Pháo Đài Số

Chương 39 :

Ngày đăng: 17:06 18/04/20


Trong phòng 301. Loã thể, Rocio Eva Granada đứng trước tấm gương trong phòng tắm. Giây phút đáng ghét nhất đã tới. Gã người Đức đang ở trên giường chờ đợi. Gã đúng là tên đàn ông to lớn nhất mà cô từng phục vụ.



Lưỡng lự một lát, cô đưa tay với lấy một cục đá để trong chậu nước gần đó rồi từ từ xoa lên ngực mình. Bộ ngực dần cứng lại. Đây là bí quyết riêng của Rocio - để khiến bọn đàn ông thèm khát. Và khiến chúng phải quay lại tìm cô. Rocio đưa hai bàn tay xoa khắp tấm thân đầy đặn và mềm mại thầm hi vọng mình sẽ còn giữ được phong độ thêm ba bốn năm nữa, khi đã kiếm đủ để có thể giải nghệ. Mặc dù bị Roldan ăn chặn mất phần lớn thu nhập nhưng Rocio thừa hiểu nếu không có hắn thì cô cũng sẽ chỉ như những con điếm hạ đẳng khác ở Triana suốt ngày chỉ phục vụ mấy thằng say rượu ít ra mấy gã khách này còn có nhiều tiền. Bọn chúng cũng không bao giờ đánh đập cô và thực ra cũng dễ chiều. Cô ta mặc bộ đồ ngủ, hít một hơi thật dài rồi mở của phòng tắm.



Vừa thấy Rocio bước ra, gã người Đức sáng mắt lên. Cô nàng diện một bộ đồ ngủ màu đen. Nước da nâu đẹp như ánh lên dưới ánh đèn mờ ảo, đôi bầu vú thật khiêu gợi dưới làn vải mỏng.



- Hãy lại đây nào - Gã thốt lên háo hức trong khi cởi phanh chiếc áo choàng và nằm xuống giường.



Rocio cố gắng nở một nụ cười và tiến lại phía chiếc giường. Cô nàng cúi xuống nhìn gã người Đức to béo. Đưa mắt vào giữa hai đùi gã cô nàng cười thầm nhẹ nhõm: cái ấy của gã không to lắm.



Không thể đợi thêm nữa, gã vồ lấy Rocio, chiếc áo ngủ bị xé toạc trong nháy mắt. Những ngón tay mập mạp không bỏ xót một centimet nào trên thân thể Rocia. Cô nàng không ngớt rên rỉ và quằn quại trong cơn khoái lạc giả tạo. Gã chồm dậy rồi nằm đè lên Rocio, Tưởng như mình sắp bị đè bẹp đến nơi. Rocio thở hốn hển cố gắng cưỡng lại cái cổ bè bè trắng bệch như trát ma tít của gã. Cô nàng cầu nguyện sao cho gã kết thúc việc này sớm.
Không thể đợi thêm nữa, gã vồ lấy Rocio, chiếc áo ngủ bị xé toạc trong nháy mắt. Những ngón tay mập mạp không bỏ xót một centimet nào trên thân thể Rocia. Cô nàng không ngớt rên rỉ và quằn quại trong cơn khoái lạc giả tạo. Gã chồm dậy rồi nằm đè lên Rocio, Tưởng như mình sắp bị đè bẹp đến nơi. Rocio thở hốn hển cố gắng cưỡng lại cái cổ bè bè trắng bệch như trát ma tít của gã. Cô nàng cầu nguyện sao cho gã kết thúc việc này sớm.



- Nữa! Nữa! - Rocio hổn hển sau mỗi lần gã dập xuống.



Những ý nghĩ lộn xộn ùa vào tâm trí Rocio, khuôn mặt của vô khối những gã đàn ông mà cô đã chiều chuộng, hình ảnh những cái trần nhà đã từng dán mắt vào nhiều giờ đồng hồ trong bóng tối, rồi cả những mơ ước về con cái…



Đột nhiên, thân thể gã người Đức cong lên, cứng ngắt và gần như ngay lập tức đổ sụp xuống đè lên người Rocio. Chỉ có vậy thôi sao? Cô nàng tự hỏi, ngạc nhiên và nhẹ nhõm.



Rocio cố gắng lách ra khỏi tấm thân đang đè cứng lên mình.



- Anh yêu! - Rocio khàn giọng - Cho em lên trên nào?
- Anh yêu! - Rocio khàn giọng - Cho em lên trên nào?



hưng gã không nhúc nhích.



Rocio cố gắng ngồi dậy, cô lấy hết sức đẩy đôi vai kềnh càng của gã.



- Anh yêu, em… em không thở được! - Cô như sắp ngất đến nơi, Rocio cảm thấy mấy rẻ xương sườn của mình như sắp gãy đến nơi.



- Lạy chúa! - Một cách bản năng cô đưa mấy ngón tay tóm lấy tóc gã và bắt đầu giật - Tỉnh dậy nào!



Đúng lúc đó, Rocio cảm thấy tay mình sờ vào một chất lỏng âm ấm và nhơm nhớp. Chất lỏng đỏ bết trên tóc của gã người Đức - nó đang từ từ chảy xuống má và trôi vào miệng cô. Cô giãy giụa như điên dại dưới thân hình kềnh càng đó. Một tia sáng ma quái loé lên giúp Rocio nhìn thấy trước mặt cô là khuôn mặt méo mó vô thần của gã người Đức. Máu của gã đang phun ra tung toé từ một lỗ đạn nằm ngay thái dương. Rocio cố gắng hét lên nhưng vô vọng, trong phổi cô lúc này không còn chút không khí nào cả. Gã đang đè bẹp cô.



Hoảng loạn, Rocio điên cuồng quờ tay che nguồn sáng chiếu đến từ phía cánh cửa. Cô trông thấy một cánh tay. Một khẩu súng và ống giảm thanh. Một luồng sáng loé lên. Và Rocio không còn nhìn thấy gì nữa.