Pháo Đài Số
Chương 99 :
Ngày đăng: 17:07 18/04/20
Fontaine tự đấm vào tay mình. Ông đi đi lại lại trong phòng và nhìn chằm chằm vào những chiếc đèn báo động của Crypto đang xoay tít. Tắt đi! Quỷ tha ma bắt! Tắt mấy đi! Midge xuất hiện ở lối vào, tay giơ lên một tờ fax:
- Thưa sếp! Strathmore không thể tắt được TRANSLTR! - Cái gì? - Brinkerhoff và Fontaine đồng thanh kêu lên.
- Thưa ngài, ông ta đã cố tắt máy nhưng không được - Midge tiếp tục báo cáo - Đã bốn lần rồi. TRANSLTR đang bị khống chế bởi những vòng xoáy vô tận. Fontaine lao đến bên cửa số và nhìn ra ngoài:
- Lạy chúa tôi! Chiếc điện thoại trong phòng hội nghị đổ chuông, ngài giám đốc nghĩ: "Chắc là Strathmore! Chắc ông ta muốn giải thích vì sao chưa tắt TRANSLTR. Đúng lúc gớm!"
Brinkerhoff nhấc điện thoại lên, trả lời: - Văn phòng giám đốc xin nghe!
Fomtain chìa tay ra đợi. Brinkerhoff quay sang Midge vẻ khó chịu. Ông nói:
- Jabba đấy. Ông ta muốn gặp bà! Giám đốc nhìn chằm chằm Midge, bà ta đã kịp đến bên điện thoại, mở loa ngoài và nói:
Becker nhắm mắt và cố co người lại, thầm nghĩ phải có phép màu nhiệm thì anh mới thoát khỏi bàn tay tử thần. Các ngón tay đang mất dần sức đu bám. Becker liếc nhìn xuống phía dưới, một sân bóng rộng bao quanh là hàng cây cam. Không thể sống sót nếu rơi xuống chỗ này. Mạng sườn David ngày càng đau ê ẩm. Anh không thể chịu đựng thêm được nữa.
Tiếng bước chân xuống cầu thang ngày càng to dần, rõ dần. Becker nhắm mắt lại. Một là sống, hai là chết. Anh nghiến răng, cố co người. Mép đá sắc cứa vào cổ tay đau nhói. Tiếng bước chân xuống cầu thang ngày càng dồn dập hơn. Becker níu vào cạnh phía trong của hốc cửa, cố bám vào chỗ dựa. Anh đẩy chân vào tường làm điểm tựa để nâng người lên. Cơ thể anh nặng như chì vậy, như thể có ai đó đang kéo chân anh xuống.
Becker đu người lên chống được khuỷu tay lên bờ tường, tạo điểm tựa và dùng cơ tay kéo toàn bộ cơ thể lên. Anh đã nhìn thấy mọi thứ bên trong, nửa thân trên đã ngoi được lên bục cửa. Tiếng bước chân đang đi mỗi lúc một gần hơn. Anh vội tóm lấy bục cửa và trong nháy mắt đã lăng được toàn bộ cơ thể vào bên trong. Hulohot nghe rõ tiếng người rơi trên sàn ngay phía tầng dưới.
Hắn nhảy nhẹ về phía trước rồi lên đạn. Hắn nhìn thấy cánh cửa sổ. Hắn đang ở đây! Nghĩ vậy, y di chuyển về phía bức tường bên ngoài và chĩa súng xuống dưới. Hắn nhìn thấy chân của Becker vừa thụt vào, khuất khỏi khúc uốn cầu thang. Hulohot xả đạn dữ dội, vỏ đạn văng rào rào xuống chân cầu thang. Chạy xuống theo con mồi, hắn luôn bám sát bức tường bên ngoài để có góc nhìn rộng nhất. Vì đây là loại cầu thang hình xoáy ốc nên dường như Hulohot và David Becker luôn là hai điểm đối diện trên một hình tròn. Becker luôn ở phía trước và ngoài tầm ngắm của Hulohot. Becker nép vào sát tường để cắt góc nhìn. Anh nhảy bốn, năm bậc một. Hulohot đã theo kịp Becker, khoảng cách giờ chỉ còn bằng một làn đạn. Hắn đang cố rút ngắn khoảng cách.
Dù Becker có chạy được xuống dưới thì cũng không còn đường thoát thân. Hắn sẽ bắn từ đằng sau, khi Becker chạy qua hành lang lớn. Cuộc truy sát sinh tử diễn ra thật chóng vánh. Hulohot di chuyển vào phía tâm cầu thang để chạy nhanh hơn. Hắn cảm thấy mục tiêu đã rất gần. Hắn luôn thấy bóng của Becker mỗi khi cả hai lao qua một ô cửa sổ trổ trên tường. Xuống, xuống tiếp, hình trôn ốc. Dường như hắn lúc nào cũng nhìn thấy David Becker vừa vụt qua chỗ ngoặt. Hulohot vừa dõi theo bóng Becker vừa để ý bậc cầu thang. Bỗng nhiên Hulohot thấy bóng của Becker vấp ngã. Cái bóng lảo đảo sang bên trái rồi bổ nhào xuống thềm cầu thang. Hulohot chạy nhanh về phía trước. Tóm được hắn rồi! Một vật kim loại vụt sáng loé lên trước mặt Hulohot. Hắn nhìn thấy cây chân nến và tránh sang bên trái nhưng không kịp nữa. Bị chân nến ngáng trúng vào giữa hai chân.
Khi hắn nhâc chân sau lên thì bị va mạnh vào thanh sắt, và bị đầu nhọn đâm sâu vào ống chân. Hắn chới với giang tay tìm chỗ vịn, nhưng trước và sau chỉ là khoảng không. Hulohot ngã nhào, lăn lông lốc trên cầu thang. Hắn lăn qua David đúng vào lúc anh cũng vừa ngã sấp, tay chới với. Cây chân nến trên tay Becker giờ đây đã găm luôn vào ống chân Hulhot khi tên này tiếp tục lông lốc lăn qua các bậc thang bằng đá cho đến khi xuống tận đến chân cầu thang. Khẩu súng trong tay Hulohot văng ra, rơi trên sàn, thân thể hắn vẫn lăn thêm năm sáu vòng nữa. Chỉ còn khoảng 12 bước chân nữa là y văng ra khỏi sân thượng của nhà thờ..