Pháo Đài Số

Chương 51 :

Ngày đăng: 17:06 18/04/20


Jabba trông giống như một con nòng nọc khổng lồ. Đúng như đặc tính của sinh vật mà ông ta được đặt tên hiệu, ông ta bị hói đầu. Với vai trò là một thiên thần bảo vệ cho tất cả các hệ thống máy tính của NSA, Jabba đến tất cả các phòng ban thúc ép, ra lệnh và liên tục khẳng định nguyên tắc hành động của mình: "Phòng ngừa là biện pháp hữu hiệu nhất". Chưa bao giờ có một máy tính nào rủa NSA bị nhiễm virus dưới thời của Jabba; và ông ta quyết giữ vững thành tích này.



Nhà của Jabba là một trạm làm việc cũ được nâng cấp, tầng ngầm của NSA, ngân hàng dữ liệu tuyệt mật. Đây chính là nơi mà nếu virus có thể xâm nhập thì hậu quả sẽ khủng khiếp, và đây cũng chính là nơi mà Jabba dành phần lớn thời gian của mình. Tuy thế, vào lúc này, Jabba lại đang nghỉ ngơi và thưởng thức xúc xích bò và heo rắc thêm tiêu ở khu hậu cần phục vụ thâu đêm của NSA. Ông ta đang định ăn xuất thứ ba thì chuông điện thoại phòng làm việc reo.



- Đi nghe đã vậy - Ông nói, ho sặc sụa khi đang nuốt một miệng đầy xúc xích.



- Jabba à? - một giọng phụ nữ nhỏ nhẹ vang lên - Tôi, Midge đây.



- Ôi nữ hoàng dữ liệu của tôi! - Jabba thốt lên đầy tình cảm. Ông luôn dành cho Midge Milken một tình cảm dịu dàng. Mụ là người sắc sảo và cũng là người đàn bà duy nhất Jabba từng gặp tán tỉnh với ông.



- Cô thế nào, khoẻ không?



- Tôi bình thường, không có gì đặc biệt.



Jabba lau miệng.



- Cô đang ở cơ quan à?



- Vâng!



- Cô có muốn ăn xúc xích với tôi không?



- Tôi muốn lắm, Jabba ạ, nhưng mà tôi đang làm việc.



- Thật hả - Ông cười khúc khích.



- Cô có phiền không nếu tôi cùng cô làm việc?



- Ôi, ông bậy bạ quá.



- Nếu cô không muốn…



- Có chứ, may mà gặp ông - mụ nói - Tôi cần một số lời khuyên của ông.



Jabba nuốt một miếng xúc xích khá to.



- Cứ nói đi.
- Ông vẫn không nghe phong thanh được chuyện gì à? Không nghe được bất cứ điều gì à?



Jabba cười càng lớn.



- Midge… nghe này. Vụ bê bối Skipjack. Chính Strathmore đã gây ra. Nhưng mà thôi đi, vụ đó qua rồi mà.



Đường dây bên kia im lặng thật lâu, và Jabba biết mình đã hơi quá.



- Xin lỗi cô Midge. Tôi biết cô đã cực kỳ giận dữ với vụ đó. Strathmore có lỗi. Tôi biết cô nghĩ gì về ông ta mà.



- Việc lần này không có dính dáng gì đến vụ Skipjack cả - Bà ta cả quyết.



- Ừ chắc chắn rồi - Jabba nghĩ - Nghe nhé, Midge. Tôi không có cảm tình riêng gì với ông ta cả. Ý tôi là ông ta là một người viết mật mã. Tất cả những người viết mật mã về cơ bản là những kẻ tự phụ. Mà họ cũng rất quan trọng đấy. Mỗi file dữ liệu của họ có thể cứu nguy cho cả thế giới.



- Ý ông là sao?



Jabba thở dài:



- Ý tôi nói là Strathmore cũng giống như những chuyên gia mật mã khác. Nhưng tôi còn muốn nói thêm nữa là ông ta còn yêu quý TRANSLTR hơn cả vợ ông ta. Nếu có rắc rối nào, nhất định ông ta đã gọi cho tôi rồi.



Midge im lặng một lúc khá lâu. Cuối cùng, mụ buông một tiếng thở dài miễn cưỡng.



- Tức là ông cũng cho rằng dữ liệu của tôi là sai?



Jabba mỉm cười.



- Thôi nào đừng có lo lắng không cần thiết nữa?



Mụ bật cười.



- Chú ý này. Midge. Hãy gửi một tin nhắn vào máy tôi đi. Thứ hai tôi sẽ kiểm tra máy của cô thật tỉ mỉ. Trong khi chờ đợi hãy chuồn khỏi đấy đi. Bây giờ là đêm thứ Bảy đấy. Hãy đi nằm hoặc là làm gì đó thư giãn đi.



Mụ thở dài.



- Tôi đang gắng đây, Jabba. Tin tôi đi, tôi sẽ cố mà.