Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1556 : Huynh muội gặp nhau (tt)
Ngày đăng: 08:48 30/04/20
" tiểu nha đầu, ngươi yên tâm, thân thể đối với ta xác thật vô dụng, ngươi cứ mạnh dạn lấy gan của ta đi, còn nữa thân thể của ta để ở Long tộc, muốn cho những người đó đem thân thể của ta giao ra chỉ sợ không có dễ dàng như vậy, nếu như không được ta sẽ hiện thân trợ giúp ngươi."
" Vậy đa tạ," Long Vương cũng đã nói như vậy, Cố Nhược Vân không khách khí nữa mà nhận lời, " Tiểu Dạ, hiện tại chúng ta liền đi Minh Phủ lấy Huyết Tích quả, còn Vu Yêu hoa kia sẽ......."
" Vu Yêu hoa để ta đi lấy."
Lời Cố Nhược Vân còn chưa nói xong, Tá Thượng Thần liền chen vào: " Huyết Tích quả cùng gan Cổ Long giao cho ngươi, hai dược liệu này ngươi đi lấy tương đối thuân tiện, Vu Yêu hoa cứ để ta đi tìm! Chúng ta phân công nhau hành sự sẽ tương đối nhanh, cũng tránh cho Sanh Tiêu bị Ôn Gia khống chế hoàn toàn."
" được," Cố Nhược Vân gật gật đầu, " Đúng rồi, yêu nghiệt ngươi tính rời đi bằng cách nào?"
Đêm qua, Thiên Bắc Dạ đã nói với nàng, con đường tiến vào Minh Giới có rất nhiều nhưng nếu muốn rời đi Minh Giới, chỉ có thể đi đến nơi có Địa Ngục Tam đầu long.
Cho nên, nàng không biết Tá Thượng Thần sẽ rời đi bằng cách nào?
Nghe lời nàng hỏi, Tá Thượng Thần cười cười: " Ngươi yên tâm, nếu ta đã có thể đi vào nơi này đương nhiên cũng có thể đi ra."
Nhìn thấy đối phương không muốn nói, Cố Nhược Vân cũng không có hỏi nhiều, nàng thở dài nói: " Yêu nghiệt, chú ý an toàn, chúng ta gặp lại nhau ở Đông Nhạc đại lục."
" Bảo trọng."
Tá Thượng Thần củng củng nắm tay, tiếp theo sau đó thân ảnh một bộ hồng bào nhanh chóng bay về phía xa, trong chớp mắt biến mất trước mặt mọi người.
Thiến Bắc Dạ không nói gì, mắt đỏ chăm chú nhìn phương hướng Tá Thượng Thần rời đi, có lẽ hắn đã phát hiện ra cái gì, một mạt hồng quang từ đáy mắt chợt lóe.
Nhưng mà, hắn cái gì cũng đều không nói, xoay người ôm chặt Cố Nhược Vân: " Vân nhi, chúng ta đi thôi, hiện tại liền xuất phát đi Minh Phủ."
" Được."
Cố Nhược Vân gật gật đầu, theo Thiên Bắc Dạ hướng về Minh Phủ mà đi.....
" Vân nhi, tới rồi, nơi này chính là Minh Phủ."
Phía trước đại môn Minh Phủ, Thiên Bắc Dạ dừng bước chân nhìn về phía thanh y nữ tử bị mình ôm trong ngực, hơi hơi nâng khóe môi: " Kế tiếp ngươi xem một chút thử có vừa lòng hay không, nếu ngươi không hài lòng Minh Phủ này ta liền đem nó hủy đi, nếu như ngươi vừa lòng, từ đây về sau đó là của ngươi."
Kỳ thật, có một câu Thiên Bắc Dạ không nói cho Cố Nhược Vân biết.
Vạn năm trước, hắn thành lập Minh Phủ này coi là sinh lễ cầu hôn nàng, ai ngờ hắn còn chưa kịp thổ lộ, nàng lại hiểu lầm vĩnh viễn rời đi hắn........
Cũng may một đời này, chung quy hắn cũng có cơ hội chính tay mình đem Minh Phủ giao cho nàng.
" Ngươi thật sự muốn đem Minh Phủ đưa cho ta sao?"
Cố Nhược Vân nhướng nhướng mày, cười như không cười nhìn về phía Thiên Bắc Dạ.
" Nghe nói, bên trong Minh Phủ này, có vị hôn thê của ngươi?"
Lời này vừa nói ra, môi Cố Nhược Vân liền bị hắn hung hăng cắn một ngụm, Thiên Bắc Dạ gắt gao ôm eo nàng, buồn bực nói: " Vân nhi, ngươi là cố ý sao? Cái gì mà vị hôn thê, ta chỉ cần một người là ngươi! trong lòng ta, khắp thiên hạ cũng không có ai quan trọng bằng ngươi, ta thành lập Minh Phủ cũng là vì ngươi, nếu ngươi không thích có thể tùy ý hủy đi."
Cố Nhược Vân xoa xoa cái môi bị cắn, nàng liếc nhìn nam tử trước mặt, trên mặt lại khó nén ý cười.
" Đùa với ngươi một chút thôi, Tiểu Dạ, ta nói rồi, cho dù phát sinh chuyện gì ta đều tin tưởng ngươi, cho dù ngươi lấy kiếm đâm ta một cái, ta cũng tin rằng đó không phải là ngươi."
Khi nói lời này, Cố Nhược Vân cảm nhận thân thể Thiên Bắc Dạ có chút cứng đờ, nàng hơi nhíu nhíu mày, có chút khó hiểu nhìn hắn.
Mà giờ khắc này, nàng không nhịn được lại nhớ tới một màn trong ảo cảnh.
Ben trong ảo cảnh kia, một người có dung mạo tương tự như Thiên Bắc Dạ đem kiếm đam vào ngực của bạch y nữ tử, mà bạch y nữ tử đó lại là chủ nhân kiếp trước của Thượng Cổ Thần Tháp....
Chỉ là trước sau Cố Nhược Vân vẫn không hiểu, Thiên Bắc Dạ cùng với chủ nhân kiếp trước của Thượng Cổ Thần Tháp là mối quan hệ gì.