Phi Thăng Chi Hậu

Chương 141 : Truy sát

Ngày đăng: 21:00 19/04/20


Bên trong màn đêm, từng khuôn mặt dàn dần thối lui, có người thì chuyển thân li khai, cũng có người vẫn y nhiên lưu lại ở trong bóng đêm để xem thử xem có cơ hội để xuất thủ hay không nhằm chiếm chút tiện nghi.



"Ta tuyệt không bỏ qua, Hiên Viên Đế Tâm Quyết đối với ta trọng yếu phi thường." Ám Hắc Đế Quân lạnh lùng nói, thân hình dần dần hướng lên trên các đám mây bên trên, sau đó hoàn toàn biết mất tong thị tuyến của mọi người.



Tận quản là đã dùng thần thức tra thám mấy lượt qua phiến hư không này, nhưng Ám Hắc Đế Quân tựa hồ như đã đột nhiên rút lui, chi vi mấy ngàn dặm căn bổn không hề cảm thấy chút khí tức nào của hắn ta,nhưng người thông minh như Phong Vân Vô Kị thì lại biết tên Ám Hắc Đế Quân này lại đang giấu mình trong một đám mây phụ cậnnào đó quanh đây, một khi có thời cơ có thể chớp được, hắn ta cũng tuyệt đối không bỏ qua mà sẽ đục nước béo cò.



Đối diện với hai người cường hoành như Cầm Ma lẫn Quỳ Hoa hoàng hậu, dù cho có cường đại như Ám Hắc Đế Quân cũng chỉ biết thối lui, Phong Vân Vô Kị tự biết những vật trong tay của hai người này khó có thể lấy được, Ám Hắc Đế Quân dĩ nhiên đã ẩn thân, Phong Vân Vô Kị trong lúc tâm niệm chuyển động, cũng thiểm thân bay về phía bên ngoài.



"Muón đi là đi, lí nào lại có chuyện dễ dàng đến vậy!" Nghe thấy Cầm Ma lạnh lùng quát lên một tiếng, đôi bàn tay ngọc hé ra khỏi tấm áo bào màu hồng đặt lên trên các dây đàn rồi gảy trông chẳng khác gì nước chảy mây trôi, đạo đạo âm phù phá không phi xuất, xông thẳng về phía Phong Vân Vô Kị.



Bùng!



Tốc độ của Phong Vân Vô Kị tuy nhanh, nhưng cầm âm lại càng nhanh hơn, Phong Vân Vô Kị chỉ cảm thấy một cổ vô hình lực đạo mãnh liệt kích ngay vào hậu tâm của mình, toàn thân chân khí lưu chuyển, huyết khí phiên dũng, ngủ phủ như bị sét đánh, hự lên một tiếng rồi hộc ra một ngụm máu tươi, nhưng cũng không dàm đình lưu, chân cũng không dám dừng lại nhanh chóng bay về phía xa.



Đối diện với tiếng cầm vô hình vô ảnh đúng là không thể chống đỡ, Phong Vân Vô Kị chỉ thuận theo hướng gió mà bỏ chạy, liên tục bại lui.



Sau lưng, cặp mắt phượng của Cầm Ma xạ xẹt lãnh mang khắp tứ phía, khẽ hừ một tiếng, hai tay liên tuc gảy cầm. Một cổ cầm âm mang theo khí lãng vô hình lấy Cầm Ma làm trung tâm tảo qua khắp tứ phía, tùy đó là hàng loạt nhưng tiếng kêu thảm thiết vang lên trong màn đêm, bóng người liên phiên lăn lộn, bồn bồn tiên huyết nhiễm hồng trường không ….



Phong Vân Vô Kị trên đường đi cũng không dám quay đầu, liên tục chuyển đổi phương hướng sau đó đâm sầm vào sườn của một ngọn núi nho nhỏ, sau đó liền ngồi xuống bình tâm tĩnh khí nhằm áp hạ huyết khí đang phiên dũng.



Sau đó, Phong Vân Vô Kị liền đem thần thức bày bố khắp toàn thân để ẩn thân, y làm vừa xong thì phiến khắc sau thì dọc theo con đường mà Phong Vân Vô Kị vừa đi tới trên thiên không, một tầng mây đen phân khai, Ám Hắc Đế Quân từ bên trên nhìn từ trên nhìn xuống, mục quang tấn tốc lướt qua phía dưới một lượt, sau đó thần thức cường đại nhưng âm lãnh tảo qua tảo lại phiến khu vực này cả mấy lần, sau phiên khắc thì mục quang lộ ra thần sắc nghi hoặc, rồi chầm chậm bay lên trên, sau đó đám mây lại khép lại.


Xuy xuy!!



Từ bên trong ống tay áo rộng rãi của Quỳ Hoa hoàng hậu phóng xuất một lượng lớn tia tuyến, bên trên tia tuyến là những căn Tú Hoa Châm hắc sắc, Phong Vân Vô Kị đại kinh, thân hình tức thì lắc lư, dĩ nhiên là đã vận khởi Liễu Như Tùy Phong thân pháp, hướng về phía sau lưng mà phiêu lãng.



Xuy Xuy!!!



Căn căn Tú Hoa Châm trực tiếp xuyên qua ống tay áo của Phong Vân Vô Kị, mấy căn còn lại thì bị Phong Vân Vô Kị ngự khai. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



"Còn không mau qua đây." Quỳ Hoa hoàng hậu dùng ngón tay niết chỉ rồi xoay vòng, sau đó đem tia tuyến vòng hai vòng lên trên ngón tay rồi kéo về phía sau, ống tay áo của Phong Vân Vô Kị tức thì bị kéo qua đó.



Một tiếng xẹt vang lên, Tú Hoa Châm ghim vào trong tay áo kéo về phía trước, nhưng Phong vân Vô Kị lại dùng tay phát ra kiếm khí cắt đi ống tay áo.



"Quỳ Hoa hoàng hậu hà tát phải truy mãi không tha? Dù cho công lực của cô có cao hơn nữa, ta cũng không tin là ta không thể không chạy thoát được."



"Trước khi Tuyệt Tình muội muội xuất thủ, có lẽ ta không dám nói như thế, nhưng sau khi Tuyệt Tình muội muội xuất thủ, thì đã không còn như nhau nữa, trù phi ngươi nghĩ rằng, sau khi ngươi thụ trọng thương mà vẫn còn có thể đào thoát được?" Quỳ Hoa hoàng hậu nói xong liền phất tay lên một cái, lại có mấy trăm căn Tú Hoa Châm xạ xuất.



"Được rồi, nếu như tình hình lại tới nước này, thì đành phải thế thôi." Thân hình của Phong Vân Vô Kị đột nhiên bay cao lên, hai tay giang ra, sau đó trông chẳng khác gì chim đại bàng lẳng lặng bay lui về phía sau, mấy trăm căn Tú Hoa Châm ở tại không trung tức thì chuyển hướng rồi lại truy thẳng theo ….