Phi Thăng Chi Hậu
Chương 161 : Cuộc chiến đấu thảm liệt
Ngày đăng: 21:00 19/04/20
Hắc ảnh khoanh tay đứng ngay sau lưng Thái Huyền. Thân hình hắn liễu nhiễu hắc khí trông chẳng khác gì một vị ma thần. Không ai biết hắc ảnh này là thứ gì. Phong Vân Vô Kị gầm lên một tiếng, thân hình nhất thời gia tốc. Phía trước Thái Huyền ba xích đột nhiên xuất hiện một hắc sắc thiết quyền khổng lồ. Tại trung tâm của đầu quyền này chính là thân hình của Phá Ma. Quyền ảnh vừa mới lóe lên thì phía trước liền xuất hiện một khe nứt màu đen. Nguyên khí khắp tứ phía như bị đạo quyền ảnh này xé toạc ra, rồi bị hấp nhập một cách điên cuồng vào trong đạo quyền ảnh đó chẳng khác gì cự kình uống nước. Tiếng phong lôi ầm vang khắp thiên địa.
Thái Huyền cười lạnh một tiếng, từ năm đầu ngón tay phải xuất ra mấy đạo hắc khí, không ngừng khuếch triển dọc theo thân đao, trong chớp mắt đã bao bọc hết thanh ngân đao khiến thanh trường đao trắng bạc nhất thời trở nên đen tuyền. Thêm nữa, huyết khí lấp lánh quanh thân đao, khiến nó trông chẳng khác gì đầu hồng hoang mãnh thú, vừa hung mãnh lại vừa quỷ dị, tùy lúc đều có thể nuốt chửng người khác. Thái Huyền vung đao lên, trường đao nhẹ nhàng chém xuống …
Rắc!!
Một thanh âm vỡ đoạn thanh thúy vang lên. Hắc ảnh to lớn cao cả mười trượng sau lưng Thái Huyền đột nhiên vỡ nứt ra từ trung ương. Từng vết nứt hoặc gấp khúc hoặc thẳng từ trên đầu kéo dọc xuống dưới chân. Ngay khi thanh trường đao của Thái Huyền vung ra thì nửa phần bên trái của hắc ảnh to lớn đó đột nhiên hóa thành nước, nhập vào thân thể Thái Huyền, thuận theo những kinh mạch trong thân thể mà dũng nhập vào trong thanh trường đao đen tuyền.
Oanh!
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên, một đám mây đen lớn bùng phát ra từ giữa ba người. Quyền ảnh cự đại của Phá Ma và sáu thanh kiếm khí mà Phong Vân Vô Kị đánh ra đều bị một đao nhẹ nhàng của Thái Huyền dễ dàng chấn phá. Một cỗ khí kình đầy tính hủy diệt dưới dạng hắc sắc lưu thủy oanh kích thẳng vào nội thể hai người.
A!
Phá Ma gào lên một tiếng, ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu, thân người lao đi như diều đứt dây, sau đó nặng nề rớt xuống mặt sa mạc. Gần như lập tức, phía dưới thân thể liền xuất hiện một vũng máu lớn, nhuộm đỏ cả một khoảnh sa mạc khá lớn. Từng cỗ, từng cỗ hắc khí từ trong tứ chi Phá Ma rỉ ra. Tiếp đó, hàng loạt âm thanh xè xè vang lên. Cát ở những chỗ hắc khí đó rỉ ra liền hóa thành tro tàn. Thân thể Phá Ma cũng theo đó dần dần hạ sâu xuống dưới mấy phân.
Xè xè!!
Từng làn, từng làn khói từ tứ chi Phá Ma bốc ra. Cơ thịt ở cả tay lẫn chân hắn ta lần lượt bị ăn mòn, lộ ra phần xương trắng âm sâm. Thái Huyền chỉ mới dùng đến thức thứ hai mà Phá Ma đã nằm sóng xoài trên mặt cát.
Sau khi vung ra một đao, Thái Huyền cũng không khỏi có chút ngỡ ngàng: "Phá Ma, ngươi cũng quá là vô dụng! Bất quả chỉ mới là thức thứ hai mà ngươi lại xuýt chút nữa là tiêu rồi?"
Phá Ma thở không ra hơi, nhưng nghe thấy thế thì không khỏi lại phun ra một ngụm máu, liếc sang Phong Vân Vô Kị, thấy y đang ngơ ngác đứng trên cát, ánh mắt mờ mịt. Trông bộ dạng y có thể thấy, y thụ thượng tịnh không nặng.
Trong lòng Phá Ma chớp động, miễn cưỡng hít sâu một hơi, hét lớn: "Tiểu tử, mau ra tay! Cố ngăn cản hắn, giúp ta tranh thủ một đoạn thời gian để ta chuẩn bị đánh ra tuyệt học mạnh nhất của mình! Mau lên!"
Thái Huyền nói ra một câu đã khiến cho Phá Ma hộc ra một ngụm máu, trong lòng cao hứng không thôi, dát dát cười lên một cách quái dị: "Ta làm sao lại quên mất rồi!... Ta hiện tại đã đạt đến hậu kì trong tầng thứ sáu của Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công, lại có Thái Huyền Khải Giáp tương trợ, công lực so với khi mới gặp ngươi thì đã cao hơn rất nhiều rồi … Ừm, trong lĩnh vực của ta, chiêu thức có uy lực lớn nhất của ngươi cũng vô pháp sử dụng được… Chép chép, chẳng trách mới chỉ dùng một chiêu mà ngươi đã bị ta đánh ngã rồi!"
Điện quang chớp lóe. Cả chục vạn đạo thiểm điện từ khắp bốn phương tám hướng hội tụ vào trong cái động sâu hun hút ở trong cơn lốc mây đen.
Trên đại địa, năng lượng hỗn loạn trong khắp vòm trời dẫn khởi vô số trận nổ. Từng đám vân khí bị nổ tung ra, hóa thành từng làn từng làn khói rồi tiêu tán. Trong phiến vân hải mù mịt trên trời không ngừng nổ tung ra tạo thành vô số đại động. Ngay lúc Phong Vân Vô Kị đang định truy tung theo trận tranh đấu của Phá Ma và Thái Huyền, thì mắt trái đột nhiên đau đớn kịch liệt, hắc bạch thế giới đột nhiên trở nên mơ hồ, trong đầu đau đớn chẳng khác gì bị cả vạn con kiến đang ngấu nghiến. Trong mắt trái, ánh ngân quang cuối cùng cũng trở nên yếu nhược đến không thể phân biệt.
Trong các tầng mây đen trên trời, hai đạo nhân ảnh hướng theo hai phương hướng trái ngược tản ra. Thân thể cả hai đều bao bọc những đạo hỏa diễm hừng hực mà lao thẳng xuống phía dưới.
Oanh oanh!!
Hai đạo hỏa diễm hắc sắc thế như lưu tinh từ trên không trung đâm sầm xuống đất, dẫn phát những trận nổ kinh thiên. Hai đám cát bụi dày đặc theo đó mà bùng phát lên tít trên cao, càng lên càng cao ….
Thân thể Phá Ma chứa đầy vết thương, trông khá thê thảm, nhưng vẫn bảo trì một tư thế cổ quái, chẳng hề nhúc nhích.
Phốc!
Phá Ma đột nhiên há miệng lên trời phun ra một ngụm máu, rồi khó khăn quỳ lên trên mặt cát. Mấy tiếng bùng bùng vang lên, máu trên người Phá Ma của chảy ra như suối, chẳng khác gì một túi nước bị một thanh đao rạch phá mà chảy xuống phía dưới, ngấm vào trong mặt cát, cùng với đó là khói trắng xì xì bốc lên trên không.
Trong lòng Phong Vân Vô Kị tức thì chấn động, thân hình chớp động, liền xuất hiện ngay bên cạnh thân thể Phá Ma. Tay phải vung lên, nguồn chân lực cuồn cuộn dũng nhập vào trong thân thể Phá Ma.
Ngay lúc này, ở phía đối diện với Phá Ma truyền lại tiếng cười điên cuồng:
"Ha ha ha… Phá Ma, làm sao rồi? Ha ha… Đám kiến các ngươi không ngờ lại có ý đồ dùng sức lực của đế cấp mà đối kháng với thần cấp. Đúng là không biết tự lượng sức!"
Thái Huyền cười lên điên cuồng rồi chuyển thân qua. Tình trạng Thái Huyền tịnh không khá hơn Phá Ma chỗ nào. Một thân khải giáp lồi lồi lõm lõm, đã hoàn toàn không còn ra bộ dạng của một bộ khải giáp nữa. Ngay khi Thái Huyền cười lên một cách điên cuồng thì mấy thanh âm của kim thiết rớt xuống cát vang lên. Chiến giáp trên thân thể Thái Huyền đột nhiên vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ rớt xuống….