Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 728 : Sinh Thần Khiếp Sợ (10)

Ngày đăng: 08:36 30/04/20


"Vậy ta cũng nên cáo từ!"



Tiên chủ cười lạnh một tiếng, cho dù là hăn đang nói với Lam Vũ Ca nhưng đôi mắt từ đầu tới cuối đều nhìn Cố Nhược Vân.



"Mặt khác, Cố Nhược Vân! Ta tặng ngươi một câu, việc ngươi đang làm có ông trời đang nhìn, ngươi giết người nhiều như vậy, cuối cùng rồi cũng có một ngày rơi vào Địa ngục vĩnh viễn, trọn đời không được siêu sinh! Chỉ có cách tốt nhất là gia nhập Tiên Địa của ta để chuộc tội. Nếu không, đợi sau khi ngươi chết sẽ phải nhận tra tấn vô tận, ngươi hãy tự giải quyết cho tốt!" Dứt lời, Tiên chủ quay người rời đi.



Trong nháy mắt khi hắn vừa xoay người, ánh mắt Thiên Bắc Dạ nhìn chăm chú vào người hắn, đôi mắt đỏ rực lộ ra sát ý lạnh lẽo.



Nhưng Tiên chủ cũng không cảm nhận được ánh mắt tràn ngập sát ý kia, mà cho dù hắn có cảm nhận được thì cũng sẽ không để ý đến. Bởi theo hắn ta nghĩ, cho dù là Tông chủ Linh Tông và Phủ chủ Tử Minh phủ đều không phải là đối thủ của hắn. Trên đại lục này, bây giờ có ai có thể đánh bại được hắn?



"Các vị, mời dùng bữa!" Không có đám người này, tâm trạng của Lam Vũ Ca tốt hơn rất nhiều, nói với những khách nhân còn ở lại: "Ngoài ra, sau khi mọi người ra về, Đông Phương thế gia sẽ gửi tặng lễ vật cho mọi người."



Những người còn sót lại đều chưa từ trong khiếp sợ lúc trước lấy lại tinh thần. Nhưng mà, bọn hắn tin tưởng, sau hôm yến hội này, cái tên Cố Nhược Vân, tất nhiên sẽ vang danh cả đại lục, sự tồn tại của Ma Tông sẽ không ai có thể chối bỏ được!



Nhiều Linh thú như vậy, cho dù là tam đại thế gia nếu muốn ứng phó đều sẽ phải đau đầu nghĩ cách…Hơn nữa, vị hôn phu của nàng ta còn có thể chế phục được một số lượng lớn Linh thú như vậy trong một khoảng thời gian ngắn…


Đông Phương thế gia.



Trong thư phòng, Cố Nhược Vân cùng Đông Phương lão gia tử đang bàn luận điều gì, ngay lúc này, một gã sai vặt vội vàng đi đến, bẩm báo:



"Bẩm gia chủ đại nhân, có người muốn đến gặp Đại tiểu thư."



“Ồ?” Đông Phương lão gia tử nhíu mày: "Là ai nói muốn gặp nàng?"



"Người kia nói mình tên Hạ Lâm Ngọc, hắn còn nói…"



“Bạch!”



Tên sai vặt còn chưa nói hết câu đã nhìn thấy một đạo bạch quang xông ra thư phòng. Chờ đến khi Đông Phương lão gia tử lấy lại tinh thần, Cố Nhược Vân đã không còn trong phòng.



"Nha đầu thối này!" Đông Phương lão gia tử vẻ mặt bất đắc dĩ, lắc đầu nói: "Không biết Hạ Lâm Ngọc có quan hệ như thế nào với nàng để đến mức nàng phải kích động như vậy. Lúc trước, thời điểm nàng về Đông Phương thế gia, cũng không thấy kích động như vậy."



Nghĩ tới điều này, Đông Phương lão gia tử không nhịn được mà ghen tỵ nói.