Phi Thăng Chi Hậu

Chương 178 : Tọa thiên sứ Mặc Đa Lí Tư

Ngày đăng: 21:01 19/04/20


Ở nơi tương tiếp với tầng mây trên đỉnh quang tráo hiện ra một gã thiên sứ có khuôn mặt tuấn vĩ, mái tóc dài và con mắt màu bạch ngân. Hắn ta đang đừng ở trên đỉnh của màn quang tráo đó, hai chiếc ánh ánh sáng mang theo quang mang chói mắt ở sau lưng chầm chậm giang ra, khi Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu lên thì đúng lúc nghênh tiếp lấy đạo mục quang băng lãnh vô tình đó, bên tai cũng truyền lại một thanh âm sâm nhiên: "Dùng danh nghĩa của chủ, ta tuyên phán ngươi có tội!"



Ngay khi thanh âm vang lên thì gã thiên sứ đó liền phóng ra một thanh quang thương, thanh thương ánh sáng đó vừa mới nhìn thì còn ngoại mấy trăm trượng, nhưng chỉ trong chớp mắt đã xuyên việt tàng tầng không gian mà lao thẳng về phía mặt của Phong Vân Vô Kị. Khi Phong Vân Vô Kị phát giác thì thanh thương do thánh quang tổ thành đó đã cách người y chưa đầy mấy thốn.



Ngay trong lúc thiên quân nhất phát thì Phong Vân Vô Kị lắc hông một cái, thanh thánh thương đó liền bay lướt qua sát mặt, Phong Vân Vô Kị thậm chí còn có thể nhìn thấy những đạo thánh diễm như có như không đang bốc cháy trên đó và những đạo thiểm điện nhỏ bé chớp lóe trông có vẻ yếu nhược nhưng lại mang sức mạnh hủy diệt cực kì cường đại bên trên.



Ngâm!



Phong Vân Vô Kị giang tay phải ra, trong lòng bàn tay hiện ra một thanh trường kiếm lờ mờ thuần do âm ảnh tổ thành, rồi chém ngang ra, thanh thánh thương lướt qua ngang mặt liền lẳng lặng phân ra thành hai phần, tiếp đó tay phải liền niết lấy kiếm quyết rồi dẫn chỉ bay về phía gã thiên sứ đó. Một nửa thanh thánh thương bị đứt ở phía sau đột nhiên chuyển hướng rồi xạ ngược lại gã thiên sứ hai cánh kia. Ở sau lưng nổ ầm lên một tiếng, vô số cát bụi bắn tung tóe lên trên không trung cả mấy chục trượng, trận trận khí kình từ phía sau ập tới. Nhất thân y bào của Phong Vân Vô Kị phất phơ phần phật, toàn thân vững vàng bất động chẳng khác gì bàn thạch, chỉ là ngẩng đầu nhìn lên trên không trung.



Gã thiên sứ hai cánh đó đột nhiên xóe ngón tay ra, thanh thánh quang thương bị Phong Vân Vô Kị dùng ngự khí chi đạo phóng ngược lại liền bị hắn ta chụp lấy, thánh lực vừa mới vận chuyển thì đầu thương vừa mất liền dần dừ sinh trưởng lại.



"Tọa thiên sứ Mặc Đa Lí Tư, phụng ý chỉ của chủ, đến đây để thu thập tính mạng của những tội nhân các ngươi!" Gã thiên sứ đó đột nhiên bước tới một bước, hai phiến cánh ánh sáng xán lạn ở sau lưng từ từ kéo dài ra, sau khi dài được mấy thước thì một loạt những thanh âm ba ba truyền lại, lại một đôi quang dực màu xám mọc ra rồi nhẹ nhàng phất phất.



"Đó là một gã tọa thiên sứ bốn cánh!" Phong Vân Vô Kị đại kinh trong lòng, trên mặt y nhiên vẫn bảo trì trấn định, uy lực của tọa thiên sứ thì Phong Vân Vô Kị đã thể hội rõ ràng, trong lúc trăm vạn đại quân phi thăng ở vị diện nguyên bổn thì trên thiên không hiện ra một cánh cửa ánh sáng cự đại, ở trong cánh cửa đó có một gã tọa thiên sứ bước ra, khiến cho cả vị diện đều phải chấn động, gần như là sập đổ, uy năng của tọa thiên sứ không ngờ là lại khủng phố đến mức khiến cho Phong Vân Vô Kị cực độ chấn kinh, nếu như lúc đó không phải là có Thương Khung chí tôn trực tiếp nhất kích miểu sát thì e rằng toàn bộ nhân loại ở vị diện đó đều bị diệt vong.


Dứt lời thì hai chiếc cánh màu xám ở sau lưng gã ta đột nhiên phất động một vài cái, hai chiếc cánh chắc nịch đó bất thình lình thu lại vào trong, hóa thành hai phiến âm ảnh mỏng như cánh ve, Mặc Đa Lí Tư đột nhiên xuất thủ, cung kính quỳ xuống mặt cát: "Chủ nhân từ, chủ vĩ đại, xin hãy ban cho con năng lực chưởng khống không gian, để tiêu diệt triệt để linh hồn lẫn nhục thể của tội nhân ở trước mắt, nhằm bồi hoàn lại tội nghiệt mà hắn ta đã phạm phải và sự bất kính của hắn ta đối với thần!"



Phong Vân Vô Kị căn bổn không hề lí tới hắn ta, tay trái dĩ nhiên đã chém xéo xuống phía dưới, cơ hồ như cùng lúc đó thì Mặc Đa Lí Tư đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt dập dờn hai đóm lửa kim sắc, cặp cánh âm ảnh mỏng như cánh ve ở sau lưng đột nhiên đại trướng, khoách đại đến hết cả không gian.



Ầm ầm!



Trước mắt hoa lên, khắp thiên địa đang âm ám đột nhiên bừng sáng, một đoàn quang mang chói sáng uẩn hàm khí tứ thần thánh vô thượng hiện ra ….



Phốc!



Một cổ lực lượng hủy thiên diệt địa đánh mạnh vào thân người của Phong Vân Vô Kị, lồng ngực như muốn vỡ toang ra, một cổ lực lượng khó mà chống cự được trùng trùng kích lên trên người Phong Vân Vô Kị, tiếp đó là trong không trung truyền lại những tiếng vỡ vụn loảng xoảng. Trong một loạt những âm thanh đó, hồn thân y sam của Phong Vân Vô Kị đều rách sạch, trên lồng ngực biến bố đầy những dấu vết những vật sắc bén cứa qua, một đoàn thánh diễm hừng hực mang theo điểm điểm kim huy bùng cháy bên trên thân thể của y, thân người của ý cũng theo đó mà bị chấn bay về phía xa chẳng khác gì diều đứt dây ….