Phi Thăng Chi Hậu

Chương 101 :

Ngày đăng: 20:59 19/04/20


Đêm tối như mực, trên bầu trời có mấy vì sao lấp lánh, ở dưới tinh không là một ngọn núi lớn mông lung trong màn đêm. Dưới chân núi là vô số bóng người đang cầm đuốc vây quanh ngọn núi này, dưới ánh lửa hiện ra rất nhiều những phục sức của đại nội thị vệ, trong đó có một chiếc kiệu màu đen to lớn tám người khiêng rất là dễ thấy, ở bên cạnh chiếc kiệu đó là một gã ma đạo cao thủ mặc áo xám đang bị mấy đại nội cao thủ khóa tay chân lại và đè quỳ xuống ưới mặt đất. Toàn thân gã ma đạo cao thủ này đều có vết roi đánh, nhưng bị thương nghiêm trọng nhất là hai chân bị cắt đứt gân.



Đó nguyên lại là một võ giả ở cảnh giới phi thăng của ma đạo, nhưng lúc này chỉ là một lão già với cặp mắt hỗn đục vô lực, đôi môi trắng bệch, chân lực trong đan điền sớm đã bị phế đi, mấy chục năm khổ tu bị hủy trong một khắc.



Một gáo nước lạnh tạt vào đầu của lão giả, khiến cho y run lên, gã ma đạo lão nhân này ngẩng đầu lên nhìn những cao thủ đại nội xung quanh, trong mắt ánh lên thần sắc oán hận.



"Cổ Hương Sơn Bất Diệt Đạo đã bị bao vây, dại quân tùy thời đều có thể phát động công kích để tiêu diệt những phản đảng này, xin đại nhân phát chỉ thị hành động tiếp theo." Một đại tướng mang khải giáp cung thân trước một cái kiệu màu den mà nói.



"Ừm, rất tốt, lệnh cho mọi quân sĩ chuẩn bị kĩ càng cung tên, tùy thời đều có thể kích sát bất kì môn nhân của ma đạo chạy ra." Từ trong chiếc kiệu màu đen truyền ra một thanh âm lãnh đạm.



"Dạ, đại nhân!" Gã tướng quân đó lĩnh mệnh lui xuống, sau đó mệnh lệnh mau chóng được truyền đạt, mười vạn cung tiễn thủ bao vây ở dưới chân núi một cách chặt chẽ, trên lưng của mỗi một người đều mang cả mấy trăm mũi tên.



Cổ Hương Sơn Bất Diệt Đạo, đó là một trong những môn phái ma đạo rất có tiếng mà Thịnh Minh đã thông qua ưng trảo của triều đình đưa lên trên danh đan để làm mục tiêu. Đối với những kiếm phái chính đạo, Phong Vân Vô Kị tịnh không muốn động thủ, nhưng đối với những kẻ kiệt ngao bất tuần trong ma đạo thì Phong Vân Vô Kị cũng không thèm khách khí làm gì.



Thần thức tra thám thấy gã cao thủ ma đạo này chuẩn bị độ kiếp, Phong Vân Vô Kị liền bắt lại chẳng khác gì nắm lấy cổ gà mà mang về, sau đó lĩnh mấy ngàn đại nội cao thủ từ chỗ của Thịnh Minh hoàng đế, lấy long phù điều động một đại quân mười vạn người, Phong Vân Vô Kị nhân đêm tối bao cây cả ngọn núi này, chuẩn bị hành động giết gà cảnh cáo khỉ.



Dưới chân núi Cổ hương Sơn, mấy gã binh sĩ đặt đuốc xuống, sau đó là mấy ngàn đống lửa bừng lên chiếu sáng cả một vùng trời, đồng thời không ngừng bỏ củi vào trong đó, những ngọn lửa hừng hực bốc lên cao cả mấy trượng.



Lửa ở dưới chân núi cuối cùng cũng kinh động đám người ma đạo ở trên Cổ Hương Sơn, vô số quan sĩ từ khắp các phương hướng tiến lên trên Cổ Hương Sơn, Cổ Hương Sơn cũng không phải là ngọn núi hiểm tuấn gì, cơ hồ là ở bất kì chỗ nào đều cũng có thể đi lên trên đỉnh núi.




Trên một bản công văn bằng vải, ghi lại quá nhiều tin tức giết chóc, từ sau khi triều đình công bố lệnh cấm thì giang hồ các phái trở nên càng hỗn loạn, trước đây là giang hồ gây loạn triều cương, nhưng lần này lại trở thành sự tranh đấu trong giang hồ, những môn nhân của các phái không ngừng tranh đấu trong các thành trì với những nguyên nhân mà Phong Vân Vô Kị cho là rất lạ lùng.



Ngay cả một trong tạm đại môn phái – Nam Tinh Kiếm Phái, cũng bị lôi kéo vào trong vòng tranh đấu này, lao vào vòng cừu sát với Một Tử Kiếm Phái, liên tiếp các tin tức về chuyện cừu sát trong giang hồ không ngừng được truyền về, nhưng tin tức tạp loạn đó đã được những quan viên chuyên trách trong triều đình phân tích ra, sau đó là báo lại cho Thịnh Minh và Phong Vân Vô Kị, nên tin tức hiển nhiên là đã giản lược đi không ít.



"Ngày hai mươi, Phiêu Lưu Kiếm Phái đã tranh đấu với Vô Tunh Kiếm Phái, tử thương mấy trăm, hai mươi vị võ gia ở cảnh giới phi thăng vẫn lạc …."



"Ngày hai mươi, mấy gã võ giả ở Bắc Băng Kiếm Phái điều hí ái nữ của chưởng môn Nam Tịnh Kiếm Phái, hai phái tranh đấu, mấy trăm võ giả ở cảnh giới phi thăng vẫn lạc …."



"Ngày hai mươi mốt, Hoành Đoạn Toàn Phái và Phi Huyết Kiếm Phái tranh đấu, tám võ giả ở cảnh giới phi thăng vẫn lạc …."



"Ngày hai mươi mốt ….."



… ….



Khi Phong Vân Vô Kị xem hàng loạt những tin tức như thế thì đột nhiên hiểu ra điều gì: "Ngày hai mươi, ngày hai mốt, … phi thăng giả … phi thăng giả … trăm vạn năm công lực … Bách Lí Lãng … thần thức tra tìm không thấy … thế lực bên ngoài … trúng độc … không phải là loại độc phổ thông … tam đại môn phái … mọi chuyện đều không thuận …."



Một loạt sự kiện diễn ra, khi Phong Vân Vô Kị lỉn kết lại với nhau thì trong đầu của Phong Vân Vô Kị lóe lên một đạo ánh sáng, đột nhiên hiểu ra: Cổ thế lực trong bóng tối chính đang chế tạo nội loạn trong giang hồ, đưa sự tiêu hao những võ giả ở cảnh giới phi thăng lên con số cực đại để gây nên sự giết chóc trong cả giang hồ ….