Pháp Ngoại Tình Duyên

Chương 3 :

Ngày đăng: 10:15 18/04/20


"Cà phê."



"A được!" Vương Tráng nhanh chân rót một ly cà phê cho Bạch Luật Minh.



Bạch Luật Minh nhẹ nhấp một ngụm, "Anh kỷ càng tỉ mỉ kể lại cho tôi nghe một chút về quá trình ngày hôm đấy."



"À..." Vương Tráng hồi tưởng một chút, "Lúc ấy, tôi trước gọi điện cho nữ chủ nhà xác nhận cô ấy ở nhà, mới đến giao hàng cho cổ. Ước chừng hai mươi phút sau, tôi tới nhà cổ."



"Vậy anh khi ấy có cảm giác được cô ta có chỗ nào không thích hợp không?"



"À... Tôi nhớ rõ tôi phải gõ cửa thật lâu cô ấy mới ra mở cửa, cứ cảm thấy..." Vương Tráng cau mày, thực nỗ lực hồi tưởng tình cảnh ngày đó, "Đúng rồi, tôi cảm thấy biểu tình của cô tựa như có điểm kỳ quái..."



"Kỳ quái?"



"Ừm... Chính là dường như có chút không được tự nhiên..."



"Vậy lúc cô ta gọi điện cho anh cũng là như thế sao?"



"Không có, thời điểm cổ nói chuyện với tôi, ngữ khí thiệt nhẹ nhàng, làm người cũng thực khách khí..."



Bạch Luật Minh gật gật đầu, làm chút ghi chú, "Sau khi nhìn thấy cô ta thì sao?"



Advertisement / Quảng cáo



"Tôi liền bắt đầu chuyển hàng, bởi vì hàng giao đều là kiện lớn, không có thang máy, cho nên tôi phải khuân mấy lần, mới chuyển lên hết toàn bộ. Cô chủ nhà khả năng thấy tôi rất mệt, liền hảo tâm cho tôi một ly đồ uống đá..."



Ngòi bút của Bạch Luật Minh dừng lại, "Chính là cái này."



"Cái gì cơ?" Vương Tráng có chút không rõ nguyên do.



"Tôi nhớ rõ lúc trước anh có nói, anh không quá rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, thật giống như bị mất trí nhớ vậy."



"Đúng thế..."



"Xem ra nước uống người bị hại đưa cho anh có vấn đề."



"Làm sao sẽ?!" Vương Tráng cả kinh.



"Tôi nghĩ đồ uống có vấn đề hẳn là sẽ bị xử lý rồi, nhưng hiện trường có khả năng còn tàn lưu nguyên liệu bỏ trong đồ uống. Tôi sẽ bảo nhân viên điều tra cẩn thận tra xét, nếu tìm được, đây sẽ là một manh mối quan trọng."



"Nữ chủ nhà vì sao lại muốn làm như vậy..."



"Hiện tại còn chưa rõ ràng lắm. Nhưng tôi phỏng đoán, trước khi anh tới, hẳn là đã xảy ra gì đấy, rất có thể là cùng hung phạm có liên quan." Bạch Luật Minh ngón tay kẹp bút, ngón trỏ dựa vào chóp mũi, "Chỉ là tất cả nhân chứng đều khai không có ai khác..." Y tự mình lẩm bẩm, tà liếc Vương Tráng một cái, "Chỉ có anh xui xẻo bị trông thấy."
"..."



"Người đàn ông vừa rồi, chính là một trong những nhân chứng của án kiện."



"..." Đại não của Vương Tráng vẫn có điểm không nghe sai sử, qua hồi lâu mới có chút lấy lại tinh thần, "Cái... cái gì?"



"Có vài nhân chứng đúng là khó thu phục, có thể là sợ chọc phải phiền toái, rõ ràng trông thấy lại cường ngạnh nói không."



"Bạch luật sư... Cậu nói cái gì?" Vương Tráng vẫn như cũ lọt vào trong sương mù.



"Cái nhân chứng lúc nãy cùng tôi lên giường, tại thời điểm trước khi anh đến chung cư của người bị hại giao hàng, có nhìn thấy kẻ khác tiến vào chung cư, cậu ta về sau sẽ ở trên tòa làm chứng."



"A, thật vậy à?!" Vương Tráng cuối cùng cũng có điểm hiểu rõ.



"Nếu muốn rửa sạch hiềm nghi cho anh, việc đầu tiên cần phải làm là tìm ra những kẻ có khả năng là người hành hung. Mà biện pháp tốt nhất chứng minh sự tồn tại của những tên nghi phạm khác này, là từ trong miệng của nhân chứng lộ ra."



Vương Tráng ngẩn người, "Thế thì, Bạch luật sư... cậu như thế nào lại cùng nhân chứng kia... Ừm..."



"Không cho cậu ta chút chỗ tốt, cậu ta sao có thể nguyện ý nói? Tôi buổi chiều liên hệ cho cậu ta, từ ngôn từ của cậu ta mà cảm giác, cậu ta đối với tiền không phải thực hứng thú. Cũng may trước lúc lấy được chứng cứ, tôi có gặp qua cậu ta, phán đoán cậu ta là gay, liền dùng loại phương pháp này." Bạch Luật Minh bình tĩnh giải thích.



Advertisement / Quảng cáo



Vương Tráng kinh ngạc, cư nhiên là như thế a... Nhưng mà... Làm như vậy...



Y tựa hồ có thể nhìn ra suy nghĩ của Vương Tráng, "Cái này chỉ là lấy bằng chứng, tôi cũng không có bảo cậu ta đi tạo ngụy chứng, chỉ là khiến cậu ta đem tình huống chân thật nói ra mà thôi, huống hồ, loại sự tình ấy tôi cũng không phải lần đầu tiên làm."



Vương Tráng nghĩ nghĩ, tựa như thấy cũng phải, liền nói, "Bạch luật sư, xin lỗi... Khiến cậu hiến thân..."



Không tưởng đến Vương Tráng sẽ nói ra lời như vậy, Bạch Luật Minh thiếu chút nữa bật cười, trông gương mặt còn thực đỏ của Vương Tráng, "Anh vẫn là xử nam à?"



"Hả...?"



Bạch Luật Minh đã cho rằng Vương Tráng nghe được động tĩnh trong phòng, sẽ biết trong đó phát sinh sự tình gì mà bất động thanh sắc, không ngờ tới hắn còn xông vào, làm Bạch Luật Minh cả kinh một chút, "Anh coi phim người lớn chưa?"



"Tôi... Tôi..." Vương Tráng mặt càng trướng đỏ, hắn cúi đầu, "Tôi có xem qua..."



Không biết là bởi vì thừa nhận đã xem phim người lớn khiến hắn cảm thấy ngượng ngùng, hay là bởi vì bị người khác hoài nghi hắn ngay cả phim người lớn cũng chưa từng coi mà cảm giác xấu hổ và giận dữ, tóm lại mặt Vương Tráng đã đỏ đến độ muốn bóc khói.



Gia hỏa này vẫn là xử nam.



Bạch Luật Minh ở trong lòng yên lặng cho ra kết luận trên.