Phi Thăng Chi Hậu

Chương 206 : Thu phục Thái Cổ Ma Viên

Ngày đăng: 21:01 19/04/20


"Phong Vân Vô Kị, mau tiến vào trong đi!" Vụ Vu hét lên, sau đó là chín vị tổ vu đồng thời bay lên, đạo đạo quang mang màu xanh từ trong những bàn tay gầy gò xạ thẳng về phía "y".



Ngao!



Một tiếng gào sắc nhọn từ trong miệng của "y" phát ra, mái tóc đen dài trên đầu tung bay phi vũ, sau đó là từng sợi từng sợi tản ra rồi rơi xuống, "y" đột nhiên nâng bước chân đang được bọc bởi một phiến hộ giáp lấp lánh ngân quang lên, sau đó thì đạp mạnh xuống phía dưới ….



Oanh!



Từ chỗ mà "y" đạp chân xuống xuất hiện một đạo ba văn hư vô rồi khoách triển ra khắp tứ phía, những tiếng động ầm ầm vang lên không ngừng. Nhưng nơi làn ba văn đó đi qua đều khiến cho mặt đất dâng lên một cơn "sóng dữ" cả ngàn trượng, vô số cổ khí kình hủy diệt cũng theo đó mà ập tới, những đạo quang mang màu xanh đậm của các vị tổ vu khi vừa gặp phải cơn "sóng dữ" thì lập tức biến mất.



Chín vị tổ vu đại kinh, đang định ra tay một lần nữa thì mặt đất ở phía dưới chân bất thình lình nứt toạc ra, mấy đạo khí kình mang tính hủy diệt điên cuồng bùng ra ….



Oanh!



Chưa đầy thời gian chớp mắt, Phong Vân Vô Kị mở mắt trừng trừng nhìn tám trong chín vị tổ vu bị một cước của "y" đá bang xác, từng phiến từng phiến hắc bào từ trong không trung rơi lả tả xuống dưới, trong đó còn kèm theo những mảnh xương vỡ, nhưng lị không hề có một nửa giọt máu nào lưu lại.



"Chạy mau!" Cổ Vu quát lên đối với Phong Vân Vô Kị, ở trên bề mặt thân thể của ông ấy vẫn kiên trì một màn ánh sáng màu đen cứng rắn.



Phong Vân Vô Kị quay đầu lại, tấn tốc tiến vào trong thông đạo truyền tống tương thông tới Vu Hồn Chi Môn, gần như ngay lúc y tiến vào trong Vu Hồn Chi Môn thì "hắn" quay đầu lại, hai con mắt trên chiếc mặt nạ ngân bạch lộ ra thần sắc điên cuồng và tàn nhẫn.



"Máu! …." Một giọng nói khàn khàn đột nhiên từ trong miệng của "y" phát ra, bộ trường bào rộng thùng thình trên người tức thì dương lên, năm ngón tay rắn tựa huyền thiết tấn tốc mọc dài ra và lao thẳng về phía Phong Vân Vô Kị đang đứng ở trong cánh cửa vòm cung.



Sắc mặt của Phong Vân Vô Kị biến ảo bất định, hai hàm răng nghiến chắc vào nhau, đang đúng lúc định xuất thủ thì bên tai truyền lại một thanh âm thương tang nhưng khàn khàn, ở trong thanh âm mang theo một sức mạnh vô hình tựa như đủ sức hủy diệt thiên địa, khiến cho cả Thàn Ma Chiến Trường đều phải chấn động trong thanh âm ngâm xướng đó.



Chỉ thấy Cổ Vu đột nhiên ngồi xếp bằng xuống đất, trong lòng mở ra một cuốn sách cổ lão, vừa lật từng trang vừa ngâm xướng, cả đại địa cũng theo đó mà chấn động ….



Ầm ầm!!



Mấy ngón tay của "y" mọc dài ra được mấy trượng thì bị dừng lại trong không trung, mặt đất nứt ra thành từng khối từng khối một, từ dưới mặt đất nhô lên từng khối từng khối khô cốt, những thi hài bị chôn sâu trong mảnh đất thần ma đều bị cổ sức mạnh cường đại đó kéo lên trên, kèm theo đó là ở trong không trung có vô số mảnh vỡ linh hồn từ khắp bốn phương hội tụ lại.



Hống!



Mấy linh hồn to lớn lẫn hư huyễn cao mấy vạn trượng của những thần ma xuất hiện ở xung quang thân người Cổ Vu, chúng gào thét và dương tay dừng một chưởng đánh bay một gã đại ma thần màu đỏ. Những ma thần cự đại gần như trong suốt lần lượt xuất hiện ở bên cạnh thân người của Cổ Vu, thanh âm ngâm xướng của Cổ Vu càng lúc càng vang dội. Trong thanh âm ngâm xướng thương lão đó, hư không xuất hiện khá nhiều nhiều những hư ảnh áo đen, đó tựa hồ như chính là những "vu" đã chết trên mảnh đất đày ải này ….



Từ trên đỉnh của Vu Hồn Chi Môn màu đen dần dần phân giải, tiêu tán và hóa thành từng dải từng dải tro tàn, sức mạnh cường đại mà Cổ Vu triển hiện ra khiến cho "y" kinh nghi bất định.



"Đi đi, đi đi … vĩnh viễn đừng có quay đầu lại, vĩnh viễn đừng có quay đầu lại nữa, vĩnh viễn vĩnh viễn …." Một giọng nói thương lão vang lên trong lòng Phong Vân Vô Kị.



Phong Vân Vô Kị giật thót người, không khí ở trước mắt đã trở nên mơ hồ, "cánh cửa" do chín vị tổ vu kiến lập sắp tiêu tán, Thông qua phần không gian bị uốn khúc, Phong Vân Vô Kị nhìn thấy mái tóc xám tro của Cổ Vu dần dần trở nên bạc trắng, ở khóe miệng của ông ấy rỉ ra một dòng dịch thể, đêìu không ngờ được là dịch thể này lại chính là "máu"!!



Cuốn sách cổ ở trong lòng của Cổ Vu tán phát ra ánh sáng xanh lục cường liệt, từng cổ từng cổ hấp lực linh hồn cường đại từ bên trong đó phát ra, những thần ma ở gần mảnh đất thần ma không ngừng gào thét, những linh hồn to lớn màu xanh lục nhạt từ trong thân thể bị một cổ lực đạo cự đại kéo ra ngoài thân thể và hút vào trong quyển sách cổ lão đó, từng phiến từng phiến thần ma oanh nhiên ngã nhào xuống đất trong ánh sáng xanh lục, tiếp đó thì chẳng hề động đậy gì nữa ….



Ở trong màn ánh sáng xanh lục, càng lúc càng có nhiều "vu" hồn xuất hiện và tụ tập ở đằng sau thân người Cổ Vu, tiếng ngâm xướng của "vu" vang vọng khắp thiên địa ….



Ngao!


Lệ!



Lần này thì Li Loan tựa hồ như bị thụ trọng thương, thân thể lắc lư mấy cái, bên mép của chiếc mỏ hoàng kim rỉ ra mấy giọt máu, cặp mắt kinh khủng nhìn vào Phong Vân Vô Kị.



"Đi đi, ta không muốn giết ngươi, đợi ngươi đến thời kì thành thục rồi thì tới tìm ta!" Phong Vân Vô Kị vung tay một cái, rồi nói. Trong mắt của con Li Loan này ngập tràn cừu hận, nhưng cũng rất thức thời. Há miệng hót lên một tiếng rồi quy đầu lại, hướng về phía đông mà bay đi.



Hống!



Ở phía dưới thân thể của Phong Vân Vô Kị, Thái Cổ Ma Viên nhảy người lên lao về phía Li Loan, thẳng đưởng hủy núi dời non, chỉ trong chớp mắt đẫ đi được mấy trăm trượng.



"Để nó đi đi, đừng có truy nữa!" Thanh âm của Phong Vân Vô Kị truyền lại, thân thể bàng đại của Thái Cổ Ma Viên liền ngừng lại, nghi hoặc nhìn vào Phong Vân Vô Kị.



"Các ngươi cùng là thần thú với nhau, bổn lai là đồng tộc, hà tất phải đuổi tận giết tuyệt, nó tuy bị trọng thương, nhưng ngươi cũng không thể bay trên không, dù ngươi có truy được nó thì cũng không thể làm gì được nó." Phong Vân Vô Kị đạm nhiên nói: "Hơn hai vạn năm không gặp, không ngòa là lại có thể gặp lại ngươi. Ngươi có nguyện ý đi theo ta hay không? Nếu ngư ngươi nguyện ý đi theo ta, thì ta sẽ cho ngươi sức mạnh!"



Phong Vân Vô Kị nói xong thì mắt trái nhắm lại, đến khi mở ra thì đã biến thành một phiến ngân bạch, sau đó thì tay phải phất ra một cái. Ở trong mắt tría của Phong Vân Vô Kị, ở giữa ngón cái và ngón trỏ trên tay phải hiện ra một sợi tơ xuyên qua.



Phong Vân Vô Kị nắm chặt tay phải lại thì mọi thứ nhô lên trên mặt đất trong phạm vi mấy ngàn thước quanh Thái Cổ Ma Viên toàn bộ đều bị hóa thành tro, trong phạm vi ngàn trượng là một phiến bằng phẳng, tìm không thấy bất kì chút phần nào nhô lên khoie mặt đất, cát bụi dày đặc bốc lên mờ mịt.



Oanh!



Con Thái Cổ Ma Viên đó đột nhiên quỳ xuống dưới đất, sau đó học theo bộ dạng của nhân loại mà bái lại Phong Vân Vô Kị một cái.



Phong Vân Vô Kị đốn thời bật cười, không biết là con Thái Cổ Ma Viên này nhìn thấy cảnh nhân loại bái sư hồi nào mà lại học được cái kiểu cách này.



Phong Vân Vô Kị áp hạ tay phải xuống rồi phất lên trên một cái, màn cát bụi mờ mịt đó liền trầm xuống, một con gió lớn thổi qua, cuốn theo lớp cát bụi mờ mịt bay về phía chân trời ….



"Rất tốt, nếu như ngươi đã nguyện ý đi theo ta, thì mọi chuyện cần phải nghe theo lời của ta." Phong Vân Vô Kị nghiêm khắc nhìn vào Thái Cổ Ma Viên ở phía dưới nói: "Ngươi có nghe rõ hay không?"



Con Thái Cổ Ma Viên liên tục gật đầu, hiển nhiên là chiêu mà Phong Vân Vô Kị vừa mới triển hiện ra đã khiến cho con Thái Cổ Ma Viên thời còn nhỏ này triệt để kinh phục, đại đa số những loại thần thú như Thái Cổ Ma Viên đều có sự truy cầu đối với lực lượng cơ hồ như thiên chấp, lực lượng mà Phong Vân Vô Kị triển hiện khiến cho con Thái Cổ Ma Viên này triệt để thần phục. Từ đó về sau thì quả nhiên là thật thà đi theo Phong Vân Vô Kị, Phong Vân Vô Kị kêu nó đi sang đông thì nó tuyệt đối không đi sang tây, trở thành thần thú thủ hộ Kiếm Vực chấn nhiếp cả Thái Cổ.



Những thứ này đều là những chuyện về sau, trở lại lúc sau khi Phong Vân Vô Kị thu phục xong con Thái Cổ Ma Viên này thì liền hạ xuống và dừng lại ở trên cái đầu lông lá của nó, đưa cánh tay phải ra rồi nói: "Trước tien hãy để ta trị thương giúp ngươi cái đã!"



Cửu Chuyển Sinh Tử Huyền Công liền vận chuyển, một cổ sinh chi lực màu xanh nhạt dũng nhập vào trong nội thể của Thái Cổ Ma Viên ….



Xuy xuy ~~



Dưới lớp da dày cộm của Thái Cổ Ma Viên bắt đầu sinh trưởng từng phiến từng phiến da thịt và lông mao, những đám lông bị đốt chay trong lúc đấu với Li Loan cũng hoàn hảo như thường, năm vết trảo ở phía dưới sườn cũng theo đó mà khép lại.



Hống!



Thái Cổ Ma Viên hoan khoái hống lên một tiếng, hai tay nắm chặt lại mà đánh vào ngực của mình liên tục, phát ra những tiếng chấn động ầm ầm!



Dưới vầng tịch dương kim sắc, từng phiến từng phiến kim quang chiếu rọi lên trên các tầng mây đen trên không, dưới bóng của các đám mây là một người một thú lao người đi về phía tây ….