Phật Môn Ác Thê

Chương 280 :

Ngày đăng: 13:27 18/04/20


Âm Tế Thiên rùng mình một cái, ánh mắt lóe lên vẻ ác nghiệt. Hắn vụt biến mất, sau đó xuất hiện trước mặt Thôn Phách, chen ngang vào, đỡ đòn từ một cái bóng màu tím đang tấn công về phía Thôn Phách. Lúc này, cái bóng màu tím bị đá một cú quá mạnh, khiến thân thể không trụ vững được, lảo đà lảo đảo lui ra sau mấy bước, mới miễn cưỡng dừng lại.



Người kia trợn to mắt kinh ngạc, kế đó liếc sang thân xác Bắc Dực Đồng ngồi ở một bên, rồi nhào tới đặt đao lên cổ tiểu thí hài, lạnh lẽo nhìn Âm Tế Thiên, cả giận nói:



“Các ngươi là ai? Dám ngang nhiên xông vào cấm địa vương tộc!”



Thôn Phách đang ở trong nước khôi phục linh lực, vừa nghe được bốn chữ ‘cấm địa vương tộc’ liền mở hai mắt ra. Trước đó, y cũng cảm nhận thấy nguy hiểm, thế nhưng linh lực trong cơ thể đã hao hết, căn bản không né được một đòn kia của đối phương, cho nên đành ngồi im chịu trận. Bất quá, y tin chắc Tịch Thiên sẽ không để cho y bị thương tổn.



Âm Tế Thiên nửa híp mắt, trừng trừng nhìn tên nam tử đeo mặc nạ quỷ mặc áo bào màu tím trước mắt. Hắn nhẹ hít vào một cái, mùi hương quen thuộc khiến hắn giật mình:



“Ngươi là…”



Lúc này, Thôn Phách bước ra khỏi hồ, chân y vừa đạp lên bờ liền dùng linh lực nhanh chóng làm khô tóc và quần áo ngay. Nam tử áo tím nghe tiếng nước, lạnh mắt liếc tên quỷ tu đứng phía sau Âm Tế Thiên, nhưng vừa nhìn, hắn ta liền ngẩn cả người. Hắn khiếp sợ chỉ vào Thôn Phách:



“Ngươi…”



Nam tử áo tím khó tin mà đảo sang Âm Tế Thiên. Lúc trông thấy nốt chu sa ở giữa trán hắn, nam tử kia vội thu đao lại. Há miệng một lúc lâu, mới nói ra lời:



“Các ngươi…”



Thôn Phách cảm thấy, hình như người này biết bọn họ. Âm Tế Thiên nhếch môi:



“Tiểu tử ngươi lại nghịch rồi!”



Âm Tế Thiên dùng giọng nói đầy sủng nịch, còn có vẻ rất thuận miệng, nói với tên nam tử mặc áo tím kia. Thôn Phách nghe thế, không khỏi bực mình, nhíu mày lại:



“Tịch Thiên! Ngươi biết hắn sao?”



Âm Tế Thiên cười nói: “Chẳng phải hắn là… chẳng phải là…”



Âm Tế Thiên lắc lắc đầu, bỗng dưng có hơi chóng mặt. Thôn Phách thấy Âm Tế Thiên có vẻ say, vội bước tới đỡ lấy hắn. Âm Tế Thiên xoa xoa hai bên thái dương:



“Ta…” Hắn nhìn xung quanh rồi hỏi: “Sao ta lại ở đây?”



Thôn Phách: “…”



Cách nói chuyện này, chắc là đã tỉnh rượu rồi nhỉ? Âm Tế Thiên hoang mang:



“Không phải ta đang uống rượu trong tiểu viện sao?”




“Đúng là cần phải phạt.”



Chúng đệ tử nghe Tiên trưởng nói phải phạt, trong lòng liền bắt đầu cười trộm. Ánh mắt Âm Tế Thiên cũng trầm xuống.



“Thế nhưng, ta không biết ai là đẩu sỏ, bởi thế cũng không biết phải phạt ai.”



Mọi người sửng sốt.



“Nhưng chính ngài là người phân phó kẻ phụ trách công việc mà?”



Quỷ Nhiễm tiên trưởng lạnh nhạt nói: “Ta bảo Tịch Thiên phụ trách việc này.”



Một đệ tử nhanh nhảu nói: “Vậy phạt hắn chứ sao?”



Quỷ Nhiễm tiên trưởng lại nói tiếp: “Hôm qua, lúc Tịch Thiên rời đi, ta có qua đây kiểm tra. Khi đó, thảo dược đã được phân chia xong, cũng được đặt vào đúng vị trí rồi. Thế nhưng, đến sáng nay lại biến thành thế này.”



Chúng đệ tử đều biến sắc.



“Ta không biết kẻ nào là đầu sỏ gây nên chuyện, bởi vậy ta cũng sẽ không truy cứu. Mọi người đành phải góp một tay phân loại lại vậy. Nếu không, ta sẽ không thể tiếp tục dạy các ngươi Luyện đan.” Nói xong, Quỷ Nhiễm tiên trưởng quay đầu nhìn sang Âm Tế Thiên: “Tịch Thiên, ngươi đi theo ta.”



Âm Tế Thiên vừa cùng Quỷ Nhiễm tiên trưởng ra khỏi Điện Đan phòng, chợt nghe thấy bên trong có tiếng mắng chửi. Quỷ Nhiễm tiên trưởng hừ nhẹ:



“Ngươi mới tới có một ngày, đã khiến mọi người bất mãn. Quả thật, bản lĩnh cũng không nhỏ.”



Âm Tế Thiên trợn trắng mắt. Hắn vô tội mà!!!! Hắn có làm cái gì đâu chứ.



Quỷ nhiễm tiên trưởng dẫn hắn rời khỏi Điện Đan phòng, đi về phía hậu viện không người. Âm Tế Thiên nhìn xung quanh một chút, trong lòng có hơi đề phòng Quỷ Nhiễm tiên trưởng. Không biết vì sao nàng lại đưa mình đến đây.



Bỗng, Quỷ nhiễm tiên trưởng lại nói:



“Có mê trận. Cẩn thận.”



Âm Tế Thiên vội tập trung đi theo sát phía sau, vòng vèo một hồi rốt cục nhìn thấy một tòa nhà rất lớn. Bước vào tòa nhà, Quỷ Nhiễm tiên trưởng liền đẩy mạnh hắn vào một gian phòng. Trước khi đóng cửa còn dặn:



“Chưa hoàn thành nhiệm vụ thì chưa được ra.”



Âm Tế Thiên sửng sốt! Nhiệm vụ nào cơ?