Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1320 : Tỷ thí 4

Ngày đăng: 08:45 30/04/20


Phía trên Thiên Sơn, đài cao đã nổi lên, mà xung quanh đài cao có cường giả Ẩn Môn trấn thủ, bất động như núi.



Tiếp theo sau đó là một đạo trường bào màu trắng đi vào, toàn bộ núi non đều an tĩnh lại, những tầm mắt đều tập trung vào hắn, trong ánh mắt hàm chứa một chút chờ mong



“ Trải qua một lần khảo hạch kia, tổng cộng còn lại mười thế lực,” dưới ánh mắt của mọi người tả sứ hướng đài cao đi lên, trên mặt lộ ra một chút cao ngạo, ánh mắt lạnh nhạt nhìn mọi người phía dưới, “ Bởi vì chỉ có thể vượt qua ba trận khảo hạch mới có tư cách tiến vào Ẩn Môn, hiện tại còn có người trong mười thế lực sắp sửa bị đào thải!”



Đối mặt với tỷ thí kế tiếp, trong lòng mọi người đều khẩn trương lên, liếc nhìn nhau, trong mắt đều tràn ngập thần sắc tính kế.



Mà ở giữa nơi này, mạnh nhất chính là người Mộ Dung thế gia cùng Ôn gia, hơn nữa Âu Dương thế gia vẫn chưa phái người tiến đến, hiện tại trong ba trận này vẫn có khả năng tranh đoạt.



Nghĩ vậy, tâm tình của mọi người đều mông lung, biểu hiện trên mặt nhất định phải có được.



“ Tỷ thí lúc này, trừ bỏ năng lực, còn phải dựa vào vận khí.”



Tả sứ nhàn nhạt nói: “ Kế tiếp ta sẽ dùng truyền tống trận của Ẩn Môn đem các ngươi truyền tống đến nơi thí luyện! Truyền tống trận này là truyền tống tùy ý! địa điểm truyền tống cũng không hạn chế!”



Nhìn những ánh mắt tò mò đó, tả sứ lại giải thích thêm lần nữa.



“ Nơi đó tổng cộng chia làm năm phần, trong đó tầng thứ nhất là linh thú yếu nhất, tầng thứ năm còn lại là linh thú cường đại nhất! Truyền tống trận sẽ tùy thời đem các ngươi truyền tống đến trước mặt linh thú, chỉ có thể giết một trăm con linh thú mới có thể đi ra.”
“ Nơi đó tổng cộng chia làm năm phần, trong đó tầng thứ nhất là linh thú yếu nhất, tầng thứ năm còn lại là linh thú cường đại nhất! Truyền tống trận sẽ tùy thời đem các ngươi truyền tống đến trước mặt linh thú, chỉ có thể giết một trăm con linh thú mới có thể đi ra.”



Một trăm con linh thú!



Sau khi nghe thấy con số này, trong lòng mọi người đều chấn động một chút.



Quả nhiên, khảo hạch của Ẩn Môn cũng không có dễ dàng thông qua như vậy, vạn nhất một khi không cẩn thận bị truyền tống tới trước mặt linh thú Chí Tôn, khẳng định mạng bọn họ sẽ ném tại chỗ này! Bất quá, nếu vận khí tốt, gặp được linh thú tất cả đều là cấp thấp, thì khảo hạch chẳng khác nào như trở bàn tay!



“ nếu các ngươi đã chuẩn bị tốt, hiện tại ta có thể đưa đi.”



Tả sứ nhìn ánh mắt xúc động của mọi người, nhàn nhạt nói.



Sau khi giọng nói rơi xuống lập tức liền có người tạo một trận pháp, bên trong trận pháp tản mát ra ánh sáng trắng mỏng manh.



Rất hiển nhiên, trận pháp này chính là truyền tống trận....



Tầm mắt tả sứ xuyên thấu qua mọi người, dừng trên khuôn mặt Cố Nhược Vân, trong ánh mắt hắn rõ ràng lộ ra giãy giụa, cuối cùng vẫn kiên định nói: “ Các ngươi đi thôi, trong truyền tống trận này có thể đem các ngươi đi đến nơi, còn có thể thuận lợi trở về hay không, liền phải xem năng lực của các ngươi.”




“ Vâng, tả sứ đại nhân.”



Nghe được lời này, rất nhiều người mong chờ khảo hạch, càng có những người mang thần sắc khẩn trương, sợ vận khí của chính mình quá kém liền truyền tống tới tầng thứ năm....



“ Chủ tử, làm sao vậy?”



Sở La nhìn khuôn mặt trầm tư của Cố Nhược Vân, không rõ nguyên nhân hỏi.



Cố Nhược Vân cười cười: “ Không có gì, Sở La, các ngươi phải làm tốt công tác chuẩn bị, người Ẩn Môn muốn chiếu cố chúng ta thật tốt.”



Vừa rồi cái liếc mắt của tả sứ nhìn về phía nàng, bao hàm quá nhiều thứ, làm cho Cố Nhược Vân rất nhanh liền đoán ra suy nghĩ của hắn.



“ Chiếu cố?”



Tử Ngọc cũng đem ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Cố Nhược Vân, trong ánh mắt mang theo kinh ngạc: “ Chủ nhân, lời này là có ý gì?”



“ ngu ngốc!”



Chu Tước vỗ đầu Tử Ngọc, có chút hận rèn sắt không thành thép* nói: “ Ý tứ chủ nhân rất đơn giản, cái tả sứ chó má kia đang muốn hãm hại chúng ta, cho nên, khẳng định chúng ta sẽ bị đưa tới thẳng tầng thứ năm!”



(hận không thể rèn sắt thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được)