Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 2388 : Trấn Hải Cung
Ngày đăng: 13:11 19/04/20
"Đạo hữu quả là tuệ nhãn như thần, vậy mà lại nhìn ra được tiểu nữ có phần không ổn? Trên đường cùng ta trốn chạy, nó bị kẻ thù của ta dùng bí thuật độc môn đánh một chưởng, tuy rằng hơn phân nửa công kích đã bị ta chặn lại, nhưng phần còn lại vẫn đánh trúng cơ thể nó. Đạo hữu thần thông quảng đại, có thể nhìn ra vấn đề trên cơ thể nó, liệu có cách điều trị được cho tiểu nữ hay không." Nhân Diện Giao rốt cuộc cũng bất chấp tất cả, cấp bách nói.
"Chẳng lẽ đạo hữu không tự mình điều trị cho nó được hay sao?" Hàn Lập hỏi lại một câu.
"Bí thuật độc môn của kẻ thù của ta lại cùng với thần thông của ta khắc chế lẫn nhau, nếu tại hạ mà xuất thủ thì chỉ sợ tình hình của tiểu nữ càng khó mà cứu vãn nổi. Nếu đạo hữu chịu ra tay tương trợ, Đồ mỗ cả đời vô cùng cảm kích." Đồ Giảo cười gượng nói.
"Tình hình nội thương trong cơ thể của lệnh ái đối với ta mà nói, thực sự không phải là vấn đề khó giải quyết, thậm chí tại hạ còn có thể làm cho đạo hữu một lần nữa khôi phục lại thần thông Đại Thừa kỳ, chẳng qua tại hạ cũng có một điều kiện muốn trao đổi với đạo hữu." Hàn Lập sờ sờ cằm, bình tĩnh nói.
"Hàn huynh có yêu cầu gì, cứ việc nói là được. Chỉ cần tại hạ có thể làm được thì tuyệt sẽ không nói hai lời." Nhân Diện Giao đầu tiên biến sắc nhưng ngay lập tức thở nhẹ một hơi rồi nói.
"Đồ huynh không cần phải căng thẳng như vậy, điều kiện của tại hạ cũng không phải là khó khăn gì, chỉ là hy vọng đạo hữu có thể tìm giúp ta một địa phương ở sâu trong đáy biển mà thôi." Hàn Lập khẽ cười nói.
"Chỉ có như vậy thôi sao?" Đồ Giảo nghe vậy chợt ngơ ngác một hồi, thần sắc vì vậy thả lỏng hơn rất nhiều.
"Ha hả, đạo hữu cho rằng tại hạ sẽ nói ra điều kiện như thế nào?" Hàn Lập mỉm cười.
"À, là do Đồ mỗ đã đa tâm rồi. Lấy thần thông mà đạo hữu vừa bày ra lúc nãy, cho dù là tại thời điểm toàn thịnh thì tại hạ cũng chưa chắc đã phải là đối thủ. Chưa kể với tình cảnh của tại hạ bây giờ thì đạo hữu càng không cần phải nói lời lừa gạt làm gì. Tốt, nếu chỉ là điều kiện như lời này thì tại hạ hoàn toàn đáp ứng." Nhân Diện Giao lập tức mở lời đáp ứng.
"Đã như vậy thì mời đạo hữu cùng lệnh ái lên phi thuyền, Hàn mỗ lập tức thi pháp giúp hai người khôi phục lại như ban đầu." Hàn Lập gật đầu nói không cần suy nghĩ.
Nhân Diện Giao nhìn phi thuyền màu đen cực kỳ khổng lồ, lại không chần chừ một chút nào nữa, lập tức cám ơn một tiếng rồi mang theo nữ đồng áo tím nhẹ nhàng bay lên trên thuyền.
Sau khi Hàn Lập phân phó một tiếng, Mặc Linh Thánh Thuyền lập tức quay trở lại lộ tuyến ban đầu, run lên một cái rồi phá không bay đi.
Ngày hôm sau, Nhân Diện Giao vẻ mặt đầy cảm kích đang trò chuyện với Hàn Lập ở đại sảnh bên trong khoang thuyền, nữ đồng áo tím thì thần sắc đã tốt hơn rất nhiều đứng ngay đằng sau.
Hoa Thạch lão tổ cùng Chu Quả Nhi cũng cung kính đứng ở một bên.
"Thần thông của đạo hữu quả nhiên là cao thâm khó dò, ta cứ tưởng rằng muốn thương thế của ta cùng tiểu nữ khỏi hẳn thì phải mất đến vài tháng thời gian, không thể ngờ được là Hàn huynh chỉ cần một đêm mà đã hoàn tất việc này. Hiện tại nếu Trấn Hải cung còn phái thêm người đến, một mình ta cũng có thể giết hết bọn chúng." Nhân Diện Giao mừng rỡ nói với Hàn Lập.
"Chỉ là một chút tài mọn cũng không tính là cái gì. Trái lại Trấn Hải Cung là thế lực như thế nào vậy, những hải thú kia tuy không là cái gì trước mặt chúng ta, nhưng mà nếu là một số tu giả cảnh giới Hợp Thể kỳ thì cũng khó mà ngăn cản được hết." Hàn Lập sờ sờ cằm, hỏi.
"Trấn Hải Cung kia chính là một thế lực có lãnh vực rất lớn ngoài biển do kẻ thù lớn nhất của ta sáng lập ra, ngoại trừ hắn là Cung chủ ra thì còn có hai gã Đại thừa cung chủ khác nữa, trưởng lão trong cung thì có hơn trăm đều là các loại hải thú cường đại như chúng ta thấy lúc trước, về phần hải thú cấp bậc phổ thông thì không có cách nào đếm cho hết được." Nhân Diện Giao nghe thấy Hàn lập hỏi, sắc mặt hơi đổi, nhưng vẫn đem chân tướng nói rõ ràng.
"À! thế lực của Trấn Hải Cung này quả thực là không hề nhỏ một chút nào, tu vi của đạo hữu giảm sút như vậy nhưng vì sao Đại Thừa trong cung lại không có tự mình truy sát." Hàn Lập gật đầu, lại hỏi.
"Đồ mỗ có cừu oán cùng với Trấn Hải Cung, nhưng lại giao hảo rất tốt với thế lực lớn nhất của hải vực khác là Thanh Giao Điện. Tại hạ sau khi sử dụng bí thuật đào thoát khỏi tay kẻ thù, liền phát ra tin tức cầu cứu viện. May nhờ có tin này nên hảo hữu của ta mới tấn công đại quy mô Trấn Hải Cung, kịp thời đối đầu ngăn chặn hai tên Đại Thừa Cung chủ còn lại, vậy nên ta mới có thể trốn thoát được đến bây giờ. Chẳng qua đường đi đến Thanh Giao Điện đã bị hải thú của Trấn hải Cung phong tỏa triệt để nên ta mới phải chạy trốn tới tận nơi này." Nhân Diện Giao thản nhiên trả lời.
"Hóa ra là còn có uẩn khúc như vậy, Thanh Giao Điện kia lấy danh nghĩa là Thanh Giao, chẳng lẽ thủ lĩnh trong đó chính là cường giả của Thanh Giao nhất tộc." Hàn Lập hấp háy con mắt, hỏi.
"Hàn đạo hữu đoán không sai, hai vị điện chủ Thanh Giao Điện đích thực là hai vị Đại Thừa của Thanh Giao nhất tộc, lại cũng là sinh tử chi giao của tại hạ. Mặc dù trong Điện chỉ có hai vị Đại Thừa, nhưng mà thần thông của bọ họ thì không phải là cả ba cung chủ của Trấn hải Cung có thể so sánh bằng được, còn lại tổng thể lực lượng của cả hai bên là sàn sàn gần bằng nhau. Đúng rồi, ngày đó lúc ở tại Vân Thành, Hàn đạo hữu chẳng qua mới chỉ là cảnh giới Luyện hư, mới chỉ không gặp trong một khoảng thời gian ngắn mà đã tiến giai cảnh giới Đại thừa, tốc độ tiến giai quá nhanh làm người ta khó có thể tin được. Tư chất của đạo hữu cao tuyệt, chỉ sợ chỉ có các vị tiền bối thời kỳ viễn cổ mới có thể so sánh được với đạo hữu." Đồ Giảo than thở nói, trong lòng đối với sự việc Hàn Lập tiến giai cảnh giới Đại Thừa đến giờ vẫn còn cực kỳ khiếp sợ.
"Mấy năm nay Hàn mỗ gặp được vài cái đại cơ duyên, vậy nên mới tiến cấp được đến cảnh giới hiện tại nhanh như vậy. Bàn về căn cơ thâm hậu thì làm sao có thể so sánh được với một vị Đại Thừa như Đồ huynh chứ." Hàn Lập khách khí nói.
"Đạo hữu quá khiêm tốn rồi. Đúng rồi, Hàn đạo hữu muốn Đồ mỗ trợ giúp tìm kiếm chỗ nào? Không phải mạnh miệng chứ, tại hạ cho dù không thể nói là nắm rõ từng tấc hải vực trong lòng bàn tay, nhưng một số ít các khu vực đặc thù thì cũng đều đã đi qua vài lần rồi." Đồ Giảo thần sắc nghiêm lại, cuối cùng nhắc đến chuyện này.
"Tại hạ chỉ muốn tìn đến một tọa độ trong đáy biển mà thôi, còn như vị trí cụ thể... Hoa Thạch, ngươi tới đây nói qua cho Đồ đạo hữu nghe đi.
Hoa Thạch là linh thú trong nước đã tu luyện thành công, thông qua lời nói của hắn hy vọng có thể làm cho đạo hữu hiểu rõ thêm vài phần." Hàn Lập quay đầu mở miệng phân phó cho Hoa Thạch một tiếng.
"Vâng. Đồ tiền bối, kỳ thật tọa độ trong đáy biển mà chúng ta muốn tìm chính là một manh mối mà trong Thượng cổ Tế Đàn đã chỉ rõ, vị trí đặc thù cụ thể là..." Hoa Thạch sau khi đáp ứng một tiếng, cung kính đi ra, lập tức giải thích một cách cực kỳ kỹ càng.
Mặc dù thông qua thượng cổ tế đàn biết được đại khái toạ độ nhập khẩu Tiểu Linh Thiên, nhưng mà vì thế giới dưới đáy biển cực kỳ khổng lồ, chỉ cần một chút sai lầm cũng có thể sai biệt cả vạn dặm.
Cho dù có Hoa Thạch lão tổ tinh thông thần thông thủy thuộc tính này giúp đỡ, nhưng muốn tìm chính xác được nơi nhập khẩu cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Cho nên lúc trước khi Hàn Lập gặp được vị Đại Thừa Nhân Diện Giao xuất thân từ Hải vực này, lập tức không chút nào do dự giúp đỡ một phen.
Có hắn giúp đỡ, tin tưởng rằng tìm được tọa độ chính xác không phải là một việc quá khó khăn.
Cho nên cái gọi là Trấn Hải Cung kia chẳng qua cũng chỉ có ba gã Đại Thừa, cho dù mạnh hơn một chút so với cùng giai, đắc tội thì đắc tội chứ sao. Lấy thần thông của Hàn lập bây giờ tất nhiên cũng không coi là gì trong mắt cả.
Trải qua một phen bàn luận giữa Đồ Giảo và Hoa Thạch, rất nhanh hai người đã xác định được nơi nhập khẩu vào Tiểu Linh Thiên ở trong đáy biển.
Sau khi Mặc Linh Thánh Thuyền bùng sáng lên, độn tốc lập tức tăng lên gấp mấy lần, đi thẳng tới địa điểm kia.
Hai tháng sau, phía trên bầu trời của một mảnh hải vực đầy dẫy đá san hô, cự thuyền màu đen dừng lại tại chỗ không hề nhúc nhích.
Mấy ngàn trung, cao giao khôi lỗi phân bố khắp xung quanh cả hải vực để qua lại dò xét.
Tại chỗ sâu dưới đáy biển, rất nhiều Ma Tinh khôi lỗi không biết đang tìm kiếm cái gì ở khắp nơi.
Hoa Thạch lão tổ, Đồ Giảo cũng gia nhập vào bên trong những đám khôi lỗi này, đồng dạng không ngừng dùng thần niệm để tìm kiếm cái gì đó.
Hàn Lập ngồi xếp bằng ngay trên lối vào khoang thuyền, lẳng lặng nhắm mắt dưỡng thần.
Chu Quả Nhi thành thành thật thật đứng ở một bên, nhưng thỉnh thoảng lại ngó đầu nhìn xung quanh đáy biển, tất nhiên là không thể thoát khỏi được con mắt của Hàn Lập.
"Con bé nha đầu này gấp gáp cái khỉ gì, đây chính là địa điểm mà hai người bọn họ tính toán cảm thấy chính xác nhất, dù cho kết quả ra sao thì cũng chỉ cần một chút thời gian là tin tức sẽ về đến đây thôi." Hàn Lập vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng nhàn nhạt nói một câu.
"Hàn tiền bối, Quả Nhi chỉ lo lắng là lần này vẫn hoài công vô ích mà thôi. Hai vị tiền bối cùng nói nơi phía trước rất nắm chắc, nhưng chỉ sợ lại chẳng thu hoạch được gì cả." Chu Quả Nhi thè cái lưỡi nhỏ nhắn, nói thầm trả lời.
"Hải vực rộng lớn như thế này, thế giới đáy biển lại vô cùng phức tạp, tính sai vài lần cũng là chuyện bình thường thôi. Nhưng ta có một ít dự cảm, có lẽ lần này sẽ có được một ít thu hoạch." Hàn Lập mỉm cười trả lời.
"Tiền bối pháp lực thông thiên, trong lòng nếu đã cảm ứng được chút gì đó có lẽ là không sai được đâu." Chu Quả Nhi nghe vậy, trong lòng lập tức vui vẻ.
"Chẳng qua trước đó ở tại đây, còn cần phải đuổi bớt đi một ít khách không mời mà tới mới được." Hàn Lập hai mắt nhíu lại, đột nhiên nhìn nhìn về một phương hướng nào đó.
Cùng lúc đó, trên mặt biển bên ngoài trăm vạn dặm, chẳng biết từ khi nào bất ngờ xuất hiện vô số hải thú hình thù kỳ quái, lớn thì giống hệt quả núi cao, nhỏ thì cũng cỡ vài trượng, nhiều chi chít không kể được, cơ hồ phân bố chật kín từng tấc địa phương trong phạm vi cả trăm dặm.
Mà đứng trên lưng một con rùa lớn đang ở vị trí tiên phong là một gã nam tử râu dài đầu đội ngọc quan, mặt không chút biểu tình chỉ huy đoàn quân hải thú cuồn cuộn lao đến hướng Mặc Linh Thánh Thuyền.
Phía sau con rùa lớn một chút là một đầu hải mã thú cự đại cùng một cùng một con bạch tuộc màu xanh đậm đang chia ra làm hai bên trái phải sít sao đi theo.
"Quả nhiên, người kia vẫn ở địa phương phía trước cách đây không xa. Hừ, dám can đảm nhúng tay vào sự tình của bản Cung, đúng là đã chán sống rồi. Bắt đầu chuẩn bị Vạn Thú Đại Trận, ta muốn dùng trận pháp này vây chết vị Đại Thừa lục địa kia ở bên trong." Lão già râu dài sắc mặt cực kỳ tức giận, đột nhiên ra lệnh một tiếng.
Từ trong đội quân hải thú ở phía sau vang lên một tiếng kèn lệnh thật dài, đàn hải thú dấy lên một trận, lập tức không ngừng biến đổi phương vị trong toàn thể đội ngũ. Chỉ sau khoảnh khắc, mặc dù bên trong đoàn hải thú còn chút rối rắm, nhưng có một tòa pháp trận cực kỳ huyền diệu đang mơ hồ được hình thành.
Đại quân hải thú khổng lồ như vậy, tất nhiên là rất nhanh đã kinh động tới đám khôi lỗi giáp sỹ đang tuần tra ở xung quanh, lập tức chúng hùng hùng hổ hổ lao tới đón đầu.
"Đứng lại, chủ nhân của chúng ta đang làm việc ở phía trước, tất cả người ngoài đều không được tiến tới, trái lời giết không tha." Vài chục khôi lỗi này mới chỉ chặn đầu đoàn quân hải thú tiên phong, khôi lỗi giáp bạc cầm đầu lạnh tanh quát một tiếng.
"Chỉ có vài tên khôi lỗi mà dám ngông nghênh, đúng là muốn chết." sắc mặt tên nam tử đang đứng trên lưng rùa trầm xuống.
Cơ hồ ngay lập tức khi hắn vừa dứt lời, hơn chục con hải thú khí tức cường đại đồng thời mở miệng, từng đạo quang mang cùng từng đoàn lôi hỏa bắn mạnh ra. Chỉ sau vài cái chớp động, lập tức đem tất cả số khôi lỗi này phá hủy thành từng mảnh vụn trong tiếng nổ vang trời.
"Chẳng lẽ đạo hữu không tự mình điều trị cho nó được hay sao?" Hàn Lập hỏi lại một câu.
"Bí thuật độc môn của kẻ thù của ta lại cùng với thần thông của ta khắc chế lẫn nhau, nếu tại hạ mà xuất thủ thì chỉ sợ tình hình của tiểu nữ càng khó mà cứu vãn nổi. Nếu đạo hữu chịu ra tay tương trợ, Đồ mỗ cả đời vô cùng cảm kích." Đồ Giảo cười gượng nói.
"Tình hình nội thương trong cơ thể của lệnh ái đối với ta mà nói, thực sự không phải là vấn đề khó giải quyết, thậm chí tại hạ còn có thể làm cho đạo hữu một lần nữa khôi phục lại thần thông Đại Thừa kỳ, chẳng qua tại hạ cũng có một điều kiện muốn trao đổi với đạo hữu." Hàn Lập sờ sờ cằm, bình tĩnh nói.
"Hàn huynh có yêu cầu gì, cứ việc nói là được. Chỉ cần tại hạ có thể làm được thì tuyệt sẽ không nói hai lời." Nhân Diện Giao đầu tiên biến sắc nhưng ngay lập tức thở nhẹ một hơi rồi nói.
"Đồ huynh không cần phải căng thẳng như vậy, điều kiện của tại hạ cũng không phải là khó khăn gì, chỉ là hy vọng đạo hữu có thể tìm giúp ta một địa phương ở sâu trong đáy biển mà thôi." Hàn Lập khẽ cười nói.
"Chỉ có như vậy thôi sao?" Đồ Giảo nghe vậy chợt ngơ ngác một hồi, thần sắc vì vậy thả lỏng hơn rất nhiều.
"Ha hả, đạo hữu cho rằng tại hạ sẽ nói ra điều kiện như thế nào?" Hàn Lập mỉm cười.
"À, là do Đồ mỗ đã đa tâm rồi. Lấy thần thông mà đạo hữu vừa bày ra lúc nãy, cho dù là tại thời điểm toàn thịnh thì tại hạ cũng chưa chắc đã phải là đối thủ. Chưa kể với tình cảnh của tại hạ bây giờ thì đạo hữu càng không cần phải nói lời lừa gạt làm gì. Tốt, nếu chỉ là điều kiện như lời này thì tại hạ hoàn toàn đáp ứng." Nhân Diện Giao lập tức mở lời đáp ứng.
"Đã như vậy thì mời đạo hữu cùng lệnh ái lên phi thuyền, Hàn mỗ lập tức thi pháp giúp hai người khôi phục lại như ban đầu." Hàn Lập gật đầu nói không cần suy nghĩ.
Nhân Diện Giao nhìn phi thuyền màu đen cực kỳ khổng lồ, lại không chần chừ một chút nào nữa, lập tức cám ơn một tiếng rồi mang theo nữ đồng áo tím nhẹ nhàng bay lên trên thuyền.
Sau khi Hàn Lập phân phó một tiếng, Mặc Linh Thánh Thuyền lập tức quay trở lại lộ tuyến ban đầu, run lên một cái rồi phá không bay đi.
Ngày hôm sau, Nhân Diện Giao vẻ mặt đầy cảm kích đang trò chuyện với Hàn Lập ở đại sảnh bên trong khoang thuyền, nữ đồng áo tím thì thần sắc đã tốt hơn rất nhiều đứng ngay đằng sau.
Hoa Thạch lão tổ cùng Chu Quả Nhi cũng cung kính đứng ở một bên.
"Thần thông của đạo hữu quả nhiên là cao thâm khó dò, ta cứ tưởng rằng muốn thương thế của ta cùng tiểu nữ khỏi hẳn thì phải mất đến vài tháng thời gian, không thể ngờ được là Hàn huynh chỉ cần một đêm mà đã hoàn tất việc này. Hiện tại nếu Trấn Hải cung còn phái thêm người đến, một mình ta cũng có thể giết hết bọn chúng." Nhân Diện Giao mừng rỡ nói với Hàn Lập.
"Chỉ là một chút tài mọn cũng không tính là cái gì. Trái lại Trấn Hải Cung là thế lực như thế nào vậy, những hải thú kia tuy không là cái gì trước mặt chúng ta, nhưng mà nếu là một số tu giả cảnh giới Hợp Thể kỳ thì cũng khó mà ngăn cản được hết." Hàn Lập sờ sờ cằm, hỏi.
"Trấn Hải Cung kia chính là một thế lực có lãnh vực rất lớn ngoài biển do kẻ thù lớn nhất của ta sáng lập ra, ngoại trừ hắn là Cung chủ ra thì còn có hai gã Đại thừa cung chủ khác nữa, trưởng lão trong cung thì có hơn trăm đều là các loại hải thú cường đại như chúng ta thấy lúc trước, về phần hải thú cấp bậc phổ thông thì không có cách nào đếm cho hết được." Nhân Diện Giao nghe thấy Hàn lập hỏi, sắc mặt hơi đổi, nhưng vẫn đem chân tướng nói rõ ràng.
"À! thế lực của Trấn Hải Cung này quả thực là không hề nhỏ một chút nào, tu vi của đạo hữu giảm sút như vậy nhưng vì sao Đại Thừa trong cung lại không có tự mình truy sát." Hàn Lập gật đầu, lại hỏi.
"Đồ mỗ có cừu oán cùng với Trấn Hải Cung, nhưng lại giao hảo rất tốt với thế lực lớn nhất của hải vực khác là Thanh Giao Điện. Tại hạ sau khi sử dụng bí thuật đào thoát khỏi tay kẻ thù, liền phát ra tin tức cầu cứu viện. May nhờ có tin này nên hảo hữu của ta mới tấn công đại quy mô Trấn Hải Cung, kịp thời đối đầu ngăn chặn hai tên Đại Thừa Cung chủ còn lại, vậy nên ta mới có thể trốn thoát được đến bây giờ. Chẳng qua đường đi đến Thanh Giao Điện đã bị hải thú của Trấn hải Cung phong tỏa triệt để nên ta mới phải chạy trốn tới tận nơi này." Nhân Diện Giao thản nhiên trả lời.
"Hóa ra là còn có uẩn khúc như vậy, Thanh Giao Điện kia lấy danh nghĩa là Thanh Giao, chẳng lẽ thủ lĩnh trong đó chính là cường giả của Thanh Giao nhất tộc." Hàn Lập hấp háy con mắt, hỏi.
"Hàn đạo hữu đoán không sai, hai vị điện chủ Thanh Giao Điện đích thực là hai vị Đại Thừa của Thanh Giao nhất tộc, lại cũng là sinh tử chi giao của tại hạ. Mặc dù trong Điện chỉ có hai vị Đại Thừa, nhưng mà thần thông của bọ họ thì không phải là cả ba cung chủ của Trấn hải Cung có thể so sánh bằng được, còn lại tổng thể lực lượng của cả hai bên là sàn sàn gần bằng nhau. Đúng rồi, ngày đó lúc ở tại Vân Thành, Hàn đạo hữu chẳng qua mới chỉ là cảnh giới Luyện hư, mới chỉ không gặp trong một khoảng thời gian ngắn mà đã tiến giai cảnh giới Đại thừa, tốc độ tiến giai quá nhanh làm người ta khó có thể tin được. Tư chất của đạo hữu cao tuyệt, chỉ sợ chỉ có các vị tiền bối thời kỳ viễn cổ mới có thể so sánh được với đạo hữu." Đồ Giảo than thở nói, trong lòng đối với sự việc Hàn Lập tiến giai cảnh giới Đại Thừa đến giờ vẫn còn cực kỳ khiếp sợ.
"Mấy năm nay Hàn mỗ gặp được vài cái đại cơ duyên, vậy nên mới tiến cấp được đến cảnh giới hiện tại nhanh như vậy. Bàn về căn cơ thâm hậu thì làm sao có thể so sánh được với một vị Đại Thừa như Đồ huynh chứ." Hàn Lập khách khí nói.
"Đạo hữu quá khiêm tốn rồi. Đúng rồi, Hàn đạo hữu muốn Đồ mỗ trợ giúp tìm kiếm chỗ nào? Không phải mạnh miệng chứ, tại hạ cho dù không thể nói là nắm rõ từng tấc hải vực trong lòng bàn tay, nhưng một số ít các khu vực đặc thù thì cũng đều đã đi qua vài lần rồi." Đồ Giảo thần sắc nghiêm lại, cuối cùng nhắc đến chuyện này.
"Tại hạ chỉ muốn tìn đến một tọa độ trong đáy biển mà thôi, còn như vị trí cụ thể... Hoa Thạch, ngươi tới đây nói qua cho Đồ đạo hữu nghe đi.
Hoa Thạch là linh thú trong nước đã tu luyện thành công, thông qua lời nói của hắn hy vọng có thể làm cho đạo hữu hiểu rõ thêm vài phần." Hàn Lập quay đầu mở miệng phân phó cho Hoa Thạch một tiếng.
"Vâng. Đồ tiền bối, kỳ thật tọa độ trong đáy biển mà chúng ta muốn tìm chính là một manh mối mà trong Thượng cổ Tế Đàn đã chỉ rõ, vị trí đặc thù cụ thể là..." Hoa Thạch sau khi đáp ứng một tiếng, cung kính đi ra, lập tức giải thích một cách cực kỳ kỹ càng.
Mặc dù thông qua thượng cổ tế đàn biết được đại khái toạ độ nhập khẩu Tiểu Linh Thiên, nhưng mà vì thế giới dưới đáy biển cực kỳ khổng lồ, chỉ cần một chút sai lầm cũng có thể sai biệt cả vạn dặm.
Cho dù có Hoa Thạch lão tổ tinh thông thần thông thủy thuộc tính này giúp đỡ, nhưng muốn tìm chính xác được nơi nhập khẩu cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Cho nên lúc trước khi Hàn Lập gặp được vị Đại Thừa Nhân Diện Giao xuất thân từ Hải vực này, lập tức không chút nào do dự giúp đỡ một phen.
Có hắn giúp đỡ, tin tưởng rằng tìm được tọa độ chính xác không phải là một việc quá khó khăn.
Cho nên cái gọi là Trấn Hải Cung kia chẳng qua cũng chỉ có ba gã Đại Thừa, cho dù mạnh hơn một chút so với cùng giai, đắc tội thì đắc tội chứ sao. Lấy thần thông của Hàn lập bây giờ tất nhiên cũng không coi là gì trong mắt cả.
Trải qua một phen bàn luận giữa Đồ Giảo và Hoa Thạch, rất nhanh hai người đã xác định được nơi nhập khẩu vào Tiểu Linh Thiên ở trong đáy biển.
Sau khi Mặc Linh Thánh Thuyền bùng sáng lên, độn tốc lập tức tăng lên gấp mấy lần, đi thẳng tới địa điểm kia.
Hai tháng sau, phía trên bầu trời của một mảnh hải vực đầy dẫy đá san hô, cự thuyền màu đen dừng lại tại chỗ không hề nhúc nhích.
Mấy ngàn trung, cao giao khôi lỗi phân bố khắp xung quanh cả hải vực để qua lại dò xét.
Tại chỗ sâu dưới đáy biển, rất nhiều Ma Tinh khôi lỗi không biết đang tìm kiếm cái gì ở khắp nơi.
Hoa Thạch lão tổ, Đồ Giảo cũng gia nhập vào bên trong những đám khôi lỗi này, đồng dạng không ngừng dùng thần niệm để tìm kiếm cái gì đó.
Hàn Lập ngồi xếp bằng ngay trên lối vào khoang thuyền, lẳng lặng nhắm mắt dưỡng thần.
Chu Quả Nhi thành thành thật thật đứng ở một bên, nhưng thỉnh thoảng lại ngó đầu nhìn xung quanh đáy biển, tất nhiên là không thể thoát khỏi được con mắt của Hàn Lập.
"Con bé nha đầu này gấp gáp cái khỉ gì, đây chính là địa điểm mà hai người bọn họ tính toán cảm thấy chính xác nhất, dù cho kết quả ra sao thì cũng chỉ cần một chút thời gian là tin tức sẽ về đến đây thôi." Hàn Lập vẫn nhắm chặt hai mắt, nhưng nhàn nhạt nói một câu.
"Hàn tiền bối, Quả Nhi chỉ lo lắng là lần này vẫn hoài công vô ích mà thôi. Hai vị tiền bối cùng nói nơi phía trước rất nắm chắc, nhưng chỉ sợ lại chẳng thu hoạch được gì cả." Chu Quả Nhi thè cái lưỡi nhỏ nhắn, nói thầm trả lời.
"Hải vực rộng lớn như thế này, thế giới đáy biển lại vô cùng phức tạp, tính sai vài lần cũng là chuyện bình thường thôi. Nhưng ta có một ít dự cảm, có lẽ lần này sẽ có được một ít thu hoạch." Hàn Lập mỉm cười trả lời.
"Tiền bối pháp lực thông thiên, trong lòng nếu đã cảm ứng được chút gì đó có lẽ là không sai được đâu." Chu Quả Nhi nghe vậy, trong lòng lập tức vui vẻ.
"Chẳng qua trước đó ở tại đây, còn cần phải đuổi bớt đi một ít khách không mời mà tới mới được." Hàn Lập hai mắt nhíu lại, đột nhiên nhìn nhìn về một phương hướng nào đó.
Cùng lúc đó, trên mặt biển bên ngoài trăm vạn dặm, chẳng biết từ khi nào bất ngờ xuất hiện vô số hải thú hình thù kỳ quái, lớn thì giống hệt quả núi cao, nhỏ thì cũng cỡ vài trượng, nhiều chi chít không kể được, cơ hồ phân bố chật kín từng tấc địa phương trong phạm vi cả trăm dặm.
Mà đứng trên lưng một con rùa lớn đang ở vị trí tiên phong là một gã nam tử râu dài đầu đội ngọc quan, mặt không chút biểu tình chỉ huy đoàn quân hải thú cuồn cuộn lao đến hướng Mặc Linh Thánh Thuyền.
Phía sau con rùa lớn một chút là một đầu hải mã thú cự đại cùng một cùng một con bạch tuộc màu xanh đậm đang chia ra làm hai bên trái phải sít sao đi theo.
"Quả nhiên, người kia vẫn ở địa phương phía trước cách đây không xa. Hừ, dám can đảm nhúng tay vào sự tình của bản Cung, đúng là đã chán sống rồi. Bắt đầu chuẩn bị Vạn Thú Đại Trận, ta muốn dùng trận pháp này vây chết vị Đại Thừa lục địa kia ở bên trong." Lão già râu dài sắc mặt cực kỳ tức giận, đột nhiên ra lệnh một tiếng.
Từ trong đội quân hải thú ở phía sau vang lên một tiếng kèn lệnh thật dài, đàn hải thú dấy lên một trận, lập tức không ngừng biến đổi phương vị trong toàn thể đội ngũ. Chỉ sau khoảnh khắc, mặc dù bên trong đoàn hải thú còn chút rối rắm, nhưng có một tòa pháp trận cực kỳ huyền diệu đang mơ hồ được hình thành.
Đại quân hải thú khổng lồ như vậy, tất nhiên là rất nhanh đã kinh động tới đám khôi lỗi giáp sỹ đang tuần tra ở xung quanh, lập tức chúng hùng hùng hổ hổ lao tới đón đầu.
"Đứng lại, chủ nhân của chúng ta đang làm việc ở phía trước, tất cả người ngoài đều không được tiến tới, trái lời giết không tha." Vài chục khôi lỗi này mới chỉ chặn đầu đoàn quân hải thú tiên phong, khôi lỗi giáp bạc cầm đầu lạnh tanh quát một tiếng.
"Chỉ có vài tên khôi lỗi mà dám ngông nghênh, đúng là muốn chết." sắc mặt tên nam tử đang đứng trên lưng rùa trầm xuống.
Cơ hồ ngay lập tức khi hắn vừa dứt lời, hơn chục con hải thú khí tức cường đại đồng thời mở miệng, từng đạo quang mang cùng từng đoàn lôi hỏa bắn mạnh ra. Chỉ sau vài cái chớp động, lập tức đem tất cả số khôi lỗi này phá hủy thành từng mảnh vụn trong tiếng nổ vang trời.