Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1342 : Ẩn Môn 6

Ngày đăng: 08:45 30/04/20


Tả sứ hừ hừ, cũng không hề nói thêm cái gì, xoay người liền rời ghế trọng tài.



Mọi người Ẩn Môn nhìn thấy hắn rời đi, tức khắc cũng không hề dừng lại, mà đi theo phía sau hắn ra ngoài.



“ Chủ nhân, ngươi thật sự đi Ẩn Môn sao?”



Chu Tước bĩu môi: “ Tả sứ này rõ ràng là cùng một đám với Ôn Nhã kia!”



“ Ta cũng không phải là gia nhập Ẩn Môn,” Cố Nhược Vân quay đầu nhìn về phía Chu Tước, nhàn nhạt cười nói, “ Ta chỉ là muốn đi tiếp nhận cái truyền thừa kia mà thôi, chỉ có như thế, thực lực của ta mới có thể tăng lên càng nhanh! Hơn nữa, Ẩn Môn chỉ để chúng ta tiếp nhận truyền thừa, nếu yêu cầu chúng ta trở thành đệ tử Ẩn Môn mới có thể tiếp nhận truyền thừa, ta đây sẽ từ bỏ.”



Tử Ngọc nhìn về phía Cố Nhược Vân, ánh mắt nghiêm túc mà chăm chú nói: “ Chủ tử,mặc kệ ngươi đi đâu, ta đều sẽ cùng ngươi đi, Thiên Bắc đại nhân không ở bên cạnh ngươi, chúng ta có nghĩa vụ thay hắn bảo vệ chủ tử an toàn.”



Nghe được lời này, Sở La một bên tức khắc bật cười: “ Ngươi bảo hộ chủ tử? Chỉ bằng thực lực của ngươi? Ta xem chủ tử bảo hộ ngươi thì đúng hơn,chủ tử hiện tại cũng cường đại hơn so với ngươi, ngươi nói ngươi muốn dùng cái gì? tiếp tục trở về tu luyện mấy năm đi, chủ tử để cho ta bảo hộ là đủ rồi.”



Tử Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Sở La, hừ lạnh một tiếng: “ Nguyên nhân là do chủ tử cường đại hơn so với chúng ta, cho nên nàng mới là chủ tử, điểm đạo lý này ngươi cũng không hiểu sao, Sở La, ta không biết khi nào thì ngươi lại trở nên ngu xuẩn như vậy?”



“ Tử Ngọc!”
Bởi vậy, có thể tưởng tượng được, thực lực của nàng có bao nhiêu cường đại.



“ Đi thôi, chúng ta cũng nên đi chuẩn bị một chút chuyện để vài ngày sau xuất phát đi Ẩn Môn,” Cố Nhược Vân nhún nhún vai, đáy mắt mang theo một mạt kiên quyết, “ Vô luận như thế nào, ta nhất định phải có được truyền thừa kia, chỉ có như thế ta mới có thực lực trợ giúp Tiểu Dạ, mà không phải để hắn một mình đối mặt nhiều chuyện như vậy.”



Nhắc tới Thiên Bắc Dạ, lòng Cố Nhược Vân hơi trầm xuống.



Nửa năm, không biết nửa năm này Tiểu Dạ có tìm được Cố Sanh Tiêu không? Hơn nửa, đã qua nửa năm cũng không biết rốt cuộc hắn đi nơi nào, tin tức hoàn toàn không có! Nghĩ đến đây, trong lòng Cố Nhược Vân hung hăng đau.



“ Tiểu Dạ, trước kia đều là ngươi tới bên cạnh ta, lúc này đây, chờ ta đi tìm ngươi, cho dù phiến đại lục này rộng lớn, ta cũng phải tìm thấy ngươi.”



Không sai!



Nhiều năm như vậy, trước nay đều là Thiên Bắc Dạ đến bên cạnh nàng, nàng cũng chưa từng đi tìm hắn một lần.



Hiện tại, lúc này đây nàng sẽ đi tìm hắn, cho dù mọi góc trên đại lục, nàng phải tìm được hắn!



............



Khách điếm.



Tả sứ mới vừa đi vào, ngoài cửa lền truyền đến một tiếng gõ cửa, hắn gắt gao nhíu mày, nhìn về phía cửa nói: “ Tiến vào.”