Phi Thăng Chi Hậu

Chương 189 : Biến trong biến!

Ngày đăng: 21:01 19/04/20


Hàng loạt những tiến kiế ngân truyền lại, những cánh hoa trong đóa thanh sắc kiếm liên đó đột nhiên tách rời ra và bắn ra chẳng khác gì tên rời cung, Ám Hắc Đế Quân đại kinh, liền đánh ra một quyền, không gian trước thân thể dập dờn ba động từn vòng từng vòng ba văn, nhưng từng cánh từng cánh hoa kiếm màu xanh thì xuyên qua tầng tầng không gian như chẳng hề có gì cách trở rồi đâm xuyên qua đầu quyền của Ám Hắc Đế Quân mà tiến vào nội thể của hắn ta.



A!



Ám Hắc Đế Quân hét lớn lên một tiếng, thân hình bị một cổ lực đạo khủng bố dẫn bay về phía sau, thân thể bùng phát đạo đạo huyết hoa, huyết dịch bắn ra tung tóe khắp không trung ….



Một đóa kiếm liên chấn bay một gã Ám Hắc Đế Quân, một đóa kiếm liên còn lại thì đâm xuyên qua tứ chi của gã Ám Hắc Đế Quân còn lại, sau đó cũng mang y bày người về phía sau.



Sau khi phát ra hai đóa kiếm liên, thân người của Phong Vân Vô Kị cũng liền lao tới, hai tay đan chéo vào nhau rồi vung ra, kiếm khí ở đằng sau liền bắn ra như mưa vào thân hình của hai gã Ám Hắc Đế Quân.



Mỗi một tay giơ ra một ngón mà huy vũ trong hư không ở trước ngực, sau đó thì hướng theo phương hướng nghịch phản mà chuyển động, hai đạo vết tích một trắng một đen hợp lại làm một, đúng lúc này thì hai tay của Phong Vân Vô Kị đồng thời búng ra một cái, hai đóa kiếm liên một trắng một đen tiến nhập vào trong màn mưa kiếm.



Ơ trong hư không bất thình lình xuất hiện một đồ án thái cực trắng đen, ở giữa hai con mắt của hai cực là vô số những kiếm khí nhị xích xạ ra một cách nguyên nguyên bất đoạn, pham vi bao trùm cả không gian mà hai gã Ám Hắc Đế Quân đang đứng.



Thân hình của Phong Vân Vô Kị tức thì lay động, rồi từ sau đồ án thái cực đó mà lao tới. Chân đạp vào đạo kiếm trận như mưa, ngự giá vô số quang kiếm, miệng thì quát lên một tiếng rồi lao về phía một trong hai gã Ám Hắc Đế Quân, ở phía sau lưng là vô số khí kiếm bài thành trận ồ ạt bay tới trước.



Oanh oanh oanh!!!



Từng đạo từng đạo khí kiếm dưới sự ngự sử của Phong Vân Vô Kị, ồ ạt bắn về phía hai gã Ám Hắc Đế Quân, thực lực của ma vật này quả thật cũng rất cường hoành, trên thân thể mặc dù bị găm mấy chục đạo khí kiếm của Phong Vân Vô Kị, máu chảy ra không ngừng nhưng y nhiên vẫn không ngã xuống, chỉ là toàn thân không ngừng run rẩy, oanh thì oanh không toái, nên chỉ đành đưa hai tay che chắn ở trước ngực, toàn thân chân khí ba động mãnh liệt, mặc cho Phong Vân Vô Kị oanh kích.



Từng đạo từng đạo kiếm khí bắn trúng vào hai tay của Ám Hắc Đế Quân, mỗi một đạo xạ ra thì thân hình của Ám Hắc Đế Quân lại chấn chiến một cái. Phong Vân Vô Kị dùng tay ngoắc một cái, những kiếm khí đang bắn thẳng ra đột nhiên lách ra phía ngoài, vẽ ra một đường cong rồi lại phản hồi,tiếp tục gia nhập vào trong hàng ngũ kiếm trận.



Phong Vân Vô Kị bước bước tiến tới, còn Ám Hắc Đế Quân thì lại liên tục thối lui, không dám để cho Phong Vân Vô Kị quá tiếp cận ….



Ở bên kia, gã Ám Hắc Đế Quân còn lại cũng bị vô số kiếm khí nguyên nguyên bất đoạn từ trong thái cực đồ xạ ra bức bách đến không ngừng thối lui, thân thể căn bổn ngừng lại không được, màn mưa kiếm mù trời này kéo dài một đoạn cự li máy ngàn thước trong không trung, y nhiên vẫn tỏa định chặt lấy hắn ta, mấy vạn đạo kiếm khí ồ ạt xạ tới, xếp thành từng đám từng đám oanh kích.



Mắt thấy ở bên kia Phong Vân Vô Kị liên tục chấn lui gã Ám Hắc Đế Quân kia, tùy thời đều có thể phá khai phòng ngự của hắn, lại nhìn vào màn khí kiếm dày đặc ở trước mặt, hắn ta nghiến răng rồi gầm lên một tiếng và giơ một cánh tay lên trên đỉnh đầu. Hàng loạt những tiếng ầm ầm của sấm chớp từ trên đỉnh đầu truyền xuống, theo đó là những đạo thiểm điện chen chúc nhau mà hội tụ vào lòng bàn tay của hắn ta.



A!



Ám Hắc Đế Quân bất thình lình hét lên một tiếng, tay mang theo cả vạn đạo điện quang vung về phía Phong Vân Vô Kị ở bên phải. Mấy vạn đạo thiểm điện bay ngang trong không trung rồi hợp lại thành một luồng điện lưu oanh kích Phong Vân Vô Kị, những nơi đi qua thì ngước mưa đều toàn bộ bị bốc hơi hết, khiến cho trong không khí hình thành một màn sương mờ mờ.



Phong Vân Vô Kị dùng thần thức quét qua liền biết ngay tình hình, hừ lạng một tiếng rồi đưa tay bắt trảo về phía mấy vạn đạo thiểm điện đó. Luồng điện lưu uẩn hàm nguồn năng lượng khủng bố đó không ngờ là bị y bất thình lình chộp lấy, vô số đạo đạm lam sắc điện quang xuyên qua màn kiếm quang chói sáng mà tiến nhập vào trong nội thể của Phong Vân Vô Kị.



Cả vạn đạo điện quang chẳng khác gì như trâu nhập đại hải mà tiến nhập vào trong nội thể của Phong Vân Vô Kị, chăng hề dẫn khởi chút ba động nào, hoàn toàn bị sự hấp thu bá đạo của Hấp Tinh Đại Pháp hút lấy.



"Lễ tặng thì cũng có qua lại, ngươi đã tặng ta thì cũng nên tới lượt ta tặng lại ngươi!" Phong Vân Vô Kị lạnh lùng dùng tay phải vung ra một chưởng, trong bàn tay của y phi xuất mấy đạo lam sắc điện lưu, chúng vẽ nên đạo đạo vết tích gấp khúc trong không trung rồi dung hợp vào bên trong màn mưa kiếm.
"Phong Vân Vô Kị, bổn tọa trước tiên giết hết những thuộc hạ của ngươi, sau đó rồi mới giết ngươi! Khiến cho ngươi tự mình nếm lấy ác quả mà ngươi trồng … từ trước giờ chưa có ai sau khi xúc phạm đại ma thần Cỗ Nhĩ Di Đặc ta mà còn có thể sống một cuộc sống an nhiên hưởng thụ được."



Ma vật đó nắm chặt đầu quyền lại, một loạt những tiếng răng rắc vang lên, trên bàn tay của y phân bố đầy dẫy những phiến vảy nhỏ màu tử hắc, ở giữa các phiến vảy là những đám lông dài màu đen nhô ra ngoài ….



Đại ma thần Cổ Nhĩ Di Đặc bất thình lình đạp xuống một đạp, ngay khi những tảng đá lớn từ trên đỉnh núi rơi xuongs vách thì tahan hình của đại ma thần Cổ Nhĩ Di Đặc lao tới phía trước, thân thể cao lớn nhảy xuống dưới chân núi, hai chiếc cánh ác ma cự đại ở sau lưng vẫy vẫy một cái thì thân thể liền chuyển hướng lên trên không trung rồi bay về phía Kiếm Vực ở đằng xa ….



Ở sau lưng của đại ma thần là từng phiến từng phiến nhân ảnh dày đặc xuất hiện ở dưới núi, trong mắt hoàn toàn là màu hắc sắc, chẳng có lấy một nửa điểm màu trắng, ở sau lưng là đôi cánh ác ma hoàn toàn giang ra.



Hoa lạp lạp …



Mấy ngàn thân ảnh nhảy xuống dưới vách núi mà đi theo đại ma thần Cổ Nhĩ Di Đặc, bay hướng về phía Kiếm Vực, hai chiếc cánh ác ma ở sau lưng không ngừng vẫy vẫy, thân thể cũng tùy theo đó mà dập dờn lên xuống, mục tiêu của bọn chúng chính là Kiếm Vực ở đằng xa ….



Một gã đệ tử Kiếm Các đang canh gác trên một gác canh được thiết trí ở một ngọn núi cao, ở cái vị trí này hoàn toàn không cần bay lên trên không trung nhưng mọi động tĩnh trong phạm vi mấy ngàn thước xung quanh đều dễ dàng thu nhập vào trong tầm mắt. Bất thình lình có một loạt những âm thanh như tiếng vẫy cánh vang lên, gã đệ tử đó tuần theo phương hướng mà âm thanh truyền đến thì nhìn thấy có đầy dẫy bóng người như thủy triều đang ồ ạt bay đến, ở sau lưng bọn họ là từng cặp từng cặp cánh ác ma, trông rất là nổi bật lẫn kinh tâm …



Hú ú ú!



Một tiếng hú sắc nhọn hoa phá hư không, cơ hồ như đồng thời thì những tháp canh những nơi khác cũng truyền lại những tiếng hú như thế, Kiếm Các vốn bình tĩnh đốn thời như sống dậy, Hoàng Kim Giáp Sĩ tuần thị từ khắp tứ phía hội tụ lại, người nào người nấy tay cầm lấy trường kích mà bài liệt thành chiến trận ở trên không trung.



Ở trên Kiếm Các, một gã Hoàng Kim Giáp Sĩ tay nắm trường kích hỏa tốc bay về phía Kiếm Các, tới khi bước tới cửa của Kiếm Các thì thấy Trì Thương với sắc mặt trầm tĩnh đã đứng sẵn ở đó từ trước.



"Có chuyện gì?" Trì Thương hỏi.



"Có địch tập, từ bộ dạng của bọn họ mà phán đoán thì có thể là ma vật đang đảo lộn cả Thái Cổ!" Gã Hoàng Kim Giáp Sĩ đó quỳ một gối dưới đất mà đáp.



Kì thật không cần phải nói, ngay khi y chạy đến báo thì Trì thương cũng đã nhìn thấy những hắc ảnh đang dập dờn trên không trung đang bay về phía này, kẻ dẫn đầu có thân thẻ bàng đại, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, dù cho cách ở xa như thế mà vẫn áp lực vẫn chăng chút giảm sút, khiến cho tâm lí của Trì Thương trầm xuống đáy cốc.



"Ta hiểu rồi, ngươi lui xuống đi, truyền lệnh cho các huynh đệ chuẩn bị tử chiến!"



"Dạ, thiếu các chủ … không biết chủ công khi nào mới quay về?"



"Sư tôn sắp về rồi, ngươi hãy mau lui đi, nói với mọi người là chủ công sắp về rồi."



"Dạ!"



Mắt tiễn gã Hoàng Kim Giáp Sĩ nhảy xuống dưới vách núi, sắc mặt của Trì thương tức thì biến đổi, cấp tốc đẩy của của Kiếm Các mà tiến vào trong, hai cánh cửa gỗ chầm chậm đóng lại ….