Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1526 : Tỷ thí 8

Ngày đăng: 08:48 30/04/20


Bang!



Một tiếng thanh thúy vang lên, Quận Vương tát Tô Lâm một cái, nhìn ánh mắt oán hận nữ nhi của mình, tròng lòng hắn đau xót, trên mặt vẫn mang theo nghiêm khắc lạnh lùng như cũ: " Ngươi còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Vi phụ từ trước đến nay là người chính phái, nhưng ngươi vẫn cứ điêu ngoa tùy hứng như vậy, nếu đối thủ đã nhận thua, vậy cho hắn một con đường sống, vì sao ngươi phải đuổi tận giết tuyệt? Đây là đạo lý vi phụ đã dạy cho ngươi sao?"



Tô Lâm gắt gao cắn môi, không rên một tiếng,, trong mắt ngập nước, lòng cừu hận đối với Cố Nhược Vân sâu thêm vài phần.



" Ta cảm thấy Quận Vương này làm người thực không tồi, ít nhất không nói lý mà bênh vực người mình."



Đổng Phương nhìn Quận Vương, tán thưởng nói: " Thật không biết Quận Vương chính phái lại sinh ra một nữ nhi Tô Lâm kiêu căng tùy hứng như vậy! hai người bọn họ giống như hai thái cực!"



Cố Nhược Vân trước sau vẫn không nhìn Quận Vương nhiều một cái, nàng xoay người đi đến bên cạnh Mộc Anh, vươn tay về phía hắn: " Thù của ngươi, ta sẽ giúp ngươi báo."



Thù của ngươi, ta sẽ giúp ngươi báo.......



Mộc Anh giật mình, liền cầm bàn tay Cố Nhược Vân, mượn lực đứng lên, trong ánh mắt để lộ một tia cảm kích: " Cảm ơn."



Hắn biết, nếu hiện tại Cố Nhược Vân không ra tay cứu giúp hắn, khẳng định hắn sẽ sống không bằng chết!



Nhưng mà Quận Vương......



Hắn không cho rằng Quận Vương là một nam nhân tâm cơ thâm trầm như vậy sẽ ngăn cản Tô Lâm, nói cách khác, hắn đã ở chỗ tối quan sát từ lâu nếu không sao đến bây giờ hắn mới xuất hiện! Hơn nữa, đừng nhìn Quận Vương khách khí với Cố Nhược Vân như vậy, nhưng hắn có thể thấy được khách khí ngoài mặt kia đang che giấu sóng gió mãnh liệt.



Quận Vương này, cũng không phải chính phái như ngoài mặt, chỉ là không biết rốt cuộc hắn mang mục đích gì.......



" Cố Nhược Vân, hy vọng ngươi đừng thua quá sớm!"



Tô Lâm cắn chặt răng, hung tợn trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân: " Ta ở đây chờ ngươi quyết chiến! lây thực lực hiện tại của ta, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, cho nên, đến lúc đo sẽ làm ngươi biết cái gì gọi là sợ hãi!"



Nói xong lời này, nàng không liếc nhìn Cố Nhược Vân thêm cái nào, xoay người đi xuống lôi đài.
Từ đây về sau, hắn cứ như vậy bị phế đi không thể tu luyện!



" Tô Lâm, ngươi cũng quá ngoan độc!"



Bên trong đám người, vang lên tiếng nói của Lý Thanh không nhịn được mà nói ra, liền tính lúc bình thường Tô Lâm kiêu căng tùy hứng, cũng sẽ không nhân lúc đối phương chưa muốn nhận thua liền phế đi đan điền của hắn! Cho nên, hành vi hiện giờ của Tô Lâm làm trái tim hắn run rẩy không thôi, trong lòng bắt đầu lo âu trận tiếp theo nàng tỷ thí cùng Cố Nhược Vân.



" Đây là ta sai sao?" Tô Lâm cười lạnh một tiếng, " Ta đã kêu hắn nhận thua, là hắn khăng khăng không làm theo, trách được ta sao? nếu hắn sớm nhận thua, ta làm sao phải phế đi hắn? huống chi, loại tính cách như hắn thà chết cũng không chịu khuất phục sẽ đưa đến mầm tai họa cho bản thân hắn, cho nên ta phế đi hắn, hẳn hắn nên cảm tạ ta mới phải! nói cách khác, nếu như để sau này hắn sẽ đắc tội rất nhiều người, lúc đó lại chết không có chỗ chôn!"



Ngụ ý, nàng phế đi Lãnh Thương, Lãnh Thương còn phải cảm kích nàng bởi vì nàng đã cứu hắn một mạng.



Lãnh Thương trở thành phế vật sẽ không đắc tội người khác, nếu không với tính cách quật cường không nhận thua của hắn, sớm muộn gì cũng chết trên tay người khác.



" Cút cho ta!"



Tô Lâm lạnh lùng quét mắt nhìn mấy người dưới lôi đài, lại đem tầm mắt phóng lên người Lãnh Thương.



Nàng thấy Lãnh Thưỡng vẫn nằm bất động trên mặt đất, không nhịn được giận tím mặt, nâng một chân lên liền đem đối phương đá xuống lôi đài, trên cao nhìn xuống nói: " Vị trí quán quân chỉ thuộc về ta! nếu ai không thức thời dám cùng ta khiêu chiến, kết cục của hắn cũng giống như Lãnh Thương! Không, so với Lãnh Thương còn muốn thống khổ hơn!"



Sau khi nói xong lời này, Tô Lâm liền chuyển hướng về phía Cố Nhược Vân, cười lạnh một tiếng.



" Hiện tại chỉ còn lại ngươi! Cố Nhược Vân, ta có thể cho ngươi một lựa chọn, tự phế tứ chi ta liền tha cho ngươi một mạng, bằng không giấy sinh tử lúc trước chúng ta đã ký xuống, trừ phi ngươi chết, nếu không vĩnh viễn cũng không thể xuống lôi đài!"



" Cố cô nương!"



Đám người Đổng Phương đều căng thẳng, vội vàng muốn giữ chặt Cố Nhược Vân, lo lắng sốt ruột nói: " Nếu không, chúng ta nhận thua rồi tính tiếp?"



Đối với bọn họ mà nói, tánh mạng so với mặt mũi thì hiển nhiên tính mạng quan trọng hơn! nếu Cố Nhược Vân sống chết không muốn lên lôi đài, đối phương cũng không thể bức bách nàng, như thế có thể nhặt về một mạng......