Phật Môn Ác Thê

Chương 330 :

Ngày đăng: 13:27 18/04/20


Đế Minh và Huyết Hồn đều quay đầu nhìn về phía Minh Vương:



“Tế Thiên đã dặn ngươi làm cái gì?”



Minh Vương cũng không dám vòng vo, nói thẳng: “Vạn năm trước, chắc rằng Vương Hậu đã tính trước được chuyện Tiên yêu thú ở Tiên giới sẽ trở thành nô lệ ở Minh Ngục. Cho nên Vương Hậu dặn thuộc hạ, thu thập hết tất cả nguyên thần của những Tiên yêu thú bị đánh chết, để chúng tu luyện thành Quỷ yêu thú.”



Đế Minh nhớ lại khi vẫn còn là Bắc Minh, có từng nghe Nô lệ thú trong phủ của Phụng Âm nói rằng, bọn chúng thường xuyên bị đánh đập, đến chết rồi sẽ bị chủ tử thu đi hồn phách. Thế nhưng, cũng không biết những người đó xử lý nguyên thần của Tiên yêu thú như thế nào. Lúc này, nghe Minh Vương nói vậy, thì chắc những nguyên thần đó đều nằm trong tay Minh Vương.



Huyết Hồn mới tỉnh lại, cho nên không biết chuyện Nô lệ thú, mày khẽ nhíu:



“Sao Tiên yêu thú lại trở thành nô lệ?”



Minh Vương giải thích: “Năm đó, sau khi chúng ta chiến bại, Ma Vương liền đóng lại thông đạo giữa hai bên Thần – Ma. Quang Thần Vương không còn cách nào khác, đành phải trút cơn tức vào Minh Ngục và Yêu giới. Bởi vì Quang Thần Vương vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Vương Hậu đã thả Ám Thần Vương ra khỏi Tà Ma Chi Địa, cho nên đã ra chỉ lệnh.”



Huyền hồn hỏi: “Chỉ lệnh gì?”



“Khiến cho Tiên yêu thú, là thuộc hạ của Vương Hậu, trở thành Nô lệ thú của Minh Ngục. Quỷ tiên ở Minh Ngục không được phép đối xử tốt với Nô lệ thú, mà phải tra tấn bọn nó thường xuyên. Nếu không, tất cả Quỷ Tiên đều sẽ bị trừng phạt. Việc này khiến cho số lượng Tiên yêu thú của Tiên giới bị giảm đi một nửa so với vạn năm trước, thậm chí là càng ngày càng thiếu. May mà Vương Hậu đã dự kiến trước, hiện giờ tuy những Tiên yêu thú đó không có thân thể, thế nhưng sau khi trở thành Quỷ yêu thú thì tu vi còn cao hơn trước kia!”



Huyền Hồn tức giận nói: “Không phải nói Quang Thần Vương là sự tồn tại quang minh chính đại, thiện lương nhân từ sao? Mẹ nó! Đám người nói Quang Thần Vương nhân từ toàn là một lũ mù!”



Đế Minh nheo mắt lại: “Nếu Thần giới, Tiên giới và Nhân giới đều nằm trong tay bổn tọa, bổn tọa sẽ còn ác hơn nhiều!”



Minh Vương, Huyết Hồn: “…”



Ngay thời điểm Minh Ngục tru sát Tiên nhân, thì Âm Tế Thiên bị đưa đến Yêu giới, trực tiếp vào thẳng Vạn Thú Cung, nơi Yêu Vương ở.



Dọc theo đường đi, cung nữ và thị vệ thấy Đế Duật trở về, không khỏi vừa mừng vừa sợ, cả đám đều cúi người thỉnh an. Âm Tế Thiên phát hiện, cung nữ và thị vệ trong Vạn Thú Cung đều là người của Thần giới, ngoài ra không thấy Tiên yêu thú đâu cả.



Hắn nhíu mày:




“Lúc ta chạy tới đây, phát hiện ra tu vi của người nơi này rất cao, cho nên ta trộm một ít phân Yêu thú ngoài kia, bỏ vào trong túi mang theo bên người, nhờ linh khí nồng đậm của nó mà che giấu thân phận.”



Âm Tế Thiên quả thực phục hắn ta muốn sát đất. Cũng coi như hắn ta thông minh, không có xông thẳng vào đây mà chẳng thèm tính toán. Tuy nhiên, Yêu thú ở đây cũng phải là cấp Thần thú rồi, Thần thú sẽ không dễ dàng để cho một tên Tu Chân giới lấy phân của chúng đi như vậy. Thế Thanh Liên làm cách nào mà có thể lấy được? Đương nhiên, phân thú cũng không phải là phân thật, nhất là với Thần thú. Chúng sẽ không giống với con người mà tống ra phân cùng nước tiểu. Thường Thần thú sẽ hấp thu linh khí, sau đó thanh lọc những thứ không sạch sẽ.



“Sao ngươi có thể lấy được nó?”



Vẻ mặt Thanh Liên có chút ngập ngừng, nghĩ một chút nói: “Chắc là bởi ta là Ngự thú sư cấp chín, chúng phát hiện ra lực tương tác của ta, cho nên mới không làm khó!”



Âm Tế Thiên nhìn hắn, không ngờ rằng Thanh Liên lại là Ngự thú sư cấp chín. Nhưng chắc chắn rằng, đám Thần thú kia sẽ không phải vì nguyên nhân này mà thả hắn ta đi dễ như thế. Âm Tế Thiên suy nghĩ cẩn thận, có thể là do Thanh Liên đã từng tiếp xúc với hắn, vậy nên dính chút xíu khí tức của mình. Mà hắn lại không ghét Thanh Liên, bởi thế đám Thần thú kia mới cho phép Thanh Liên lấy phân đi.



Thanh Liên thấy hắn không đáp lại, nghĩ rằng hắn giận mình, vội vàng giải thích:



“âm đ*o hữu! Ta thực sự không có ý định lừa gạt ngươi!”



Âm Tế Thiên nghe hắn ta nói thế, liền đáp lời: “Nhân lức bọn họ chưa phát hiện ra ngươi, hãy mau rời đi đi!”



Thanh Liên lắc đầu: “Chưa cứu được âm đ*o hữu, ta sẽ không bỏ về. Hơn nữa Hiên Viên đạo hữu cũng đã an bài hết rồi, khoảng hai ngày nữa sẽ cử hành hôn lễ với ngươi.”



Âm Tế Thiên bất đắc dĩ: “Với năng lực của ngươi, cũng không cứu được ta đâu!”



“Không thử thì làm sao biết? Đúng rồi, chỗ này là chỗ nào?”



“Yêu giới!”



Âm Tế Thiên biết có khuyên, Thanh Liên cũng không nghe. Mà Thanh Liên tới đây rồi, lại chẳng còn đường quay về. Hiện tại, chính hắn cũng chẳng rõ tình trạng ở Yêu giới ra làm sao, nếu Thanh Liên chạy loạn, sẽ không an toàn cho lắm. Thà cứ ở đây còn hơn.



“Yêu giới?” Thanh Liên kinh ngạc trợn mắt, sau đó vội vàng điều chỉnh sắc mặt về bình thường: “Sao Hiên Viên đạo hữu đưa ngươi tới Yêu giới được? Chẳng nhẽ Hiên Viên đạo hữu vốn là người của Yêu giới ư?”