Phi Thăng Chi Hậu

Chương 180 : Cái chết của Mặc Đa Lí Tư

Ngày đăng: 21:01 19/04/20


Trong tình huống sự đạt thành cộng minh về phương diện khát vọng lực lượng của Phong Vân Vô Kị và tâm ma, Phá Vọng Ngân Mâu lần đầu tiên xuất hiện dưới hình thức hai con mắt.



Hình ảnh của cả thế giới thu vào tầm mắt chỉ có hai màu trắng đen, thiên địa -- đã không còn là thiên địa nguyên bổn nữa, ở trong cặp mắt của Phong Vân Vô Kị thiên địa quen thuộc trước mắt bất thình lình biến mất, những thứ đập vào trong mắt chỉ là vô số những sợi dây đan xen và quấn lại với nhau án theo các quy luật khác nhau, mỗi một sợi dây đều uẩn hàm một năng lượng cường đại.



Ngẩng mặt nhìn lên trên trời thì thấy trên thiên không dập dờn biến ảo, đạo đạo năng lượng sung xích cả vòm trời do vô số những sợi dây đó tổ thành, mỗi một loại năng lượng đều có một cường độ bất đồng, mà triển hiện ra trong mắt cũng với màu sắc bất đồng. Giữa các sợi dây đó và những đạo năng lượng tuần hoàn lưu động, phần lớn đều là một phiến hư vô, một phiến hư vô thâm trầm đen tối.



Cúi mặt xuống nhìn mặt đất thì thấy đại địa đã không còn là mặt đất nữa. Cả mặt đất, hay nói chính xác hơn là cả cái thế giới này -- đã biến ảo thành một chiếc lồng do các sợi tơ tằm tổ thành, khắp thiên địa sung mãn những mảnh vỡ trắng đen, từ trước tới giờ thì Phong Vân Vô Kị chưa từng nghĩ qua bộ dạng chân thật của thiên địa -- không ngờ lại là cái bộ dạng như thế này.



Đưa ra một cánh tay thăm dò những mảnh vỡ màu đen đang ngập tràn khắp thiên địa, Phong Vân Vô Kị mạc nhiên nhìn thấy cánh tay của mình dần dần biến mất, trông chẳng khác gì đã tiến nhập vào trong một thế giới khác, còtruyenfull.vn tim thì vô hỉ vô bi, tựa hồ như đã không còn liên quan gì với cái thế giới này nữa.



Quay đầu lại, Phong Vân Vô Kị nhìn thấy bốn thanh thương do quang mang tổ thành y nhiên vẫn còn găm trên thân thể của mình. Thông qua cơ thịt, Phong Vân Vô Kị nhìn thấy từng khối từng khối cốt cách với cấu trúc dạng tổ ong, ở nơi tương liên với mũi thương cũng đang đang rỉ ra những tia năng lượng.



Phong Vân Vô Kị chầm chậm nắm lấy thanh trường thương do quang mang tổ thành đó, thánh diễm bùng cháy trên thanh trường thương đó cũng dần theo đó mà lụi tắt.



Phốc!



Phong Vân Vô Kị nắm chặt lấy chuôi thương của thanh trường thương thánh quang đó, rồi dùng lực rút ra, thanh trương thương đó rời khỏi cơ thể và mang theo một mảng huyết nhục thật lớn, máu ở trên vai cũng theo đó mà chảy ra xối xả.



Phốc!



Phốc!



Phốc!



Cả bốn thanh thánh quang trường thương đều bị Phong Vân Vô Kị dần dần rút ra ngoài, ngay cả những mảng huyết nhục ở trên đó cũng dần dần bị bốc hơi và hóa thành một luồng khói. Tĩnh lặng quan sát nhưng mảng huyết nhục đó chầm chậm hóa thành khói mây, trong lòng của Phong Vân Vô Kị vẫn vô hỉ vô bi.



Bốn cái động huyệt ở hai vai và đùi chảy ra máu như xối xả, nhưng chỉ trong chốc lát thì những động huyệt đó liền khép lại, ở trên những vết thương đều có một luồng khí tức màu xanh nhạt đang tấn tốc lưu động, rất nhanh sau đó thì cơ nhục mới được sinh ra. Trong tình huống chẳng có chút ba động nào, sinh tử nhị khí có được từ Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công trong thân thể của Phong Vân Vô Kị tấn tốc phân li, sinh khí mau chóng lưu chuyển tuần hoàn khắp toàn thân kinh mạch nhằm chữa trị vết thương và sinh máu.


Phốc!



Phong Vân Vô Kị há miệng hộc ra một ngụm máu, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất là buồn bực.



Hai gã thiên sứ bốn cánh, hiện tại dù là có phái một gã thiên sứ đến đến đây đi chăng nữa thì bàn thân y ứng phó cũng không nổi nồi, nhưng hiện tại lại có đến hai gã, Phong Vân Vô Kị làm sao mà không cảm thấy buồn bực cho được.



"Mặc Đa Lí Tư đâu?" Một gã thiên sứ mở miệng hỏi, thần sắc trên mặt ngập tràn những nghi vấn.



Một gã tọa thiên sứ khác dùng đôi mắt ngân sắc quét qua không trung một lượt, lạnh lùng đáp: "Đầu ảnh của Mặc Đa Lí Tư ở vị diện vật chất đã bị hủy diệt! … Mặc Đa Lí Tư thật là quá chủ quan, không ngờ là lại bị một gã nhân loại đế cấp tiêu diệt!"



"Bị hủy diệt! …." Một gã thiên sứ bốn cánh còn lại tức thì lạnh lùng sắc mặt, từ trên nhìn xuống Phong Vân Vô Kị, lạnh giọng nói: "Tội nhân đồ sát tọa thiên sứ, hãy hủy diệt đi!"



Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu lên, thảm nhiên mĩm cười: "Thiên sứ các ngươi, vĩnh viễ chỉ biết nói đến câu này hay sao?"



Hai gã tọa thiên sứ nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kị mà không mở miệng nói, hai đôi cánh phất nhẹ một cái thì thân người liền lao về phía Phong Vân Vô Kị với tốc độ như lưu tinh.



Ngay khi thiên giới chi kiếm đang bùng cháy thánh diễm cách thân người Phong Vân Vô Kị chưa đầy mấy xích thì từ trong màn thánh quang tráo đột nhiên phù hiện một thái cực đồ cự đại trắng đen phân minh, nó vừa xuất hiện thì liền lập tức chuyển động xoay tròn.



Oanh!



Cả màn thánh quang tráo nổ tung ra, hai thanh thánh kiếm nguyên bổn sắp chém vào đầu Phong Vân Vô Kị của hai gã tọa thiên sứ liền khựng lại, tựa hồ như muốn quay đầu lại nhìn một cái, nhưng ngay trong lúc này thì hai thanh trường kiếm một trắng một đen đột nhiên đâm thấu qua ngực của hai gã. Hai gã tọa thiên sứ trợn tròn mắt ra, dùng ánh mắt không tin nhìn vào thanh trường kiếm đâm xuyên qua ngực của mình, sau đó thì hai thanh trường kiếm đột nhiên dùng lực khuấy động một cái, hai gã tọa thiên sứ liền hóa thành từng đoàn từng đoang quang điểm và tiêu tán vô tung, trên không trung chỉ còn lại hai quả thiên sứ chi tâm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



"Nhiều năm đã trôi qua, cuối cùng thì cũng đã thoát ra rồi …." Một thanh âm thương lão truyện vào bên tai của Phong Vân Vô Kị, y vừa nghe thấy thế thì đờ người ra, sau đó thì ngẩng đầu lên theo quán tính ….