Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 25 : Trái cây huyền bí…

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Kim Hi đi trước vào Thần miếu, tối nay Vũ nguyệt hạ xuống, Ngân nguyệt cùng Đường nguyệt cùng dâng cao. Hắn vừa tiến vào Thần miếu, đầu còn hơi hơi đau, lại nghe thấy từ phía sâu trong Thần miếu truyền đến tiếng rên rỉ kịch liệt, “Aaa” cuồng loạn không dứt bên tai, hắn không khỏi 囧, không phải lại nghe được lão lưu manh tuyên dâm giữa ban ngày chứ, tuy rằng kỳ thật cũng không hẳn là ban ngày đi, hiện tại song nguyệt đã treo giữa trời. Nói thật, Kim Hi đối với cảm giác gia đình thật sự không quá chặt chẽ, trừ Mẫu mụ dựa vào huyết mạch mà có tình cảm đặc biệt, đến Bạch Thiền hắn đều có cảm giác như đối mặt với người lạ, ban đầu bắt gặp lão lưu manh tầm hoan tác nhạc, còn cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ, nhưng ngắn ngủn có mấy ngày hắn đã cùng hai suất ca phát sinh quan hệ, thật sự là không có lý do chế giễu.



Nhưng mà thanh âm lúc này, lại không phải như hắn tưởng.



“Bạch Linh, phụ thân đại nhân, mau trở lại!” Trong tiếng rên rỉ khàn khàn là khoái cảm không ngăn được, thanh âm bành bạch dâm mỹ vang vọng quanh Thần miếu.



“Ông ấy và ba ta đang thương lượng sự tình, còn lâu lắm, kẹp chặt một chút, ân, đúng, nhanh chút nữa.” Bạch Linh thỏa mãn thở dài, “Nhĩ Nhã ngươi quá tuyệt vời, ta thật thích.”



“Đem, đem Băng cức quả lấy ra đi, ta chịu không nổi, ngô a.” Nhĩ Nhã thấp suyễn thanh âm, liên miên không dứt, tiếng va chạm lại vang lại nhanh vẫn luôn không ngừng.



“Nhĩ Nhã, ta thực thích a, đến đi, mau chút nữa, ta tin tưởng ngươi có thể, ngươi không muốn để ta thích sao?” Bạch Linh thanh âm ôn nhu như nước, ngọt nị như mật, nhưng đưa ra yêu cầu lại không ôn nhu chút nào, Nhĩ Nhã cúi đầu nức nở: “Thật sự không được, lần sau ta cùng Bác Nhã cùng nhau, cùng nhau được không!”



Kim Hi từ khe cửa chưa khép chặt nhìn vào, Nhĩ Nhã hai tay bị dây trói vắt qua xà nhà treo lên, hai chân bám lấy mép giường, quỳ gối đưa lưng về phía Bạch Linh đang ngồi, tốc độ cực nhanh lên xuống, làn da mạch sắc nổi màu ửng đỏ khêu gợi, ở ánh sáng chiếu rọi là mồ hôi nhợt nhạt trong suốt, Bạch Linh híp mắt hưởng thụ đến cực điểm, hai tay nhẹ nắm eo Nhĩ Nhã, trong lúc Nhĩ Nhã chuyển động lên xuống, cơ bụng cơ ngực đều trà qua bàn tay hắn. Kim Hi tuy rằng không có cảm tình huynh đệ gì với Nhĩ Nhã, nhưng thấy Bạch Linh như vậy, cũng không khỏi căm tức. Khi Kim Hi ở bên Hi Tư Lạc, bản thân còn một bàn tay chống đất, để Hi Tư Lạc bám lấy bả vai mình, thuận tiện phát lực. Hiện tại Nhĩ Nhã hai chân chống đỡ thân thể, hai tay bị dây thừng trói buộc, không chỉ phải tự mình chống đỡ phát lực, Bạch Linh hỗn đản này không biết xấu hổ còn dùng tay nắm eo Nhĩ Nhã, vậy Nhĩ Nhã còn phải chịu một phần sức nặng của Bạch Linh, thật khó cho Nhĩ Nhã còn có thể bảo trì tần suất, biên độ như vậy.



“Khụ khụ.” Kim Hi ở bên ngoài ho khan hai tiếng. Bạch Linh hơi hơi mở mắt ra liếc ra ngoài một cái, ánh mắt chỉ là thói quen mà thôi, chân chính có tác dụng vẫn là tinh thần lực, hắn đương nhiên biết Kim Hi ở bên ngoài. Hắn vỗ vỗ mông Nhĩ Nhã, thanh âm vang dội rõ ràng: “Mau nữa lên, ta sắp đến.” Nhĩ Nhã gian nan gật đầu, ngay cả lời đều nói không ra, lại qua mấy phút, Nhĩ Nhã kẹp chặt hai chân, thấp giọng thở hổn hển, chân thon dài vô lực trượt xuống mặt đất, chất lỏng nhạt màu từ giữa hai chân chảy xuống, hiển nhiên đã ra nhiều lần, nhan sắc đã phai nhạt.




Băng cức quả hoàn toàn tiêu thất trong tay.



Người thế giới này cũng không cảm thấy cái gọi là Ngả Lộ Ni lực bản chất chính là tinh thần gây ra chấn động, tự nhiên cũng không cảm giác được trong Băng cức quả ẩn chứa chấn động cực mỏng manh lại ổn định, loại chấn động tần suất cố định này, nếu tăng cường biên độ sóng, sẽ hình thành hiệu quả như vậy.



“Tri thức tương truyền từ xưa?” Kim Hi lạnh lùng cười, “Ta xem căn bản là không có ai truyền lại cái gì đi? Ta tới phòng cất trữ.” Hắn xoay người đi về phía phòng chứa đồ, nơi đó đặt rất nhiều chủng loại trái cây.



“Ta đi tập hợp Giống đực trong Bộ lạc.” Bạch Linh lập tức hiểu ý của Kim Hi.



“Ta đã bảo Hi Tư Lạc thông tri Giống đực am hiểu thủ công trong Bộ lạc, ngươi đi gọi phụ thân cùng Thú nhân chiến lực chủ yếu trong Bộ lạc về đây đi.” Kim Hi quay đầu lại, tựa hồ nghĩ tới điều gì, “Hoa Lê hôm nay đã đi rồi, Bộ lạc Lạc Mông với chúng ta mà nói là tình thế bắt buộc.”



“Bộ lạc Lạc Mông cũng không biết cách dùng trái cây này, ta có thể bảo chứng.” Bạch Linh tâm tư thông thấu trả lời.



Kim Hi mỉm cười: “Vậy để tiếp đãi Bộ lạc Lạc Mông, cần chuẩn bị một chút hoa quả phong phú cho yến hội.”