Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 3 : Những đứa con…

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Bạch Thiền nói Thú nhân phụ trách săn bắn và sinh dục, Giống đực phụ trách bảo hộ và chinh chiến, vốn Kim Hi nghe có chút khó hiểu, thân thể Thú nhân cường tráng như vậy, rõ ràng phải là chủ lực chiến đấu mới đúng, vì sao lại nói Giống đực là chủ lực? Nhưng càng tới trung tâm bộ lạc, màn đêm càng sâu, giống đực xuất hiện càng nhiều. Bọn họ phần lớn đều có siêu năng lực, có đem ngưng nước thành cầu giữa không trung, có thể thao túng hỏa cầu.



Mẹ nó, thế giới ma huyễn pháp sư đương nhiên ‘trâu bò’ hơn chiến sĩ rồi, là vũ khí hạng nặng tuyệt đối đó, chẳng lẽ chiến tranh bộ lạc chính là những kẻ dị năng giao tranh, đất đá bay tứ tung. Đầu óc Kim Hi tràn ngập hình ảnh liên minh anh hùng chiến đấu.



“Đó chỉ là phương thức vận dụng tinh thần lực cơ bản, ngươi còn phải học tập những kỹ năng cao thâm khác, năng lực của ngươi sẽ ngày càng mạnh, đến khi có thể bảo hộ toàn bộ lạc.” Bạch Thiền tiếp tục đi, phương hướng chính là thần miếu bằng đá trắng to lớn cũng chính là nhà của Tộc trưởng. Khi bộ lạc kiến thiết, cũng đã trù tính sự phát triển mấy trăm năm sau, mỗi một sân nhà đều rất lớn, trước mắt trừ phòng ở còn có thể dựng khu vườn nhỏ, đợi sau này dân cư bộ lạc ngày càng nhiều, có thể biến sân thành phòng ốc, còn đất canh tác sẽ chuyển ra ngoài bộ lạc. Nếu lại tiếp tục phát triển, địa bàn bộ lạc không đủ, có thể mở rộng bức tường bảo hộ bộ lạc, thành lập bộ lạc lớn hơn nữa, nhưng đó còn là một tương lai xa rất xa.



“Tộc trưởng tên là Khang Địch, họ Pháp Lạp. Trở thành gia tộc của Tộc trưởng đã là vinh hạnh, còn được bộ lạc vô cùng kính yêu.” Bạch Thiền thuận miệng kể lịch sử bộ lạc, “Lịch sử đều là truyền lại bằng miệng, cần Tế ti nhớ kỹ, ngươi phải nhớ cho tốt.”



“Truyền miệng, trong bộ lạc không có văn tự sao?” Kim Hi tò mò.



“Văn tự, là cái gì?” Bạch Thiền cảm thấy khái niệm này rất mới mẻ.



Kim Hi không khỏi phù ngạch: “Trong bộ lạc không có loại ký hiệu gì ghi lại sự kiện sao?”



Bạch Thiền tự lý giải một hồi: “Thời gian khắc vào bức tường, chuyện trọng đại lông chim, răng nanh, da lông tỏ vẻ sự kiện khác biệt, nhưng những cái đó chỉ có Tế ti hiểu được.”



Kim Hi yên lặng tự hỏi một chút, theo tình huống thì hắn đã hiểu, khả năng sinh sản của bộ lạc đã đạt tới mốc nhất định, trong bộ lạc xuất hiện thừa kế nhưng không phải do gia tộc Tộc trưởng gia tộc và gia tộc Tế ti tuyệt đối thống trị, điều này thuyết minh mọi người đều đã dưỡng thành thói quen tuân thủ quy tắc nhất định, người biết rõ sự việc của bộ lạc sự và gia tộc của người đó đều có địa vị cao, đây là điều kiện ban sơ hình thành chế độ xã hội. Nhưng không có văn tự, khó lưu lại ý nghĩa trọng đại của việc phát triển văn minh, thật sự có chút phiền não.




Tuy rằng nhắc nhở quá mức trắng trợn làm Kim Hi xấu hổ, nhưng thái độ của Bạch Linh quả thật rất thành khẩn, hai người dọc theo bậc thang bằng đá trắng đi lên, thần miếu đá trắng hình kim tự tháp là kiến trúc hùng vĩ nhất của toàn bộ lạc, nếu không phải cần khống chế ngà voi, Kim Hi nhất định sẽ thưởng thức một chút.



“Ta đưa ngươi tới đây thôi, ngày mai sẽ tìm ngươi chơi.” Bạch Linh chỉ đưa đến cửa thần miếu liền đứng lại, hắn rõ ràng cao xấp xỉ Kim Hi, lại cố ý xoa xoa tóc Kim Hi, Kim Hi làm bộ xấu hổ não cho hắn một quyền, vẫy tay từ biệt.



Chính điện thần miếu đá trắng thờ phụng một bức tranh tường đại thần, là một vị lão tử râu dài chấm đất, trên đầu lão và hai vành tai giắt ba vầng trăng sáng, ánh trăng trong bức tranh là ba vị nữ thần, hoặc nắm hoặc ngồi, tuy rằng bút họa thô cuồng, nhưng cảm giác thần thánh lại không mảy may suy giảm. Thần miếu ba tầng đầu là nơi cử hành hiến tế, từ sau tượng thần thạch bích có bậc thang đi xuống phía dưới, đến tầng thứ tư mới là nơi ở của Tế ti. Dọc đường đi có ba bốn Giống đực xuất hiện, đều cung kính hành lễ.



Tầng thứ năm của thần miếu đá trắng là nơi ở của người nhà và con cái của Tế ti, xem ra tôn giáo này không hạn hôn phối, mặt Kim Hi không khỏi nóng lên, chẳng lẽ tương lai bản thân cũng có một Thú nhân làm “Thê tử “, hắn thấy một loạt Thú nhân xấu xí nhất, loại chuyện tốt có thể phát sinh này thực khiến người ta tổn thương?



“Đệ đệ đã trở lại.” Ba Thú nhân thân hình cao lớn câu nệ đi tới, trong đó cũng có một người lúc hiến tế với Bạch Thiền đã gặp qua.



“Các ca ca hảo.” Kim Hi có chút xấu hổ nhìn ba vị ca ca tiện nghi, gen của suất đại thúc quả nhiên là tốt, ba vị ca ca đều là bả vai kiều đồn, vóc người đẹp vô cùng, ở nhà chỉ mặc áo da cộc tay và quần da, hiện tại thấy Kim Hi xuất hiện, đều đứng chung một chỗ, không giống như nghênh đón đệ đệ, càng giống nghênh đón chủ nhân, “Ngà voi này đặt ở chỗ nào?”



Ba người ngơ ngác nhìn đại ca của hắn, rốt cục thoát khỏi trạng thái ngốc lăng, vội vàng đón lấy: “Để chúng ta mang đi, để chúng ta.”



“A nha không có việc gì, để ta mang đi, vừa lúc luyện tập năng lực của ta, ca ca, ngươi có thể dẫn ta tới chỗ để ngà voi chứ?” Kim Hi đáng thương hề hề nhìn một người trong đó, nếu đã kêu mình là đệ đệ, như vậy nói như thế hẳn không có việc gì đi. Không nghĩ tới đối phương rùng mình một cái, nhìn nhìn huynh đệ hai bên, chân tay có chút cứng còng đi về phía trước.