Phật Môn Ác Thê

Chương 276 : Quá mức khiêm tốn sẽ trở thành dối trá

Ngày đăng: 13:27 18/04/20


Bắc Minh thấy Âm Tế Thiên vẫn cứ nghiêng đầu nhìn quảng trường lớn ngoài kia, liền hướng mắt ngó theo, cũng không phát hiện ra cảnh đẹp hay là cái gì hấp dẫn. Y nắm lấy tay thiếu niên, truyền âm hỏi:



“Ngươi nhìn gì vậy?”



Âm Tế Thiên quay đầu, truyền âm trả lời y: “Ta cảm thấy quảng trường và đại điện kia rất quen, không biết đã từng gặp ở đâu rồi.” Sau đó hắn nắm lại tay Bắc Minh, thấy tay y lạnh toát thì khẽ nhíu mày: “Sao tay ngươi lại lạnh thế này?”



Âm Tế Thiên nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của Bắc Minh: “Ngươi… Đừng nói ngươi đang là Thôn Phách đó nha?”



“Ừ…” Bắc Minh siết nhẹ tay hắn: “Lúc ngươi còn đang ngủ, ta đã lấy thân thể Bắc Minh đặt vào trong pháp bảo rồi.”



Âm Tế Thiên lo lắng hỏi: “Chẳng phải ngươi nói, muốn ngưng tụ ra khuôn mặt cũng phải hao tốn linh lực sao?”



“Đây chỉ là da giả thôi.”



Âm Tế Thiên: “…”



Đúng lúc này, người đi phía trước bỗng ngừng lại. Âm Tế Thiên và Bắc Minh ngước lên nhìn, chỉ thấy một vị thiếu nữ mang theo ba cô nương mặc nam trang nhưng búi tóc kiểu nữ, bước nhanh tới đây. Thiếu nữ kia đi đến trước mặt Phụng Âm, cung kính nói:



“Kiến quá Phụng Âm đại nhân.”



“Khôi Tiên trưởng không cần đa lễ.”



Khôi Tiên trưởng giới thiệu ba vị cô nương đi cùng mình: “Ba vị tiên trưởng đứng bên cạnh ta là Luyện khí sư sơ cấp và Luyện đan sư sơ cấp tốt nhất của Khí Đan Phủ. Họ có thể giúp bạn Phụng Âm đại nhân học Luyện khí và Luyện đan.”



Âm Tế Thiên, Bắc Minh và Hiên Viên Duật nhìn sang ba vị cô nương có khuôn mặt thanh tú đang đứng bên cạnh Khôi tiên trưởng. Tuổi tác bọn họ khoảng chừng mười bảy mười tám thôi, thế nhưng lại không quá trẻ con, khí chất trầm tĩnh, rất có dáng vẻ của một sư phụ. Ba cô nương lập tức thỉnh lễ với Phụng Âm:



“Kiến quá Phụng Âm đại nhân.”




Nhưng ngay sau đó, hai mắt Âm Tế Thiên liền sáng lên, hắn chợt nhớ tới một việc. Nếu hắn có thể dùng *** thần lực khống chế được pháp bảo, pháp khí. Vậy dùng *** thần lực khống chế Lò luyện đan, chắc cũng ổn nhỉ. Âm Tế Thiên vội vàng ngồi xuống chiếc đệm đặt trước Lò luyện đan, sử dụng *** thần lực tiến vào bên trong đó. Tuy cái lò không có lửa, nhưng lại bất ngờ phát ra tiếng oong oong. Âm Tế Thiên vui vẻ, hắn vừa kiểm tra một chút, mấy gốc thảo dược kia rõ ràng đã kết lại với nhau. Thấy thế, hắn không khỏi mừng thầm, không nghĩ tới làm bừa mà cũng Luyện đan được nha.



Đáng tiếc, vui quá bao giờ cũng hóa buồn. Ngay lúc mấy gốc thảo dược kết lại một chỗ, thì đột nhiên Lò luyện đan nổ ầm vang một tiếng. Đồng thời, cả phòng Luyện đan cũng rung lên, đến cả ngoại điện cũng không chừa. Quỷ Nhiễm tiên trưởng và các đệ tử đều kinh hãi:



“Có chuyện gì?”



Các đệ tử mới vừa phân chia thảo dược xong, bây giờ chúng nó đã vung vãi thành một đống hỗn độn nữa. Quỷ Nhiễm tiên trưởng chợt nhớ ra, vội vàng chạy tới Đan phòng của Âm Tế Thiên, thấy Lò luyện đan bên trong đã vỡ ra từng mảnh. Nàng khiếp sợ nhìn thiếu niên đang ngồi ở trên đệm, bởi vì Lò luyện đan nổ mà tóc tai toán loạn kia:



“Ngươi vừa làm cái gì vậy?”



Âm Tế Thiên vô tội nhìn Quỷ Nhiễm tiên trưởng: “Ta đã nói với ngươi rồi, ta chưa từng Luyện đan mà.”



Quỷ Nhiêm tiên trưởng nhíu mặt mày: “Chẳng phải ngươi nói đùa sao?”



Âm Tế Thiên hỏi ngược lại: “Ngươi thấy ta có giống nói đùa không?”



Nàng nhìn cái Lò luyện đan nay đã nổ thành từng mảnh nhỏ, kế đó ngửi ngửi nhưng không thấy có mùi khét: “Ngươi làm thế nào mà nổ luôn cả Lò luyện đan vậy?”



Âm Tế Thiên kể lại chuyện vừa rồi một cách đơn giản nhất: “Ta dùng linh lực để làm nóng Lò luyện đan, thử luyện cả ba mươi loại thảo dược xem sao. Ai ngờ, mới luyện được năm loại thì Lò luyện đan đã nổ rồi.”



Quỷ Nhiễm tiên trưởng híp mắt nhìn thiếu niên kia, hắn nói hắn dùng linh lực để làm nóng Lò luyện đan chứ không phải dùng linh hỏa để đốt lò. Nàng nghiến răng hỏi: “Đừng nói với ta ngươi không có hỏa linh căn.”



Âm Tế Thiên ngượng ngùng cười: “Đúng thế.”



“…”