Pháp Ngoại Tình Duyên
Chương 5 :
Ngày đăng: 10:15 18/04/20
[Ở tại nhà Bạch luật sư đã nhiều ngày, tôi dần quen với việc dọn dẹp nhà cửa, mỗi ngày đều quét tước phòng ốc sạch sẽ, tôi nhìn cũng cảm thấy thư thái. Mấy bữa nay, tôi có đi thăm dò khẩu vị của Bạch luật sư, trù nghệ rất có tiến bộ, Bạch luật sư lúc ăn cơm cũng không còn nói cái gì nữa. Tuy rằng ở những chuyện khác, vẫn sẽ nhắc tôi hai, ba câu...] Vương Tráng sờ sờ đầu, hắn đôi khi cảm giác Bạch luật sư thật đúng là có điểm ngoài miệng không chịu buông tha người, bất quá bản thân hắn cũng ngốc thiệt... Hắn lại thầm nghĩ.
[Nhưng Bạch luật sư là người có tâm rất tốt.] Hắn lại bắt đầu tự tiện dán nhãn người tốt cho Bạch Luật Minh.
[Hiện tại, mỗi ngày tôi vẫn chú ý đến những tin tức đó, tuy rằng trong lòng nhiều ít còn có chút phập phồng, nhưng sẽ không tiếp tục ủ rũ cụp đuôi nữa. Tại vì Bạch luật sư bảo với tôi, "Anh không phạm tội, đây mới là chân tướng, anh phải tin tưởng chính mình, càng phải tin tưởng tôi." Mỗi khi nhớ tới những lời này của Bạch luật sư, tôi đều tràn đầy nhiệt tình! Tôi tin rằng tôi và Bạch luật sư cuối cùng sẽ chiến thắng! Bạch luật sư thật sự là người tốt!] Vài ngày nay, Vương Tráng mỗi lần viết nhật ký đều phải đi khen Bạch Luật Minh đôi câu, lời của Bạch Luật Minh nói với hắn sắp thành điều răn luôn rồi.
- -----
Vương Tráng ngơ ngác mà nhìn ngoài cửa sổ, từ hoa mai rơi đến hoa đào nở.
Bạch Luật Minh tà liếc Vương Tráng, tiếp tục làm việc, "Nhàm chán à? Muốn đi ra ngoài sao?"
Advertisement / Quảng cáo
Vương Tráng đột nhiên phục hồi tinh thần, "A! Không phải..."
Chút điểm tâm tư nho nhỏ này của Vương Tráng, y nơi nào nhìn không ra, "Nhịn một chút đi, tôi biết anh ngại buồn, chẳng qua hiện tại tốt nhất vẫn nên bớt ra ngoài, chờ sau khi thẩm án xong, anh muốn đi đâu cũng được mà."
"Ồ... Ừ..." Vương Tráng cúi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu. Hắn cảm thấy nhà của Bạch Luật Minh thực tuyệt, con người Bạch Luật Minh cũng thực tốt, nhưng hắn trước đây vì đi giao hàng nên thường chạy mãi ngoài đường, bây giờ tựa như bị nhốt lại, xác thực hơi có điểm không thích ứng được.
Bạch Luật Minh cầm một phần tư liệu, "Có báo cáo gửi đến cho tôi, nói đích xác trên tầng trên cùng của tủ bếp ở chung cư người bị hại, phát hiện có thuốc, tác dụng khiến người ta hôn mê trong thời gian ngắn, hơn nữa còn có dấu hiệu bị mở ra."
"Thật sao?"
"Ừ."
Gia hỏa này trước đây làm sao mà lăn lộn ngoài xã hội nhỉ... Nếu lại thả hắn ra...
Mới vừa tưởng như vậy, liền nghe thấy một trận tiếng chuông cửa.
Bạch Luật Minh nhăn mày, đang lúc khi dễ Vương Tráng lại bị quấy rầy, làm y có chút không vui.
Vương Tráng cũng có điểm co quắp nhìn cửa.
Advertisement / Quảng cáo
"Đi mở cửa đi."
"Ừ... Được." Được đến sự cho phép của chủ nhà, Vương Tráng mới dám động cước.
Là ai thế nhỉ? Vương Tráng có chút nghi hoặc, vừa mới mở cửa ra, chỉ nghe tiếng "Gâu - Gâu -" vang lên, ngay sau đó, trên người hắn liền nhào tới một vật thể to lớn.
Vương Tráng hoảng sợ, theo bản năng lùi về sau, vì không đứng vững mà đặt mông ngã ngồi trên đất, hắn cảm thấy có vật gì đấy nóng ướt liếm gương mặt của mình.
"A~ Tiểu Bạch cư nhiên đối với người mới gặp thân mật như vậy~ Thật hiếm thấy à nha~"
Vương Tráng bị liếm đến nỗi mắt có điểm không mở ra được, hắn nỗ lực nhìn đến chỗ ngưỡng cửa, trông thấy một nam nhân thân hình thon dài đứng ở đó, tựa hồ đang cười.
"Chào mọi người, quấy rầy rồi~"