Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 86 : Mệnh khởi Đông phương (một)
Ngày đăng: 08:27 30/04/20
Edit: kaylee
"Hơn nữa..."
Giọng nói của Lãnh Ngôn Phong dừng một chút, đôi mắt vốn là lạnh lùng càng thêm lạnh như băng: "Ta tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào vũ nhục Thi Vân sư muội!"
"Ha ha!"
Tá Thượng Thần điên cuồng cười hai tiếng, đôi mắt phượng hơi hơi nghiêng về phía trước, trong đôi mắt hội tụ tràn đầy ý cười trào phúng.
"Ngươi duy hộ Thi Vân sư muội của ngươi, đó là vấn đề của ngươi, không có quan hệ gì với ta, nhưng mà, nha đầu kia ngươi không thể đụng vào! Nếu không đừng trách ta không nhắc nhở ngươi một câu, nếu ngươi đụng nàng, có một người tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Cố Nhược Vân ngẩn người, có chút không rõ nhìn Tá Thượng Thần, hắn nói lời này là có ý tứ gì?
"Hừ!"
Nghe vậy, Lãnh Ngôn Phong hừ lạnh một tiếng, phất tay áo, chính là khuôn mặt lạnh lùng kia vô cùng khó coi.
"Tá Thượng Thần, chuyện của Thanh Long Quốc chúng ta, không cần ngươi tới xen vào việc của người khác! Hơn nữa, Thanh Long Quốc chúng ta và Chu Tước quốc cũng không thân cận, ngươi tùy ý tới chơi không biết lại là có chuyện gì?"
Cho nên, sau khi nghe thấy ba chữ Tiểu Vân Nhi kia, nàng không khỏi sợ run cả người, cả người lạnh lẽo.
"Ta quen biết ngươi sao?"
Nàng có chút không nói gì sờ sờ mũi, hỏi.
"Trước kia không biết, nhưng mà từ nay về sau đã quen biết," Tá Thượng Thần khuynh thành cười, di chuyển mắt xinh đẹp: "Nhưng, bổn hoàng tử đã sớm nghe nói qua tên của ngươi."
Ngụ ý, hắn đã sớm từ chỗ Cố Sanh Tiêu nghe nói qua sự tồn tại của nàng.
Nhưng mà, Cố Nhược Vân lại hiểu lầm ý tứ của hắn.
"Hả?" Cố Nhược Vân khóe môi khẽ nhếch, không cho là đúng nói: "Thì ra ta thật sự là thanh danh lan xa, tên phế sài này đều đã lan truyền đến Chu Tước quốc."
Lập tức, khóe mắt của Tá Thượng Thần bất giác hung hăng co rút, ha ha cười hai tiếng: "Trước kia ngươi quả thật là phế vật, chỉ sợ hôm nay sau khi ngươi chiến một trận với tiểu tử kia, sẽ không có người ở xưng hô ngươi như vậy nữa, tuy rằng thiên phú của ngươi còn không tính là thiên tài gì, nhưng đối người bình thường mà nói, coi như có thể."
"Phế vật thì như thế nào, thiên tài lại như thế nào? Mặc kệ thế nhân nghị luận ta như thế nào, đều không có quan hệ gì với ta, ta không cần chứng minh vì bản thân."
Giọng nói của thiếu nữ lộ ra một loại tang thương nhìn thấu thế tục, làm cho Tá Thượng Thần bất giác kinh ngạc há miệng thở dốc, đột nhiên, hắn nhớ tới tin tức Thanh Y tra được, mắt phượng nháy mắt lạnh một chút.
Hắn không nghĩ tới, ở sau khi Sanh Tiêu rời đi Cố gia, tiểu nha đầu này vậy mà kém chút nữa đã chết một lần, mà sau khi trải qua chuyện như vậy, muốn không trưởng thành cũng khó.......
Đáng tiếc, Sanh Tiêu hiện đang bế quan tu luyện, không cách nào truyền tin tức cho hắn, nếu không dựa theo tính cách của hắn, sẽ lập tức trở về diệt Cố gia.