Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 43 : Chinh phục

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


Kim Hi sớm biết Long Tước luôn cách xa xa đi theo sau bọn họ, hắn chú ý tới một chuyện thực vi diệu, chính là nơi Long Tước đứng, ngay cả Thú nhân Sóc Mông cũng sẽ không tới gần, hắn tựa như kim sí đại bằng cao ngạo bay lượn, không một con song đầu kiêu nào có gan tiếp cận, tương đương làm lá chắn cho bọn Kim Hi.



Bị một Giống đực đả bại, đối với Long Tước mà nói hiển nhiên vô cùng nhục nhã, đến buổi tối trường đao của y lại nhắm về phía Kim Hi, Kim Hi lại không để ý y, vẫn để Hoa Lê, Hi Tư Lạc cùng Nạp Lan thay nhau ra trận. Để sớm đả đảo Giống đực chết tiệt kia, Long Tước có chút nóng lòng thoát khỏi bọn Hoa Lê khiêu chiến. Có điều bọn Hoa Lê cũng minh bạch y Kim Hi muốn tôi luyện bọn y, bọn y đều là Tát nhĩ của Kim Hi, không dễ động thủ với nhau, hiện tại khó có được đối thủ tốt như vậy, rất nhiều phương thức chiến đấu chưa có cơ hội thử đều đem ra.



Đương nhiên, ngay cả Kim Hi hiện tại cũng không ý thức được, “Thánh Sư lục nghệ” được truyền thừa ngàn năm trên Bỉ Mông đại lục, hình thức ban sơ đang diễn ra ngay trên Hoang Nguyên Sóc Mông này. Bởi vì là chiêu thức mới, cho nên chiến đấu càng thêm nguy hiểm, Tạp Tắc Nhĩ thường thường bắn một mũi tên đến bảo hộ bọn họ, không chỉ bảo hộ ba người bọn Hi Tư Lạc, mà khi Long Tước gặp nguy cũng bảo hộ y. Cư nhiên để đối thủ bảo hộ mình an toàn, Long Tước táo cuồng như dã thú, ánh mắt đỏ đậm, mắt như phun ra nhiệt khí, thân thể tựa hồ tiến nhập vào trạng thái kích động. Kim Hi nheo mắt lại triệu hồi Tát nhĩ của mình, một mảng sương mù lạnh như băng vây chung quanh Long Tước.



Năng lực căn bản của Giống đực vẫn là dao động, cô đọng phân tử nước, biến thành sương và băng, gia tăng hoạt tính, trở thành hơi nước, tăng thêm oxi, chỉ cần ma sát nhẹ lên mặt đá cũng sẽ dấy lên đại hỏa, nhưng Giống đực khống chế cũng chỉ là ngoại lực, rất khó xâm nhập vật thể đặc, tỷ như cơ thể người. Nếu không Kim Hi đã kích sôi máu trong người Long Tước, thì Long Tước chết cũng không biết chết như thế nào.



Bị sương mù lạnh lẽo kích thích Long Tước dần dần thoát khỏi trạng thái cổ quái, Kim Hi mẫn tuệ chú ý tới, trong khoảng thời gian vừa rồi, ngay cả “Ngũ giác lần tốc” mà Ngư thần quả mang đến cũng mất hiệu lực. Ngư thần quả có thể gia tăng tính mẫn cảm của Thú nhân, mà năng lực nó mang lại cũng có điểm tương tự, có thể khiến ngũ giác của ngươi sinh ra sai vị, không chỉ là thị giác thính giác bị lệch, mà còn khứu giác bị che lại, vị giác tê liệt, thậm chí cả xúc giác, cho nên Long Tước mới đột ngột lảo đảo. Mà trạng thái Long Tước vừa rồi, tựa như ngày đó y ám sát Kim Hi, có thể ngăn cản Ngả Lộ Ni lực của Kim Hi. Kim Hi vẫn cho rằng Long Tước có bảo vật gì cản trở mình, hiện tại xem ra, Thú nhân đối mặt với Giống đực cũng không phải chỉ có một con đường tập kích bất ngờ, tạo hoá công bằng, Long Tước là lĩnh ngộ kỹ xảo nào đó che chắn Ngả Lộ Ni lực. Nếu Ngả Lộ Ni lực trực tiếp tiếp xúc không có tác dụng, cho dù là nắm giữ năng lực nguyên tố, trong khoảng cách công kích ngắn Giống đực cũng không phòng được Thú nhân.



Không nói đến Kim Hi ‘khác loài’, cho dù là Bạch Linh, đối mặt Long Tước phỏng chừng cũng thúc thủ vô sách.
Kim Hi lạnh lùng cười, lấy ra một đầu tiễn kim loại của Tạp Tắc Nhĩ, để Tạp Tắc Nhĩ dùng đá đập phẳng thành mảnh kim loại, lại làm thành chữ “Hi” rồng bay phượng múa. Dĩ nhiên đến giờ còn không làm khó y, điều này khiến Long Tước thực nghi hoặc, nhưng khi thấy mảnh kim loại bị đặt thiêu trên ngọn lửa, y hoàn toàn biến sắc.



“Ngươi dám!” Long Tước phẫn nộ giãy dụa, khí lực suýt nữa tháo được Long thiệt xiềng xích, Kim Hi lạnh lùng nhìn y, Long thiệt xiềng xích quấn lấy bắp đùi và cánh tay y, tứ chi đều bị trói chặt, động cũng không thể động. Hắn cầm côn th*t của Long Tước lên, ở phía bụng phải, phần thịt mềm gần gốc, hung hăng ấn xuống chữ “Hi”. Đây là ký hiệu thuộc về riêng hắn, rơi xuống bộ vị tối tư mật của Long Tước.



Long Tước trừng lớn mắt, y cũng thật quật cường, gắt gao cắn Long thiệt xiềng xích, cắn đứt cả Long thiệt thảo, đầu đầy mồ hôi cũng không chịu kêu một tiếng, chỉ oán hận nhìn Kim Hi. “Ngoan ngoãn, mỗi ngày đều cạo sạch, nếu không tiếp theo sẽ không phải là ở phía dưới.” Kim Hi sờ sờ gương mặt đầy mồ hôi của Long Tước, sau đó ôn nhu đến cực điểm hôn xuống môi Long Tước. Long Tước oán hận nhìn hắn, thế nhưng không cắn hắn, cũng thật khiến Kim Hi ngoài ý muốn.



Kim Hi rời đi thật lâu, Long thiệt xiềng xích mới buông Long Tước ra. Y cúi đầu nhìn giữa hai chân mình, bộ vị đã thề không để Giống đực nào chạm vào, đã bị Kim Hi thưởng thức nhiều lần, mỗi lần lại như linh cẩu đói khát chảy nước miếng, ỷ vào tay Kim Hi không chịu rời. Y hung tợn nhéo phía dưới của mình, đau đớn làm nơi đó rũ xuống, cuối cùng y lại mất hứng buông ra, cẩn thận búng, nhìn ký hiệu thần bí rồng bay phượng múa dưới gốc. Đây là ký hiệu độc nhất vô nhị thuộc về Giống đực kia, dùng bản lĩnh cực mạnh đánh bại y, khắc ở bộ vị tối tư mật của y, đời này trên người y đều phải mang theo ký hiệu này.



Cho dù từ nhỏ được giáo dục không nhiều lắm, y cũng biết đây là ý gì. Khi Thú nhân chinh phục dã thú, phải thông qua chiến đấu đánh dã thú tới khuất phục, lưu dấu vết trên thân dã thú, như vậy cho dù trở về đàn, dã thú cũng sẽ bị đồng tộc của mình bài xích, bởi vì trên thân chúng nó có ký hiệu khác. Trên thân kim sí đại bằng của y, cũng có một dấu vết như vậy. Kim Hi đối đãi với y như với dã thú, này vốn nên cực kỳ khuất nhục, nhưng Long Tước lại ngăn không được mặt nóng lên, bởi vì y biết Kim Hi nhất định đã nhìn ra, hơn nữa không một Thú nhân nào sẽ ôn nhu hôn môi kỵ thú của mình như vậy, như đối đãi với ái nhân của mình, y vuốt môi mình, lâm vào phiền não không rõ.