Phật Môn Ác Thê

Chương 250 : Rời khỏi bí cảnh (2) – Tượng đá

Ngày đăng: 13:26 18/04/20


Âm Tế Thiên ngớ ra, sau đó chuyển mắt nhìn sang đại điện bị nổ chỉ còn một đống gạch đá.



“Có khả năng rằng, bà ấy vẫn còn bị đè dưới đại điện. Ngươi mau chóng tìm bà ấy ra đi!”



Thôn Phách nghe xong, tuy vội nhưng rất cẩn thận đặt Âm Tế Thiên nằm lại trên mặt đất, rồi mới bay về phía đại điện. Kế tiếp y nhanh tay lấy ra một mảnh phù lục màu vàng, ném về phía gạch đá!



Lập tức, hàng trăm tảng đá bay lên trên không, tự động dịch chuyển đến khoảng đất trống bên cạnh.



Rất nhanh, Thôn Phách đã tìm được Huyền Ngọc trưởng lão, bà ngã ở trong góc tường. Trông thấy khóe miệng và trước ngực bà vươn tơ máu, y thoáng nhăn chặt mày, vội vàng bế người từ dưới đất lên, đặt xuống kế Âm Tế Thiên.



Âm Tế Thiên nhìn sang Huyền Ngọc trưởng, nói: “Chắc bà ấy là bị Lôi kiếp đánh trúng!”



Thôn Phách đang bắt mạch cho Huyền Ngọc trưởng lão, nghe thế không khỏi nghi hoặc: “Lôi kiếp?”



Âm Tế Thiên một bên vặn vẹo thân thể đau đớn, một bên tự giễu nói: “Đúng vậy! Lôi kiếp của ta! Nếu không, ngươi tưởng ta nằm bất động ở chỗ này, là để ngắm cảnh sao?”



Thôn Phách liếc mắt nhìn cửa khẩu bị nổ tung, rồi đảo qua cái động lớn ở trên đỉnh đầu, cuối cùng là đống gạch đá cách đó không xa. Mày khẽ nhíu lại: “Lôi kiếp của ngươi rất hung hãn!”



Nếu không có Lôi kiếp, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ bị vây ở tầng ba đại điện cho đến chết!



Âm Tế Thiên lại nhìn Huyền Ngọc trưởng lão: “Bà ấy bị rớt cảnh giới!”



Hắn nhớ rõ, trước đó Huyền Ngọc trưởng lão có nói qua bà đã tấn chức đến Độ Kiếp Kỳ. Hiện tại hắn nhìn thấy, bà chỉ còn là Hợp Thể kỳ đỉnh phong!



“Ừm!” Mắt Thôn Phách sẫm lại, lấy đan dược ra nhét vào miệng Huyền Ngọc trưởng lão: “Mới vừa tấn chức, cảnh giới sẽ không ổn định cho lắm. Lúc này lại bị thương nặng, rớt cảnh giới là chuyện quá bình thường. Hơn nữa, sau khi rớt cảnh giới, còn tiêu hao linh lực quá mức để tạo nên cái Lồng bảo hộ. E rằng về sau nếu muốn thăng cấp nữa, chắc sẽ rất khó!”



Âm Tế Thiên liếc nhìn y một cái: “Về sau ngươi nhớ tìm thêm nhiều nhiều thảo dược trợ giúp tấn chức cảnh giới!”



“Ừm!”



“Kế đó, luyện ra nhiều đan dược làm tăng xác suất tấn chức cảnh giới!”



“Ừm!”



“Thẳng đến khi bà ấy lại lần nữa tấn chức Độ Kiếp Kỳ mới thôi!”



“Ừm!”



Thôn Phách thuận miệng đáp xong, mới kịp phản ứng lời trước đó của Âm Tế Thiên là có ý gì!



Y nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tuy bị Lôi kiếp đánh đến đen thui như than nhưng vẫn không che giấu được tia bỡn cợt. Bất giác hiểu ra, mình là đang bị gài bẫy. Y nheo mắt lại, không nhẹ không nặng vỗ lên đùi thiếu niên một cái!



Nhất thời, toàn bộ Bí cảnh đều là tiếng kêu thảm thiết của thiếu niên!



—-



Bắc Vũ Hoành ôm thân thể Bắc Minh về chỗ tụ tập của Bắc gia, đồng thời ngăn Hiên Viên Duật đang có suy nghĩ đi vào Bí cảnh tìm Tịch Thiên và Huyền Ngọc trưởng lão.




Âm Tế Thiên vội nói sang chuyện khác: “Chúng ta là đang ở chỗ nào?”



“Ở Tây Bộ, biên giới của Vạn Yêu Sâm Lâm!” Bắc Vũ Phong chỉ vào tượng đá cách đó không xa: “Lúc trước ngươi từ Tây Bộ đi tới Nam Bộ, hẳn là có nhìn thấy bức tượng đá kia nhỉ?”



Âm Tế Thiên ngó theo hướng của Bắc Vũ Phong nói, nhất thời, cả người liền ngốc rớt!



Trước đó hắn chỉ nhìn thấy phía sau của bức tượng đá. Hiện giờ, nhìn đến lại là chính diện của tượng đá!



Ngũ quan của tượng đá rất rõ ràng và thâm thúy. Dưới đôi mày kiếm là cặp mắt nhỏ dài xinh đẹp đào hoa, cái mũi anh tuấn, môi mỏng khêu gợi. Toàn bộ ngũ quan pha trộn lại với nhau, tạo nên vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm. Duy nhất khiến người khác cảm thấy tiếc nuối chính là, ở giữa trán, lại bị phá thành một cái động.



Âm Tế Thiên cứng cả người, đầy mặt khiếp sợ trừng bức tượng đá kia.



Ta phắc!



Vì sao khuôn mặt của bức tượng đá kia lại y như đúc với khuôn mặt của hắn lúc còn ở hiện đại?



Bắc Vũ Phong phát hiện hắn có gì đó không đúng, vội hỏi: “Tịch Thiên? Ngươi làm sao vậy?”



“Tượng đá kia là…”



Âm Tế Thiên suy nghĩ một chút, hắn nhớ Vô Tinh đã từng nói qua, bức tượng đá kia là từ trên Thiên Giới rơi xuống!



Đúng rồi!



Thiếu niên ở trong tượng đá đã từng nói qua, chủ tử nhà hắn gọi là Tế Thiên. Chẳng lẽ chính là bản tôn của bức tượng đá này?



Bắc Vũ Phong nghi hoặc hỏi: “Ngươi không biết à? Nghe nói nó là từ trên Thiên Giới rơi xuống! Là tượng đài của một Tiên nhân!”



“Không phải!” Lập tức có người lên tiếng phản bác.



Mọi người chuyển mắt nhìn người nói!



Hiên Viên Duật giải thích: “Tượng đá kia không phải từ trên Thiên Giới rơi xuống!”



Âm Tế Thiên nghi vấn: “Sao ngươi lại chắc chắn như vậy? Nếu không phải từ trên Thiên Giới rơi xuống, vậy nó từ đâu tới?”



Hiên Viên Duật đưa tay xoa xoa cái trán đột nhiên phát đau, có chút suy yếu nói: “Thần Giới! Là từ Thần Giới rơi xuống! Không, chính xác mà nói, là khi Quang Thần Vương nóng giận, đã đánh nó rớt xuống đây!”



Âm Tế Thiên sửng sốt: “Thần Giới?”



Yêu Quái lão tổ xì một tiếng: “Nói cũng như không!”



Âm Tế Thiên không hiểu như thế nào, nhưng lại cảm thấy điều Hiên Viên Duật nói mới là sự thật.



Liền hỏi: “Hiên Viên Duật, sao ngươi biết nó rơi từ trên Thần Giới xuống?”