Phật Môn Ác Thê

Chương 1872 :

Ngày đăng: 13:25 18/04/20


Âm Tế Thiên nhìn qua gương đồng, kỳ quái mà quan sát Bắc Minh!



Sao hắn có cảm giác lúc Bắc Minh nhắc tới hậu viện của bằng hữu y, dường như y đang nghiến răng nghiến lợi vậy cà.



Đến khi Âm Tế Thiên theo Bắc Minh đến nơi, hắn rốt cuộc cũng hiểu được tại sao Bắc Minh không cho hắn ra hậu viện nhà người ta chơi!



Bởi vì, bằng hữu của y chính là đương kim hoàng thượng của Phàm giới, bởi thế hậu viện tất nhiên là tam cung lục viện rồi!



Bắc Minh lấy một lệnh bài Cửu Long màu vàng ra đưa cho thị vệ giữ cửa, lập tức bọn họ được cho vào cung ngay.



Âm Tế Thiên nhìn quảng trường rộng lớn tráng lệ cùng với cung điện hoàng cung nguy nga lộng lẫy, lần thứ hai xác nhận: “Bắc Minh, ngươi chắc chắn bằng hữu của ngươi là hoàng đế hả, thật không phải tổng quản thái giám đi?”



Bắc Minh chẳng hiểu sao hắn cứ một hai hỏi vấn đề này, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp lời.



“Vậy ngươi có thể bảo hắn sai Ngự Thiện Phòng làm nhiều đồ ăn một chút, để chúng ta mang về Tu Chân Giới được không?”



“Sao ngươi toàn biết có ăn thế này?”



Âm Tế Thiên nhún vai: “Chẳng còn cách nào khác! Ở Tu Chân Giới cái gì cũng có, nhưng chỉ không có thức ăn!”



Tuy hiện giờ cơ thể của hắn đã không còn cảm giác đói khát, tuy nhiên miệng của hắn lại không chịu ngồi yên á.



Tim Bắc Minh liền mềm nhũn, dắt tay hắn đi theo nội thị đến Long Ngâm Điện – nơi hoàng đế xử lý chính vụ.



Hai người vừa mới dợm bước vào đã nghe thấy một tiếng nói đầy bén nhọn truyền tới: “Bắc công tử!”



Âm Tế Thiên giương mắt lên nhìn, chỉ thấy một tổng quản nội thị tuổi chừng bốn, năm mươi đang bước nhanh về phía bọn họ, kích động nói: “Bắc công tử, cuối cùng ngài cũng chịu đến gặp Hoàng Thượng! Hoàng Thượng mong ngóng ngài suốt mười hai năm qua, bây giờ đã đợi được!”



Ông ta lấy tay ái lau đi nước mắt ở khóe mắt, xoay người nói với tiểu nội thị: “Mau! Mau tới cung của Ninh Phi nương nương bẩm báo với Hoàng Thượng, Bắc Minh công tử đến!”



Sau đó xoay người, làm ra tư thế mời với Bắc Minh: “Bắc công tử, mời vào bên trong!”



Bắc Minh mỉm cười nhợt nhạt: “Liễu công công, đã lâu không gặp!”



Liễu công công hiền hòa nói: “Bắc công tử, ngài chẳng thay đổi dù chỉ một chút, vẫn trẻ như vậy, không như Phàm nhân chúng ta, theo thời gian trôi qua thì dung nhan cũng từ từ già úa!”



Bắc Minh móc năm bình Dưỡng nhan đan và năm bình Dưỡng sinh đan đưa cho Liễu công công: “Đây là đan dược ta luyện chế, một năm dùng một viên sẽ có tác dụng cường thân kiện thể, vĩnh viễn thanh xuân!”
Tiểu Dĩnh Tử nhanh chóng chỉ tay về phía tây!



Khóe miệng Âm Tế Thiên cong lên, lập tức dùng thấu thị quan sát. Đập vào mắt là một nam tử mặc long bào đang vội vàng chạy về hướng Long Ngâm Điện, nhiều lần suýt chút nữa là vấp phải đá dưới chân, bộ dáng hết sức chật vật!



Dù vậy, vẫn không tổn hại đến uy nghiêm của Hoàng Đế!



Tuy rằng Âm Tế Thiên cảm thấy bộ dạng Hoàng Đế như vậy rất buồn cười, nhưng mà hắn làm sao cũng không cười nổi.



Không phải nói chỉ là bằng hữu thôi sao, cớ gì phải vội vã như vậy?



Âm Tế Thiên càng xem, mày càng ngày càng nhíu chặt!



Hắn phát hiện, Hoàng Đế đang chạy kia không giống như những Hoàng Đế bình thường, trên người hắn ta tỏa ra một loại khí tức hoàn toàn không giống Phàm nhân, chẳng lẽ do Hoàng Đế là chân long thiên tử ư?



Ánh mắt Âm Tế Thiên không ngừng dõi theo Hoàng Đế đang chạy kia!



Sau một chung trà, rốt cuộc Hoàng Đế cũng chạy tới bên ngoài Long Ngâm Điện. Trước khi bước vào điện, hắn ta dừng lại, để nội thị thay hắn ta chỉnh trang lại vẻ bên ngoài, xác định mình không có bất luận chỗ nào không ổn, mới thả chậm bước chân, bình tĩnh đi vào trong điện.



Âm Tế Thiên lập tức sử dụng năng lực thấu thị, xuyên qua Long Ngâm Điện, liền bắt gặp ánh mắt của Hoàng Đế khi nhìn thấy bóng lưng Bắc Minh, rõ ràng lóe lên một loại kích động cùng nhu hòa.



Bắc Minh nghe tiếng bước chân, quay đầu lại, nhìn thấy người đến là Hoàng Đế, liền đứng lên, mỉm cười nhàn nhạt với Hoàng Đế.



Rốt cuộc Hoàng Đế không đè nén được tâm tình kích động, vọt tới, ôm siết Bắc Minh vào trong ngực!



“Phắc!”



Âm Tế Thiên nhanh chóng rút tầm mắt ra, không hề muốn nhìn khung cảnh cố nhân lâu ngày gặp lại này. Lần thứ hai chỉa phương hướng về phía Hậu cung, nhìn đàn đàn lớp lớp mỹ nữ để giải tỏa tâm tình vậy.



Hắn cứ tưởng trong Hoàng cung phải có không ít dong chi tục phấn, ai mà ngờ toàn là khuynh quốc khuynh thành. Thế nhưng, đám nam tử mặc áo quần hoa lệ kia là ai?



“Tiểu Dĩnh Tử, tại sao trong hậu cung của Hoàng thượng các ngươi lại có những nam tử trẻ tuổi?”



Sắc mặt Tiểu Dĩnh Tử khẽ biến, tuy rằng nó không rõ tại sao Âm Tế Thiên lại biết điều này, nhưng vẫn cuống quýt nói nhỏ: “Tiểu công tử, những người đó đều là nam sủng của Hoàng Thượng! Tuy nhiên, Hoàng Thượng không cho phép chúng ta bàn luận về chuyện này, tiểu công tử vẫn không nên hỏi nhiều thì hơn!”



Âm Tế Thiên biết Hoàng cung có nhiều quy củ, bất quá, hắn càng nhìn đám nam tử kia càng cảm thấy quen quen!