Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 29 : Chỉ cho phép ngươi khóc như đêm nay

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Nạp Lan chuyển thân, trên mặt còn mang theo mờ mịt sau khi triều cường. Nghe rõ Kim Hi hỏi, y xoay đầu khó chịu: “Ai ăn cam!”



Kim Hi ôn nhu ôm hông y, chìa đầu lưỡi liếm lấy tinh dịch trên bụng Nạp Lan, đầu lưỡi dính một bãi chất lỏng trắng sữa, nhìn qua dâm mỹ đến cực điểm, hắn kề gần bên miệng Nạp Lan, Nạp Lan cau chặt mày chán ghét né tránh, Kim Hi không buông ép đầu lưỡi đến bên miệng Nạp Lan, Nạp Lan quét mắt nhìn hắn một cái, xấu hổ buồn bực nhẹ nhàng ngậm lấy đầu lưỡi Kim Hi, Kim Hi cũng không làm gì, tùy ý Nạp Lan chìa đầu lưỡi như tiểu miêu liếm sữa mà liếm đầu lưỡi mình, liếm sạch chất lỏng trong veo bí ẩn kia vào miệng. Hắn cúi thân, nhẹ nhàng hút lấy chất lỏng trên người Nạp Lan, trong lòng một chút chán ghét cũng không có, chỉ thuần túy là thích. Hắn ác ý liếm liếm khóe miệng: “Hiệu quả không tồi, sau này cần kiên trì mỗi ngày.”



“Kiên trì cái gì a!” Nạp Lan rống hắn, khi Kim Hi liếm qua dấu vết ẩm ướt trên ngực cùng cơ bụng y nổi rõ mười phần, hắn tự tay bôi lung tung, Kim Hi nở nụ cười: “Không nỡ lau?” Nạp Lan vươn tay hung hăng đè trán Kim Hi, Kim Hi cười đến vô sỉ quay mặt đi.



Không khí có điểm xấu hổ, một công hai thụ, tất phải có một ở bên xem cuộc chiến, Kim Hi biết phía dưới của Tạp Tắc Nhĩ chưa từng mềm xuống, có điều vừa mới cùng Nạp Lan thân thiết, hắn không biết nên mở miệng với Tạp Tắc Nhĩ thế nào.




Sáng ngày thứ hai, khi Kim Hi thức dậy còn có chút mê mang, hắn đang làm sao vậy, sau đó hắn cảm giác có hai luồng hơi thở ấm áp phun lên vai hắn, mở mắt ra, ánh sáng rực rỡ xuyên qua khung cửa sổ bằng gỗ, chiếu vào ba thân thể trên giường. Hai người đều ngủ thực an ổn, Nạp Lan hai đặt trên mặt, cánh tay phải dán lên thân Kim Hi, hai chân thon dài khép lại, hạ thân phấn nộn mềm rũ nằm trên đùi. Tạp Tắc Nhĩ ngủ bên phải Kim Hi, nằm úp sấp trên giường, nhưng mặt hướng về phía Kim Hi, hai tay nâng qua đỉnh đầu, chân trái kề sát chân trái Kim Hi. Cảnh tượng ấm áp này làm trong lòng Kim Hi dâng lên cảm giác thỏa mãn thật lớn, hai Thú nhân vĩ đại như thế, đều thuộc về hắn. Hắn vươn một bàn tay vuốt ve cặp mông bóng loáng của Tạp Tắc Nhĩ, một bàn tay vuốt bụng Nạp Lan. Nhục côn của Nạp Lan dưới cái nhìn của Kim Hi dần dựng lên, bao bì chậm rãi lui ra, quy đầu sung mãn lộ ra, sức sống bừng bừng, tùy không bằng khi bị Kim Hi thao đến thích mà cứng rắn, nhưng nhìn qua vẫn tinh thần mười phần. Nạp Lan biểu tình còn có chút mờ mịt, thấy Kim Hi liền nắm tay Kim Hi kéo tới hạ thể của mình. Kim Hi vỗ vỗ chân Tạp Tắc Nhĩ, Tạp Tắc Nhĩ cũng đã tỉnh, ánh mắt của y vừa mở đã rất trong sáng, thuận theo trở thân, để Kim Hi vuốt ve nhục côn cũng đang cứng rắn của mình.



Sáng nay còn có việc, cho nên Kim Hi chỉ có thể lưu luyến mà trêu đùa vài cái liền đứng dậy. Tạp Tắc Nhĩ xuống tầng dưới của Thần miếu lấy nước cho ba người rửa mặt, Kim Hi tắm xong, Tạp Tắc Nhĩ cũng dùng cây “bàn chải đánh răng” đánh răng xong, vào trong Thần miếu làm cơm cho Kim Hi. Nạp Lan thì lấy y phục của Kim Hi giúp hắn mặc vào. Hạ thân của Nạp Lan vẫn cứng rắn không suy giảm, Kim Hi nắm lấy quy đầu đỏ hồng: “Có tinh thần như vậy, ngày hôm qua chưa ăn no?” “Ai chưa ăn no!” Nạp Lan rống, sau đó vòng ra phía sau Kim Hi sửa sang lại quần áo khẽ nói, “Ta sẽ luyện tập nhiều hơn, lần sau, làm thêm mấy lần.”



Kim Hi xoa xoa tóc y, đổi lấy Nạp Lan lại một lần tạc mao. Kim Hi đẩy cửa sổ ra, ánh nắng tươi sáng bên ngoài, thật sự là cuộc sống kỳ quái nhưng thật tốt đẹp.