Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 45 : Tiến vào Khuê hà

Ngày đăng: 11:38 19/04/20


“Tên?” Kim Hi sắc mặt lạnh lùng đứng trước mặt Giống đực Sóc Mông. Giống đực kia từ từ nhắm mắt, một bộ thà chết không chịu khuất phục. Kim Hi cúi người, dùng chủy thủ đẩy quần của hắn ra, giữa hai tay ngưng tụ lượng lớn sương mù lạnh băng, “Ngươi tên gì, ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm một vấn đề, làm sao ngươi biết, chúng ta muốn tới Thánh Địa?”



Tên Sóc Mông nghe được câu này, lạnh lùng cười: “Ha ha, Bộ lạc chúng ta gần đây thường xảy ra vài trận chiến nhỏ với Lạc Mông, bọn hắn nói đến bảo đoàn Bỉ Mông đến Thánh Địa.”



Kim Hi biết tên này nói thật, vô luận là hắn, hay tên Sóc Mông này, cũng biết căn bản là Lạc Mông cố ý. Giữa ba Bộ lạc đối địch không có phương pháp đưa tin, cho nên Lạc Mông dùng mưu kế đơn giản đến trắng trợn như vậy, tự bại lộ hành tung cho Sóc Mông biết. Ở Bộ lạc Lạc Mông, kẻ có cừu oán với hắn chỉ có một, hắn căn bản không cần nghĩ cũng biết kẻ ngáng chân sau lưng là ai.



Kim Hi đứng dậy, ý bảo Hi Tư Lạc bên cạnh: “Giết hắn.”



Hi Tư Lạc kinh ngạc: “Không hỏi binh lực và thế lực Sóc Mông thế nào sao?” Tên Sóc Mông kia cũng nháy mắt tái mặt, hắn không nghĩ tới Kim Hi dứt khoát như vậy.



Kim Hi cúi người quay mắt về phía tên Sóc Mông, thực thành khẩn hỏi: “Nếu ta hỏi binh lực cùng bố cục của Sóc Mông, ngươi sẽ nói cho ta biết chứ?”



Tên Sóc Mông nhếch miệng, đầu đầy mồ hôi: “Ta nói ngươi có thể thả ta không?”



“Sẽ.” Kim Hi thực trịnh trọng, nhưng tên Sóc Mông hiển nhiên không tin: “Ngươi gạt ta.” Kim Hi nhún nhún vai, nói với Hi Tư Lạc: “Giết hắn.” Hi Tư Lạc thở dài, trong nháy mắt Kim Hi xoay người, cầm đoản mâu cắm xuyên vào ngực tên Sóc Mông.


Hoa Lê cùng Hi Tư Lạc Nạp Lan cùng nhau đẩy bè gỗ, bọn Ca linh phiêu phiêu thành hình lục giác, giữa hai con có điện quang du động. Tạp Tắc Nhĩ nắm chặt cung tên trong tay, theo sát bên cạnh Kim Hi, tên bắn tới đều bị Kim Hi chặn, nhưng các Thú nhân đã nhanh chóng vây lại đây. Kẻ đi đầu đám Thú nhân kia, khiến đồng tử Kim Hi co rút nhanh.



Không ngờ là Long Tước, y cuối cùng, vẫn là lựa chọn Sóc Mông.



Kim Hi cắn chặt răng, nắm Long thiệt quả trong tay, Long thiệt dài nhỏ nhanh chóng hòa tan, sau đó biến thành tảng thực vật lớn màu lam, quấn chặt lấy mắt cá chân các Thú nhân. Long Tước sớm quen với Long thiệt xiềng xích, nhón đầu ngón chân nhanh như gió tiếp cận Kim Hi. Kim Hi vận dụng Ngả Lộ Ni lực, đẩy gia tốc bè gỗ. Long Tước rút đao chém về phía Ca linh, trường đao đụng tới Ca linh lại như chém vào nước, Ca linh khinh phiêu phiêu bị lưỡi dao đẩy qua một bên. Mưa tên dày đặc đánh úp về phía bọn Kim Hi. Năng lực của Kim Hi nhanh chóng tiêu hao, Hoa Lê lao thân lên, triền đấu cùng Long Tước. Vì để hủy diệt hết tên bay, Kim Hi hao tổn năng lực của mình tới cực điểm. Bè gỗ rốt cục vào nước, Kim Hi nhảy lên bè gỗ, Hi Tư Lạc Nạp Lan Tạp Tắc Nhĩ lần lượt lên bè gỗ, dòng nước nhanh chóng đẩy bè gỗ di động, chỉ còn Hoa Lê bị Long Tước quấn lấy!



Kim Hi sốt ruột hô to: “Hoa Lê!” Ngả Lộ Ni lực của hắn đã sắp tiêu hao hết, hắn không dám dùng sức di chuyển Hoa Lê.



Tạp Tắc Nhĩ giương cung cài tên, một mũi tên bắn trúng trường đao của Long Tước. Hoa Lê hổ rống một tiếng, biến thành một con cự hổ, nhảy vào Khuê hà, theo nước sông bơi tới bè gỗ. Kim Hi rốt cục xụi lơ trên bè gỗ, hữu kinh vô hiểm, chỉ cần lên bè gỗ, Sóc Mông cũng sẽ không động thủ với bọn họ.



Thú nhân Sóc Mông đứng trên bờ sông Khuê, tên đều bắn vào Khuê hà. Hành hương Thánh Địa, sẽ rửa sạch toàn bộ tội nghiệt, Kim Hi sau khi đi ra, trừ thân nhân của Miện hạ Sóc Mông có thể tiếp tục báo thù, những người khác đều sẽ không tiếp tục truy xét trừng phạt Kim Hi.



Đó cũng không phải phương pháp tốt để trốn tránh tai họa, Thánh Địa hung hiểm trùng điệp, nhất định phải lấy được tín vật, mới có thể chứng minh bản thân thật sự đã tiến vào Thánh Địa sám hối. Mà tín vật bên ngoài Thánh Địa đã bị càn quét sạch sẻ, chỉ có nơi cực sâu mới có thể tìm được bảo vật. Kim Hi không phải vì rửa sạch tội nghiệt, mà vì thăm dò Thánh Địa, hắn bất kể thế nào cũng phải xâm nhập, thậm chí vào đến độ sâu trước nay chưa từng có.



“Xem!” Tạp Tắc Nhĩ chỉ vào mặt sông hô to. Kim Hi quay đầu lại, không khỏi ngây ngẩn cả người, Long Tước thế nhưng tự mình ngồi trên một bè gỗ, cũng tiến nhập Khuê hà!