Phi Thăng Chi Hậu

Chương 115 : trăm vạn phi thăng giả

Ngày đăng: 21:00 19/04/20


Phía trước hoàng cung, trong một khoảng phạm vi rất lớn đều ngập tràn năm mươi vạn đại quân, thêm vào đó là hơn năm mươi vạn võ giả đã đến cảnh giới phi thăng của các phái trong giang hồ, ở ngoài khu vực này, quân chủ của Đại Đức đế quốc dĩ nhiên là đã cách li bách tính xung quanh ra.



Sau lần phi thăng này, thì ở cái vị diện này đều không còn có phi thăng giả nữa, cũng không còn có bất kì môn phái giang hồ nào cả. Vì thế Phong vân Vô Kị quyết định ở giữa mọi người, phi thăng tập thể, khiến chúng nhân nhìn thấy được tình cảnh vĩ đại này, có lẽ đó là một cảnh tráng quang mà cả đời một người đều khó có thể thấy được một lần. Bất quản là bọn họ nhìn thấy cái gì, tại không lâu sau, bọn họ đều sẽ quên hết.



Oanh long!



Một tiếng sấm nổ vang lên trong không trung, tiếp đó là cuồng phong nổi lên, mây đen bao phủ kháp cả thiên không, mọi phi thăng giả đều đã giải khai cấm chế công lực, toàn thân công lực cỗ đãng, tâm thần tấn nhập vào trong một cảnh giới kì diệu.



Oanh long!



Sau tiếng sấm nổ vang lên, trên trời đột nhiên ập đến một trận mưa to, những hạt mưa ồ ạt lao xuóng bên dưới, chúng nhan cỗ đãng chân khí, cách tuyệt những hạt mưa bên ngoài thân thể, nhưng hạt mưa chỉ đập vào màn chân khí hộ tráo của mọi người, tạo ra một phiến thủy hoa trắng xóa, trừ nhưng phi thăng giả ra, mọi bách tính đều bị mưa thấm ướt đẫm, nhưng không có một ai li khai. Bóng người dày đặc bao vây ở bên ngoài, từ xa nhìn lại. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Phía bên dưới mái hiên của hoàng cung, Thịnh Minh hoàng đế lẳng lặng ngẩng đầu quan vọng.



Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu nhìn lên trên thiên không, sau khi mây đen ập đến, một điểm huyết hồng lúc ẩn lúc hiện, chỉ trong chớp mắt thời gian, mãnh nhiên từ trong hướng ra ngoài, thuấn gian dã bành trướng ra độ khoảng một mẫu đất, hơn nữa là còn đang bành trướng.



Phong Vân Vô Kị lí nào lại để cho kiếp vân hoàn toàn triển khai ra, thiên kiếp của cả trăm vạn người phi thăng, nếu như để nó hoàn toàn phát huy hết sức, dù cho có là cao thủ của Thái Cổ cũng tất tử vô nghi a!



Một tiếng kêu vang dội từ trong cổ họng của Phong Vân Vô Kị phát xuất, sau đó Phong Vân Vô Kị liền bay lên trên không, hóa thành một đạo lưu quang xông thẳng lên trên thiên không, một tiếng long ngâm vang lên tứ phía, Đệ Ngũ Kiếm Đảm dĩ nhiên là đã triển khai, hóa thành một đạo trương kiếm dài ba xích, Phong Vân Vô Kị lại phát ra một tiếng kêu cao vút, trường kiếm dĩ nhiên là dã xuất thủ, kiếm khí vô thất xông thẳng lên trên trời, nghênh đón lấy cơn mưa cuồng loạn, mấy chục đạo kiếm khí dài vạn trượng lao thẳng về phía kiếp vân, phân đạo hồng sắc kiếp vân hóa thành vô số đoạn.


Dị biến đột nhiên phát sinh, khắp thiên địa vang vọng một tiếng nổ, sau đó là một cánh cửa to lớn độ trăm trượng do tinh quang lộng lấy tổ thành xuất hiẹn ở bên trên thiên không, tại ngay khi cánh của này xuất hiện, thì hà vân đầy trời bỗng dưng biến mất.



Bên trong cánh của to lớn do tinh quang tổ thành, một thân ảnh to lớn do quang mang xán lạn tổ thành xuất hiện ở giưax cánh cửa, quang mang cường liệt khiến người ta phải nhắm mắt lại.



"Các ngươi có tội …." Một thanh âm uy nghiêm cất tiếng nói, cả vị diện đều bị thanh âm này làm cho chấn động, đại địa dưới đất lần lượt băng liệt, thiên không oành oanhd nổ vang lên, tựa hồ tùy thời đều có thể sụp xuống.



Vị thần bí tồn tại đó còn chưa hoàn toàn xuất hiện mà cổ uy áp đó đã khiến cả vị diện như muốn hủy diệt, dù cho là Phong Vân Vô Kị cũng cảm thấy một phiến tuyệt vọng khi cánh của ánh sáng này xuất hiện, uy năng cường đại đến thế, bản thân căn bổn không thể kháng cự được.



Đột nhiên, một đạo âm lãnh khí tức mau chóng ập đến, Phong Vân Vô Kị trong lòng có cảm giác liêng ngẩng đầu nhìn lên thiên không, một âm ảnh hình lưỡi hái to lớn lướt qua cnáh cửa đó, trong cánh của đột nhien vang lên một tiếng kêu kinh hãi, cũng không nghe rõ đó alf kêu cái gì, nhưng sau đó tấm cửa ánh sáng to lớn sung mãn uy năng đột nhiên bị cắt ra làm hai, oanh nhiên toái liệt, hóa thành cơn mưa tinh quang đầy trời.



Phiến âm ảnh to lớn hình lưỡi hái xuất hiện đột ngột, mà biến mất cũng đột ngột, phiến âm ảnh đó lướt qua cánh cửa ánh sáng đó, đốn thời phân nó ra làm hai rồi biến mất ….



Cả vị diện đang chấn liệt đột nhiên dừng lại, Phong Vân Vô Kị vẫn ngẩng đàu nhìn lên trên thiên không, hy vọng nhìn thấy được phiến âm ảnh đã phân cắt tấm cửa ánh sáng đó ra làm hai, nhưng y đã thất vọng, người đó tựa hồ như chưa từng xuất hiên qua vậy, lẳng lặng biến mất ….



Đạo đạo hà quang từ trên đầu chiếu xuống, trăm vạn đại quân bay về phía thiên không, ở phía dưới là vô số bách tính quỳ bái ….



"Thái Cổ, ta lại trở về rồi ….." Phong Vân Vô Kị nhám mắt trở lại, trong lòng lẳng lặng nghĩ, để tụ cho hấp lực đó kéo bản thân lên trên thiên không ….