Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 504 : Chặn giết (ba)

Ngày đăng: 08:33 30/04/20


Edit: kaylee



Ngày hôm sau.



Nắng sớm nổi lên.



Các thế lực cơ bản đã thu thập xong hành lý tính toán rời đi.



Cố Nhược Vân mới vừa đi ra khỏi khách điếm, một bóng dáng màu hồng đào đã chắn ở trước mặt bọn họ.



Tá Thượng Thần cười giống như một yêu nghiệt, cho dù là bốn chữ phong hoa tuyệt đại này, lqđ cũng không đủ dùng để hình dung tình cảnh tuyệt sắc hiện giờ, thế cho nên Cố Nhược Vân cũng không nhịn được mà cảm thán một tiếng, vì sao yêu nghiệt như vậy, cố tình lại là thân nam nhi?



Nếu hắn là nữ tử, chính là có được tư sắc khuynh quốc khuynh thành ngay cả Vệ Y Y đều không thể so sánh được.



"Tiểu Vân Nhi, hôm nay thế nào người hầu kia của ngươi không đi theo ngươi?" (L: hơ, người hầu là nói anh Dạ đó)



Khóe môi Tá Thượng Thần khẽ nhếch lên, mắt phượng liếc về phía bên cạnh Cố Nhược Vân, nhưng không có phát hiện bóng dáng tóc bạc hồng y kia, ý cười trong mắt hắn càng sâu.



Cố Nhược Vân nhàn nhạt nhìn hắn một cái: "Hình như chuyện này không có quan hệ gì với Bốn hoàng tử ngươi, nếu không có việc gì thì ta phải đi rồi."




Cố Nhược Vân nhún vai: "Vệ Y Y, Trường Kim trưởng lão, chúng ta đi."



"Được."



"Vâng, sư phụ."



Đông Phương Trường Kim và Vệ Y Y đồng thời lên tiếng, rồi sau đó mọi người Đông Phương thế gia đều đi về phía cửa thành.



"Đi theo."



Ý cười trên mặt Tá Thượng Thần chậm rãi biến mất, vung quạt xếp, chỉ huy thị nữ tuyệt sắc nâng ghế kiệu: "Nhớ kỹ, lát sau bất luận có nguy hiểm gì, cần phải bảo vệ tốt Cố Nhược Vân!"



Giờ này khắc này, trên mặt nam nhân không còn tươi cười bất cần đời kia nữa, trong đôi mắt phượng xinh đẹp là nghiêm cẩn chưa từng có.



Lấy tính cách của Tiên Địa, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này!



..........



Nếu muốn tới chỗ cửa Vân thành, cần trải qua một mảnh sa mạc hoang vu, hiện giờ, lqd người đi đường trên sa mạc này cực kì rất thưa thớt, trừ bỏ Đông Phương thế gia ra, cũng chỉ có rải rác mấy thế lực khác.



"Hình như sáng sớm Y Môn đã xuất phát, hiện tại phỏng chừng sắp ra khỏi thành, Vệ Y Y, chúng ta đi cửa thành trước, đến lúc đó hội họp với tiểu Dạ ở nơi đó."



Cố Nhược Vân ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, nhàn nhạt nói.