Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 530 : Nơi trục xuất (chín)

Ngày đăng: 08:33 30/04/20


Edit: kaylee



Lo lắng cho nàng?



Là ước gì nàng chết sớm đi!



Mộ Dung Yên cười lạnh một tiếng, cho dù nàng và Mộ Dung Nhu Nhi là tỷ muội đồng phụ dị mẫu (cùng cha khác mẹ), nhưng vẫn đối đãi với nàng ta như thân tỷ (chị em ruột)l^q"đ, từ nhỏ đến lớn thân thể của tỷ tỷ của mình vô cùng nhu nhược, vì thế không ít bị người bắt nạt.



Mỗi lần đều là nàng đứng ra bảo hộ nàng ta! Hơn nữa vì không để cho nàng ta lại bị bắt nạt, đã giao phương pháp kinh doanh sinh ý gia tộc như thế nào cho nàng ta, mà bản thân cam nguyện trở thành một nữ nhân không có thiên phú, cũng không có đầu óc.



Hiện giờ, người Hắc Nham Thành chỉ biết là đại tiểu thư Mộ Dung gia đầy bụng kinh luân, trí tuệ tuyệt đỉnh, lại có ai biết, người bày mưu tính kế chân chính vì sinh ý của Mộ Dung gia là nàng? 



Nhưng mà, một phen khổ tâm của nàng, lại chiếm được hồi báo như thế!



"Yên nhi."



Sợ Mộ Dung Yên nói ra cái gì, Lục Thiếu Thần vội vàng kéo nàng đến bên cạnh, hắn nhìn về phía biểu cảm dịu dàng khi đối đãi với Mộ Dung Yên của Mộ Dung Nhu Nhi, trong đôi mắt lạnh lùng tràn ngập hàn ý cự người ở ngoài ngàn dặm.




.........



Trong viện trưởng lão, một lão giả đang nói cái gì đó với thủ hạ, đột nhiên trông thấy nữ tử đi vào viện trưởng lão, biểu cảm vốn nghiêm túc lập tức nhu hòa xuống, nói: "Nhu Nhi, làm sao con lại tới nơi này?"



Nói thật, ban đầu ông cũng khinh thường Mộ Dung Nhu Nhi giống những người khác, dù sao ở nơi trục xuất cá lớn nuốt cá bé này, không ai sẽ để ý một phế vật.



Nhưng mà, ngay tại năm Mộ Dung Nhu Nhi mười tuổi kia, đã bày ra thiên phú buôn bán kinh người, hơn nữa còn mang đến một mảnh thiên địa mới vì Mộ Dung thế gia đang lâm vào khốn cảnh lúc đó, cũng bởi vậy, các trưởng lão mới bắt đầu coi trọng thiếu nữ dịu dàng nhu nhược này. 



Nhất là, năm đó thiếu nữ kia chỉ mới mười tuổi mà thôi!



Cho tới hôm nay, cũng không có bất luận kẻ nào biết, lúc đó giải quyết khốn cảnh vì Mộ Dung thế gia không phải là Mộ Dung Nhu Nhi, mà là Mộ Dung Yên năm ấy mới tám tuổi!



Bao gồm cả Lục Thiếu Thần!



"Nhị trưởng lão," Mộ Dung Nhu Nhi dịu dàng cười, thân thể nhu nhược giống như là gió cũng có thể thôi bay của nàng, làm cho người sinh lòng thương tiếc: "Yên nhi và Thần ca ca đã trở lại."



"Hả?"



Nhị trưởng lão cau chặt mày: "Bọn họ tìm được Vạn Thánh quả hay không?"



"Không có," Mộ Dung Nhu Nhi than nhẹ một tiếng: "Bọn họ mới ra ngoài không tới một ngày đã trở lại, Vạn Thánh quả lại là dễ dàng có thể tìm được như thế? Nhưng mà ta nghĩ từ nhỏ đến lớn gia gia luôn sủng ái Yên nhi nhất, khẳng định nàng sẽ không cố ý không cứu gia gia."