Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 35 : Luyện Khí Tông vô sỉ (hai)
Ngày đăng: 08:26 30/04/20
Edit: kaylee
"Nha đầu, ngươi phải suy nghĩ kỹ một chút, Luyện Khí Tông ta không phải tất cả mọi người đều có tư cách đến! Huống chi còn là một phế vật!" Hồn Phi thật sâu bình ổn lửa giận muốn phun trào ra từ trong lòng, giọng nói khó chịu lạnh lẽo.
Hiển nhiên đối với Cố Nhược Vân không biết suy xét rất tức giận.
"Ta nói, ta không có hứng thú!" Cố Nhược Vân quét mắt nhìn khuôn mặt già nua âm trầm của Hồn Phi, "Hơn nữa, ta tin tưởng lựa chọn của huynh trưởng, năm đó huynh trưởng ta cự tuyệt lời mời của Luyện Khí Tông, vậy Luyện Khí Tông đương nhiên có chỗ nào đó hắn xem không vừa mắt, cho nên lựa chọn của ta giống như huynh trưởng."
Năm đó, Luyện Khí Tông thịnh tình mời, vậy mà Cố Sanh Tiêu lại ở trước mặt vô số cường giả cự tuyệt lão, chuyện này trở thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng lão! Hiện tại vết sẹo kia lại bị Cố Nhược Vân vạch mở ra, như thế nào không làm cho lão tức giận?
‘Oanh’ một tiếng nổ, vô cùng khí thế từ trên người khuếch tán ra, đánh xuống đại thụ cách đó không xa.
Lão gắt gao cắn răng, hung ác nói: "Cố Nhược Vân, ngươi thật sự không đáp ứng Luyện Khí Tông ta? Ngươi cho là một phế vật như ngươi dựa vào cái gì cự tuyệt ta? Nếu không phải vì…….."
Nếu không phải vì đại tiểu thư, lão tuyệt đối sẽ không nói nhiều một lời với phế vật này.
(*) ở nhà tòng phụ, xuất giá tòng phu: lúc chưa lấy chồng còn ở nhà thì nghe theo lời cha, khi đã lấy chồng thì nghe theo lời chồng.
Nói xong lời này, Cố lão gia tử mặt không biểu cảm nhìn về phía Cố Nhược Vân.
Lúc này, trong đôi mắt trong veo của thiếu nữ không có một chút cảm xúc nào, bình tĩnh làm cho lão tâm không tự chủ được run lên một cái.
Tuy rằng Cố Nhược Vân có huynh trưởng là Cố Sanh Tiêu, nhưng mà bất luận như thế nào Cố Sanh Tiêu cũng chỉ là một thiên tài, không cách nào so sánh với loại môn phái lớn như Luyện Khí Tông, bởi vậy, hy sinh một Cố Nhược Vân đổi lấy Luyện Khí Tông làm đồng minh, đáng giá!
Nghĩ vậy, Cố lão Tướng Quân tâm dần dần bình tĩnh lại……….....
"Ông xác định sao?"
Giọng nói của nàng nhàn nhạt, nghe không ra một chút cảm xúc.
La Âm gắt gao nắm cánh tay của Cố Nhược Vân, không biết vì sao, Cố Nhược Vân hiện tại làm cho nàng cảm thấy rất là xa lạ, thật giống như bị một người khác nhập vào thân………... (L: bingo ~ tiểu La Âm đoán đúng rồi ~)
"Cố Nhược Vân, ta là gia gia của ngươi, có quyền định đoạt cuộc sống của ngươi!"
"Gia gia? Ha ha!" Cố Nhược Vân thật sự nhịn không được phá lên cười, trong hai mắt tràn ngập châm chọc, "Đừng nói ông chỉ là một trưởng bối trên danh nghĩa của ta mà thôi, cho dù là lão thiên gia (ông trời) đều không có tư cách định đoạt cuộc sống của ta! Cho tới bây giờ cuộc sống của ta đều do bản thân ta làm chủ! Lúc trước ở lại Cố gia, là vì các ngươi đối với ca ca cũng không tệ, Cố gia là nhà của hắn, vì hắn, ta nén giận lại như thế nào? Nhưng mà, ta tin tưởng nếu ca ca thấy được hành động các ngươi đối với ta, hắn nhất định sẽ ủng hộ ta rời đi Cố gia!"