Phật Môn Ác Thê
Chương 346 :
Ngày đăng: 13:28 18/04/20
Bên ngoài cửa chính Thần Ma Giới, Quang Thần Vương đứng đầu ba giới dẫn theo chúng Thần, Tiên cùng với tu sĩ Tu Chân Giới đã đứng chờ từ lâu.
Thời điểm trông thấy Thần Ma Giới mở ra, mọi người tức khắc cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Đặc biệt là khi Ám Thần Vương dẫn theo một ‘hàng dài’ màu đen bay ra khỏi cửa chính Thần Ma Giới. Đôi mắt mọi người trở nên căng thẳng, bất giác nắm chặt Thần khí trong tay, hận không thể xông lên lập tức đánh một trận thắng bại.
Các tu sĩ Tu Chân Giới đứng thành một đội ngũ ở rìa bên phải phe Quang Thần Vương. Lúc trông thấy nam nhân mặc chiến giáp đen đầy khí phách, tay cầm thanh Ám Thần Liêm tà ác, cả người tỏa ra khí thế vương giả, thống lĩnh đông đảo Thần Ma Thú bay ra khỏi cửa chính của Thần Ma Giới. Tất cả mọi người đều ngây ngẩn ra.
Thanh Liên đứng trong nhóm người Hoa gia, cũng vô cùng ngạc nhiên. Tuy rằng hắn đã sớm biết trước thân phận của bọn họ, thế nhưng giờ được tận mắt chứng thực, hắn vẫn cảm thấy bất khả tư dị.
Có người bất giác hô nhỏ: “Trời ạ! Sao Ám Thần Vương và Bắc Minh thiếu gia lại giống nhau dữ vậy?”
“Không thể tin được! Quả thật giống y đúc luôn ấy. Nhưng mà Bắc Minh thiếu gia đâu rồi? Y không tới sao?”
Các tu sĩ Tu Chân Giới đều quay đầu nhìn sang chỗ nhóm người Bắc gia đang đứng.
Gia chủ Bắc gia và các trưởng lão đều nhíu chặt đôi mày.
Bọn họ cũng đã từng hỏi Bắc Vũ Hoành về Bắc Minh và Tịch Thiên. Thế nhưng ông ta chỉ bảo là hai người họ đi bế quan, ít nhất phải hơn mười năm nữa mới có thể xuất quan.
Mấy vị trưởng lão trong đội ngũ Bắc gia nhìn nhìn xung quanh, lập tức nhỏ giọng hỏi: “Hoành trưởng lão đâu? Ông ta đi chỗ nào rồi chứ?”
“Ta vừa mới thấy ông ta mà, sao lại chẳng còn bóng dáng tăm hơi đâu nữa?”
“Chẳng lẽ ông ta sợ hãi, chưa lâm trận mà bỏ trốn luôn rồi?”
Gia chủ Bắc gia Bắc Diệu Đông quay đầu, nhỏ giọng quát: “Các ngươi đừng nói bậy!”
Mấy vị trưởng lão Bắc gia lập tức ngoan ngoãn im lặng, nhưng ánh mắt vẫn như cũ tập trung trên người Đế Minh.
Con trai lớn của Quang Thần Vương giống với Hiên Viên Duật thì thôi đi, mà ngay cả con trai thứ hai Đế Lân cũng y như đúc bằng hữu của Bắc Minh. Bây giờ, Ám Thần Vương lại giống Bắc Minh thiếu gia, quả thực muốn bọn họ không suy nghĩ vớ vẩn cũng khó.
Ánh mắt Bắc Vũ Phong tối sầm, nhưng trong lòng biết rất rõ Ám Thần Vương chính là Bắc Minh.
Trong nhóm người Thuần Trần phái, chưởng môn cùng các trưởng lão nhìn nhau rồi chuyển mắt sang Huyền Ngọc trưởng lão.
Âm Tế Thiên cười nhạt: “Quang Thần Vương, nếu ta nói phải, vậy ông có sợ không?”
Quang Thần Vương mím đôi môi thật chặc, gắt gao nhìn chằm chằm Âm Tế Thiên.
Các tu sĩ Tu Chân Giới nghe được đoạn đối thoại kia, lòng thầm cảm thấy khiếp sợ.
Mọi người đều nhìn sang vị nam tử mặc chiến giáp ánh kim đang đứng bên cạnh Đế Minh.
Quang Thần Vương gọi Tế Thiên, không biết có phải là ‘Tịch Thiên’ hay không? Nhưng mà khuôn mặt ấy, lại chẳng giống với Tịch Thiên chút nào cả.
Có điều, dung mạo có thể thay đổi được mà.
Có người nhỏ giọng hỏi: “Vị nam tử có nốt chu sa giống với Tịch Thiên tiểu sư phụ kia, không biết có phải là cùng một người không nhỉ?”
Cũng không thể trách gã nói lời như vậy, Đế Minh giống Bắc Minh như đúc thì thôi đi, vậy mà người bên cạnh cũng có một chữ Thiên trong tên gọi, hỏi sao gã không suy nghĩ nhiều.
Ánh mắt mọi người lại một lần nữa đảo quanh nhóm hòa thượng Vạn Phật Tự và nhóm người Bắc gia, thấy bọn họ cũng đầy vẻ mờ mịt, liền, thu hồi ánh mắt trở về.
Đế Minh không thèm nói lời vô nghĩa với Quang Thần Vương nữa, thân hình vụt biến mất trước mắt mọi người, khi xuất hiện đã đứng trước mặt Quang Thần Vương. Y nâng Ám Thần Liêm lên, dùng tốc độ nhanh nhất bổ xuống Quang Thần Vương.
Quang Thần Vương đoán được người Đế Minh muốn đối phó đầu tiên chính là mình, cho nên lập tức cầm lấy Quang Thần Kiếm lên chống đỡ.
Hai thanh thượng cổ Thần khí va chạm vào nhau, tạo nên một cỗ xung lực to lớn, làm cho đội ngũ phía sau Quang Thần Vương bị đẩy giật lùi hơn mười bước chân.
Đế Duật và Đế Lân vội cắm Thần khí trên tay xuống đất, ổn định thân mình.
Ngay lập tức, Đế Duật biến mất, lúc xuất hiện đã đứng phía sau lưng Đế Minh, không nói hai lời, giơ Thần kiếm muốn chém xuống Đế Minh, nhưng không ngờ lại bị một cái bóng màu ánh kim cản trở.
Âm Tế Thiên nhìn Đế Duật muốn đánh lén, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên: “Đế Duật, đối thủ của ngươi là ta!”
Hai bên nhanh chóng lấy lại *** thần, thấy hai Vương đã bắt đầu đánh nhau, đều đồng loạt xông lên.
Nhất thời, toàn bộ khung cảnh đều trở nên vô cùng hỗn loạn.