới vùng phụ cận với thần tình lo âu đồng thời ra tay.
Xem ra bọn họ đều rất rõ ràng, nếu không sớm trước một bước đánh tan vách bình chướng này để thoát ra, thì tuyệt đối không thể có cách nào ngăn cản ma khí kia ăn mòn. Vô luận tâm tư muốn mượn lực lượng đạt tới phi thăng giới hạn của Linh Lung để đoạt thông thiên linh bảo, cũng không bằng việc bảo vệ tính mạng của mình. Hàn Lập cũng không nói lời nào trong tay tam sắc hoả diễm quang mang đại phóng, một con tam sắc hoả điểu từ trong phiến kêu to bay ra, đánh lên phía trên vách bình chướng.
Sau một khắc, tam sắc quang mang hiện ra, các màu ký hiệu chớp động không ngừng, trên vách bình chướng phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc, rồi cũng bắt đầu vặn vẹo biến dạng.
Đồng thời các bảo vật khác cũng đồng loạt điên cuồng công kích lên.
Mắt thấy dưới các loại bảo vật công kích, vách bình chướng vặn vẹo tới cực điểm, nhưng thuỷ chung nó vẫn chưa bị phá huỷ.
Hàn Lập sắc mặt âm trầm, một bên nhanh tróng lấy ra bình ngọc sau đó uống một giọt linh dịch để khôi phục pháp lực, một bên tâm niệm
Xoay chuyển muốn thi triển thủ đoạn khác
Đúng lúc này, một đạo hoàng mang chợt loé lên rồi lướt tới, sau khi hoàng quang chợt tắt liền xuất hiện một chiếc hoàng sắc phù lục, dán ngay lên trên vách bình chướng.
Nhất thời một tầng hoàng quang trong nháy mắt bao phủ vách bình chướng, Hàn Lập sửng sốt chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì một đoàn kim quang chói mắt đang bao quanh một cái gì đó, như lưu tinh từ trên không trung bay xuống
Một con quái thú bị tầng tầng kim diễm bao phủ, tại phụ cận bức bình chướng chợt loé lên rồi huyễn hoá hiện ra.
Không gian bức bình chướng đột nhiện rung động mạnh, rốt cuộc cũng bị phá toái mở ra. Một luồng bạch quang từ bên ngoài chiếu vào, xuyên qua bức bình chướng.
Hàn Lập thấy vậy thì cực kỳ vui mừng, không cần nghĩ ngợi nhiều thân hình liền chớp động, nhất thời hoá thành một đạo kinh hồng trực tiếp theo đó bay ra.
Ngay khi lỗ hổng xuất hiện, hình người khôi lỗi cũng đồng dạng chớp động cũng biến mất không thấy.
Trước mắt sáng ngời, Hàn Lập tựa hiện ra trong một gian đại sảnh có chút quen thuộc, mấy đạo độn quang khác cơ hồ cũng bay theo sát ngay sau Hàn Lập hiện ra.
Tại đây,ở trên không trung, tất cả đều hiện ra thân hình.
Trừ bỏ Vạn Niên Thi Hùng cùng Lâm Ngân Bình thì còn thêm một người, đó chính là người vừa mới đứng ở phụ cận Tế Đàn.
Hướng Chi Lễ
Mà đại sảnh này, lại chính là tầng thứ bảy của Trấn Ma Tháp
Hàn Lập có phần hơi giật mình khi nhìn thấy Hướng Chi Lễ, lúc này Hướng Chi lễ lại hướng Hàn Lập cười hắc hắc, tựa hồ muốn mở miệng nói cái gì đó.
Nhưng đúng lúc này một đạo kim quang quang trụ trực tiếp từ trong bức bình chướng phóng ra, sau đó lập tức nhanh chóng hội tụ thành một quang đoàn thật lớn
Trong quang đoàn một bóng người chớp động, chính là một ngân phát nữ tử đang cầm trong tay Nghịch Tinh Bàn xuất hiện ở trong đó.
Tiểu lão đầu đang định mở miệng, lập tức khép lại, những lời trong miệng muốn nói, lập tức nuốt xuống.
Mà lỗ thủng trên bức bình chướng cũng nhanh tróng thu nhỏ lại, trong nháy mắt khép lại không còn thấy tăm tích đâu cả
Trong đại sảnh mấy người đều trầm mặc không nói, đều cảnh giác với nhau, nhưng lại nhất thời đều đưa mắt nhìn nhau dò xét.
"Hừ, các ngươi đứng đực ra ở đây làm gì, Tên ma vật kia sau khi mà nó hấp thu đủ ma khí, mấy người chúng ta đứng ở đây cũng chỉ có một con đường chết mà thôi"
Linh Lung ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn Hướng Chi Lễ cùng Hàn Lập sau đó mở miệng nói trước.
"Người là Lung Mộng tiền bối?" Hướng Chi Lễ chần chờ một chút rồi không khẳng định hỏi.
Dù sao lúc trước đưa hắn tiến vào trong "Huyễn Diệu Thiên Tượng" chính là Lung Mộng cùng ma hồn dung hợp thành tân hồn mới. Hiện giờ Linh Lung cho hắn cảm giác so với lúc trước tự nhiên là không giống nhau.
"Ngươi biết cũng không ít việc, không biết có phải do Côn Ngô nhị lão để lại lời nhắn cho các ngươi. chỉ có điều cái tên Lung Mộng chỉ là một phần của ta mà thôi" Linh Lung không chút khách khí nói
Việc quan hệ phức tạp như vậy, hiển nhiên làm cho Hướng Chi Lễ hai mắt mở to, nhất thời có chút mơ hồ.
Đôi mi thanh tú của Linh Lung nhất thời khẽ nhíu lại, nhưng môi vẫn khẽ nhúc nhích truyền âm qua, nói mấy câu với Hướng Chi Lễ.
Đầu tiên hắn khẽ giật mình, tiếp theo lại như bừng tỉnh, sau đó hai mắt một lần nữa vội vàng mở to nhìn Linh Lung, rồi dùng thần thức xác định
thử xem Ngân phát nữ tử trước mắt, sau khi thấy không có một chút ma khí nào tồn tại, thần sắc mới buông lỏng, vội vàng liền ôm quyền nói:
"Chúc mừng Linh Lung Vương Phi, hôm nay đã được cởi vây, việc liên quan tới Vương Phi năm đó, quả thật nhị lão đã để lại lời nhắn cho bọn vãn bối biết.
Có vài lời chỉ bảo lưu lại. Việc năm đó, nhị lão cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ, dù sao thời điểm đó nguyên thần của Lung Mộng tiên tử lại cùng Ma hồn dung hợp thành một thể, bọn họ cũng không dám như vậy bỏ phong ấn để tiên tử rời đi."
"Hừ việc này đợi ta trở lại linh giới mới nói tiếp. Tốt nhất là người suy nghĩ làm như thế nào để khống chế ma khí này đi. Thân thể của ta chỉ cần bị rơi vào trong Chân Ma khí này không quá ba ngày, thì thân thể sẽ hoàn toàn bị ma hoá trở thành ma thể. Đến khi đó ma vật kia khôi phục thần thông lúc trước
Lại có Tế Đàn cùng vô tận ma khí tương trợ, một khi nó ly khai khỏi nơi này muốn chuyển hoá ra một đại quân Ma Nhân cũng không phải là việc khó. Lúc đó cả nhân giới sẽ lại tiếp tục trở lại thời kỳ thượng cổ đại chiến, lúc đó hỗn loạn chắc ngươi cũng tưởng tượng được" Linh Lung lạnh lùng nói
"Không cần Vương Phi nói, vãn bối cũng biết một ít, đừng nói Chân Ma khí,đáng nhất sợ chính là ma vật sau khi khôi phục tu vi kinh người lúc trước
Nhân giới chúng ta chỉ sợ cũng không có người nào có thể ngăn cản được hắn. Nhưng tiên tử! trong tầng thứ chín ma khí đã tràn ngập khắp nơi, chúng ta cho dù
muốn nhân dịp suy yếu mà đánh chết đối phương, chỉ sợ cũng không có năng lực này, nay ma vật lại được ma khí cuồn cuộn không ngừng bổ sung, chỉ cần
đối với chúng ta nó cố ý trốn tránh, thì hai ta cũng sẽ không làm gì được nó, hơn nữa mấy tên môn đồ Thái Nhất Môn của ta mang Phá Giới Phù tới đây cũng chỉ còn có hai quả mà thôi"
Hướng Chi lễ than nhẹ rồi hai tay hạ xuống, cười khổ nói
Ngân phát nữ tử nghe xong lời này, cũng biết lời nói của đối phương là thật. Cũng không khỏi trầm ngâm suy nghĩ
"Nếu là như vậy, chẳng lẽ không còn cách nào có thể đem ma khí kia một lần nữa phong ấn lại sao?" Lâm Ngân Bình nghe đến đó, nhịn không được mở miệng nói.
"Chuyện nào có thể dễ dàng như vậy, pháp trận phong ấn lúc đầu đều đã bị phá huỷ, mà Hoá Long Tỳ có thể khống chế Côn Ngô Sơn Cấm chế
tại khi ta ly khai nơi này đã bị ma một chưởng bóp nát. Nếu không,có thể cướp được nó thì còn có phương pháp, có thể dùng Hoá Long Tỳ khởi động pháp trận khác, lại tiếp tục đem ma khí trấn áp xuống dưới, nhưng hiện giờ …" Hướng Chi Lễ lắc đầu thở dài nói
Lời này vừa nói ra, làm cho trong đại sảnh lại lâm vào trong trầm lặng
"Đã có pháp trận dự phòng tình huống này, với tài trí của Thượng cổ tu sĩ sẽ không chỉ có mỗi một cái pháp khí Hoá Long Tỳ để khống chế pháp trận này."
Hàn Lập đang trầm mặc không nói gì. Đột nhiên bình tĩnh mở miệng nói.