Phi Thăng Chi Hậu

Chương 136 : Tuyệt thế Cầm Ma

Ngày đăng: 21:00 19/04/20


"Sư tôn, gần đây nhất những môn hạ đệ tử truyền lại một tin tức, ở Thái Cổ đột nhiên xuất hiện một người tự xưng là Cầm Ma, nghe nói trên thân thể của cô ta có mang theo Ngũ Cần Tuyệt Thế Phổ và Hiên Viên Đế Tâm Quyết của hoàng đế Hiên Viên. Trước mắt, người trong Ma Vực và Đao Vực có vẻ như đều đang truy tìm cô ta." Bên trong Kiếm Các, Trì Thương quỳ xuống đất đối với Phong Vân Vô Kị nói.



"Cầm Ma?" Phong Vân Vô Kị nghe thế thì trong lòng chớp động: "Chẳng trách cho đến giờ bên phía Ma Vực vẫn chưa hề có động tĩnh gì, còn lão già Đao Đế thì không những chưa có hành động báo phục nào, mà cho đến hiện tại cũng chưa thấy ông ta xuất hiện. Nguyên lai là ông ta đang nhằm vào Hiên Viên Đế Tâm Quyết."



"Đồ nhi cáo lui."



"Ừm." Phong Vân Vô Kị gật đầu nói, Hiên Viên Đế Tâm Quyết, Phong Vân Vô Kị cũng dã từng nghe qua, cư truyền là loại võ học mà Hiên Viên hoàng đế đã từng tu luyện, bằng vào bộ võ học này, Hiên Viên hoàng đế uy chấn thần ma, dù cho Thiên Đường nghe tới tên cũng phải tránh xa, chỉ là đáng tiếc -- ông ấy đã vẫn lạc mất rồi.



Suy nghĩ một lúc khá lâu, Phong Vân Vô Kị cuối cùng cũng quyết định một lần nữa li khai Kiếm Các.



Phong Vân Vô Kị vừa án chiếu theo phương hướng mà Trì Thương nói mà bay đi, vừa dùng thần thức lướt qua tình hình ở khắp tứ phía. Đột nhiên, bên trong ý thức Phong Vân Vô Kị quan sát thấy hai cao thủ tuyệth thế đang tranh đấu với nhau, trong lòng Phong Vân Vô Kị tức thì ngạc nhiên, liền chuyển sang phía đông mà bay đi.



"Tử Y Tiêu Diêu Hầu, đã nhiều năm trôi qua rồi, tại sao ngươi còn mãi theo đuổi Tuyệt Tình mà không chỉu bỏ qua?" Khi Phong Vân Vô Kị lướt qua thì thấy ở trên hai ngọn núi ở phía xa, mỗi một bên có một nam tử, một người thì mặc trên mình bộ đồ màu trắng, một người thì mang một bộ áo tím và trên đầu mang mũ của hoàng đế, lời nói vừa rồi chính là do nam tử áo trắng nói ra.



Khi Phong Vân Vô Kị hạ chân xuống một ngọn núi lân cận thì vị nam tử mặc áo tím, trên đầu đội mũ hoàng đế liếc nhìn sang nơi ẩn thân của Phong Vân Vô Kị một cái, sau đó quay đầu lại đối với vị nam tử áo trắng nói: "Nếu không phải là do ngươi thì Tuyệt Tình tại sao lại không thèm gặp hai người bọn ta. Chiến Hoàng, lần này chỉ có một mình ta mới có thể giúp đỡ được Tuyệt Tình mà thôi, ngươi hãy quay về Tuyết Vực đi."



"Hừ! Ta cũng muốn xem thử xem trải qua nhiều năm như thế rồi, thực lực của ngươi tăng cường được bao nhiêu. Lần này, giữa chúng ta cũng nên kết liễu mọi ân oán thôi, hai người ngươi và ta, chỉ có một người có thể ở cùng một chỗ với Tuyệt Tình."



"Như ý nguyện của ngươi, dùng võ phân thắng bại, nếu như ngươi thắng, thì từ nay về sau, chỉ cần ngươi đến nơi nào thì ta sẽ tránh xa ra. Trong phần đời còn lại, ta tuyệt không gặp mặt ngươi và Tuyệt Tình." Tử Y Tiêu Diêu Hầu lạnh lùng nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL




Một tiếng đàn thanh thúy vang lên, tiếng cầm này chẳng khác gì một thanh chùy bổ vào bên trên thần thức của Phong Vân Vô Kị khiến cho y hồn thân tức thì chấn động, thần thức liền rút lui về chẳng khác gì thủy triều.



Một đạo hồng ảnh từ trên thiên không cực tốc lướt qua, Tử Y Tiêu Diêu Hầu và Chiến Hoàng tức thì biến sắc, cùng nhau lao len khỏi mặt đất.



"Tuyệt Tình, đợi ta với!"



Cồng!



Một tiếng cầm chẳng khác gì một tiếng chuông vang lên, thân thể của Tử Y Tiêu Diêu Hầu và Chiến Hoàng đều bị chấn động toàn thân, khóe miệng đều rỉ ra một dòng máu, chỉ là một tiếng cầm, hai người không ngờ là đã thụ thương.



"Đừng có theo ta nữa. Từ ngàn năm trước các ngươi đã bỏ ta mà đi, ta đã phát thệ, cả đời này trừ khi ta già chết, nếu không thì tuyệt không tương kiến." Thanh âm cực kì hận cực kì oán từ xa truyền lại.



Chiến Hoàng và Tử Y Tiêu Diêu Hầu nghe thế thì thân thể tức thì chấn động, bổn lai muốn truy theo nhưng lúc này lại đột nhiên dừng lại. Trên khuôn mặt của Chiến Hoàng lộ xuất biểu tình hối hận, cong Tử Y Tiêu Diêu Hầu thì lại lộ ra biểu tình cực kì phức tạp.



"Cầm Ma!" Hai từ ngữ này đột nhiên lóe lên trong đầu của Phong Vân Vô Kị, khong hề lí tới hai cao thủ hoàng cấp đột nhiên xuất hiện này, Phong Vân Vô Kị lướt qua đầu của hai người này, hướng về phương hướng Cầm Ma biến mất mà truy theo.



"Xuống đây!" Một đạo đao khí cực lạnh từ phía dưới chém lên, Phong Vân Vô Kị cũng chẳng thèm quay đầu lại mà phất một chưởng xuống dưới, mượn thế của một đao này mà bay đi càng nhanh hơn ….