Phi Thăng Chi Hậu
Chương 216 : Đệ nhất phân thần – Ma Giới
Ngày đăng: 21:01 19/04/20
Oanh!
Một tiếng nổ vang rền truyền lại, dưới mặt trời màu đen của Ma Giới đột nhiên phá khai một động khẩu hình lốc xoáy, ở trong động khẩu là Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương bước ra, ngay trong sát na hai người bước chân ra thì một cổ áp lực cự đại từ khắp bốn phương tám hướng ập tới, thân thể hai người đều chấn động một cái, đôi mày không khỏi cau lại.
"Không cần phải lo lắng." Phong Vân Vô Kị từ phía sau chầm chậm bước tới, từ trong nội thể của y có một màn âm ảnh mơ hồ khoách triển ra bên ngoài, sau đó thì bao bọc lấy thân thể của Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương vào bên trong, áp lực trên thân thể của hai người cũng theo đó mà mau chóng biến mất.
"Các ngươi là ai?" Đột nhiên một tiếng quát từ phía dưới truyền lên, hai người cúi xuống nhìn thì thấy một gã tướng quân Ma tộc đang lĩnh mấy ngàn chiến sĩ Ma tộc đang ngẩng đầu nhìn lên trên trời.
"Tốc chiến tốc quyết, không được để bất kì một ai sống, để ta tìm nơi chuyển sinh của phân thần!" Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói, sau đó thì ngồi xếp bằng trong không trung, thần thần bàng đại mau chóng phân ra thành nhiều phần quét qua khắp mọi phía trong Ma Giới mà tra thám.
"Tiêu diệt đám nhân loại ngày!" Gã Ma tộc tướng quân đó rốt cuộc cũng nhận ra thân phận nhân tộc của ba người, sau đó thì hét lên một tiếng và nắm chặt trường kích lao lên trên.
Trong mắt của Tây Môn Y Bắc hiện xuất một phiến băng lãnh, hừ lạnh một tiếng rồi phát ra một kiếm, gã Ma tộc tương quân đó còn chưa kịp phản ứng thì thân hình đang lao lên trên đột nhiên khựng lại, tiếp đó là cặp mặt trợn tròn ra nhìn về phía Tây Môn Y Bắc với thần sắc kinh khủng, một vết máu xuất hiện ở chính giữa trán của hắn ta và mau chóng khoách triển thẳng xuống phía dưới.
Xuy!
Một thanh âm vang lên, ở khe nứt phân thân thể gã Ma tộc tướng quân đó ra làm hai bùng phát cả vạn đạo kiếm khí xán lạn, những đạ kiếm khí bá đạo đó mau chóng nghiền nát thân thể của gã ta.
Đám chiến sĩ Ma tộc ở phía dưới chìm đắm trng nỗi chấn kinh ngắn ngủi, sau đó thì kẻ nào kẻ nấy đều hò hét, rồi đồng loạt phóng trường kích trên tay về phía ba người.
Chiếc y bào màu xanh của Độc Cô Vô Thương lay động một cái, tay phải giơ lên trên rồi nhẹ nhàng lướt thanh kiếm gỗ trên tay trong không trung, một đạo thái cực đồ liền xuất hiện trong không trung. Mấy ngàn thành trường kích đâm xuyên đồ án thái cực, sau đó thì xoay ngược lại và xạ thẳng xuống phía dưới với tốc độ càng nhanh hơn.
A!
Hàng loạt nhưng tiếng gào thảm thiết vang lên, mấy ngàn thanh trường kích đâm xuyên thân thể của chúng chiến sĩ Ma tộc và găm chúng vào mặt đất.
Cơ hồ như đồng thời, Tây Môn Y Bắc đột nhiên xuất thủ, cánh tay trái đưa ra phía trước mà bắt trảo, đám chiến sĩ Ma tộc còn lại liền bị một cổ hấp lực cường đại kéo lên trên không trung. Tây Môn Y Bắc nắm chặt lấy lòng bàn tay lại, gần cả ngàn chiến sĩ Ma tộc liền bị dồn lại và bị nghiền chung với nhau, cùng với đó là từng luồng từng luồng khói đen từ trong thân thể của bọn chúng búng phát và xạ thẳng vào trong lòng bàn tay của Tây Môn Y Bắc, khiến cho hồn thân của Tây Môn Y Bắc dập dờn ma khí, hai mắt cũng mau chóng chuyển sang màu đen hoàn toàn.
A!
Tây Môn Y Bắc há miệng khà ra một hơi khí đen, màu đên trong mắt tấn tốc rút đi, sau đó thì thì ty phải vung một cái, một đạo kiếm quang xán lạn lướt qua, đám ma thú to lớn mới bay đến liền bị một kiếm này của Tây Môn Y Bắc giải quyết, thân thể hóa thành một màn mưa máu mà rơi xuống phía dưới.
"Giải quyết!" Tây Mô đạm nhiên nói, đôi mắt khép hờ lại nhìn lướt qua dãy núi xung quanh và vầng thái dương màu đen trên đầu, cùng lúc đó thì thanh thiết kiếm cũng chui vào vỏ.
Ở dưới chân của hai người là một phiến con sông màu đen, nhưng con sông này tịnh không hề bốc ra chút mùi vị khó chịu nào, mà ngược lại còn có một cổ khí tức mới mẻ, tất cả mọi thứ ở đây -- đều gần như là trái ngược với Thái Cổ.
Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương nhắm mắt lại mà tính lập trong không trung, thần thức quét qua hư không, cẩn thận dò xét tinhd huống xung quanh, một khi gặp phải tình huống thì liền ra tay.
Tuy nhiên dù cho những ma thức cường hãn đó có dò xét như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể phát hiện được Phong Vân Vô Kị đã làm ra chuyện gì ở Ma Giới?
Có một vài cường giả kiên trì dò xét, thuận theo khí tức mà Phong Vân Vô Kị lưu lại mà tìm tới hỏa diễm cốc, tuy nhiên ở đó ngoại trừ nhưng thi thể không hề có vết thương gì của những ma thú cường đại ra, thì không hề có phát hiện gì.
Sau đó thì những đạo thần thức này lại càng tra xét tử tế từng tấc đất ở nơi này.
Trong hư không, đạo ý thức âm ám trong đầu của ma trùng sớm đã cảnh giác khi có những ma thức đó tiếp cận, bản tính gian trá liền biểu hiện ra rõ ràng, cẩn thận cực độ áp chế khí tức xuống mức thấp nhất, dựa vào ý thức cường độ thần cấp mà dung hợp với hoàn cảnh xung quanh, đồng thời cũng là do nguyên nhân bản thân cũng chỉ là một ma trùng bé nhỏ, nên nhất thời cũng không có một ai phát hiện ra điều gì cổ quái.
Bất kì một ai cũng không thể ngờ được, Phong Vân Vô Kị lại có chủ ý đem phân thần của mình ẩn tàng trong nội thể của một ma trùng nhỏ bé này.
Một ma trùng thì có thể làm được gì?
Nói đến cái vấn đề này thì buộc phải nhắc đến sinh vật yếu ớt nhất Ma Giới, cái sinh vật này không phải là thứ nào khác, mà chính là ma trùng, một ma trùng yếu ớt đến không đủ để nói thành lời, không có một Ma tộc cường giả nào chuyển di mục quang của bản thân lên trên con ma trùng bé nhỏ này.
Cuối cùng thì từng đạo từng đạo ma thức thu hồi trở về, trọng tân tiến nhập vào khắp các nơi trong Ma Giới ….
Ngay sau khi những đạo ma thức đo rút đi không lâu thì con ma trung bé nhỏ dó bắt đầu hoạt động, những chiếc chân nhỏ bé sau khi trải qua sự cứng nhắc lúc đầu thì rất nhanh sau đó, phàn ý thức âm ám đó liền không chế được thân thể này. Con ma trùng nhỏ bé đó di chuyển đến một khối hở nham, sau đó thì núp ở sau mấy khối hỏa nham đó.
Ở chu vi của hỏa nham có khá nhiều những sinh vật tựa như vi khuẩn, những loại này chính là món ăn yêu thích nhất của ma trùng, mặc dù tâm lí vô pháp tiếp thụ, nhưng Phong Vân Vô Kị buộc phải thôn thực những vi khuẩn này, một con ma trùng nhỏ bé dần dần bắt đầu quá trình sinh trưởng sinh nhai dài dẳng của mình ….
… ….. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Ngoài không gian Ma Giới, trên đại địa của Thái Cổ, Phong Vân Vô Kị bằng vào cẳ ứng của linh hồn lienf biết hết những tình trạng trong hỏa diễm cốc, sau khi những đạo ma thức của những cường giả Ma Giới lần lượt thu hồi, Phong Vân Vô Kị mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
A!
Vừa mới thở phào một hơi thì Phong Vân Vô Kị phát hiện thấy từ sâu trong linh hồn phát ra sự thống khổ tê tâm liệt phế, tẫn quản là công hiệu nguyên bổn của phân thần công pháp là giảm nhược thống khổ, nhưng linh hồn dù sao thì cũng yếu ớt hơn nhiều so với nhục thân, nếu như là linh hồn của người bình thường thì đừng nói đến chuyện phân thần, mà đã trực tiếp hồn phi phách tán rồi.
Đệ thất trọng thiên, Phân Thần Chi Thuật, Phong Vân Vô Kị đã hoàn thành được một phần ba.
"Sao rồi?" Độc Cô ở một bên cất tiếng hỏi.
"E rằng cần phải có một đoạn thời gian nghỉ ngơi!" Phong Vân Vô Kị thở dài một tiếng, ngồi xếp bằng xuống dưới đất, lẳng lặng vận thở dài một tiếng, ngồi xếp bằng xuống dưới đất, lẳng lặng vận Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp, như thế mới có thể giảm nhẹ được một chút thống khổ trên linh hồn ….
Độc Cô dùng ánh mắt nhìn sang Tây Môn một cái, Tây Môn Y Bắc liền hiểu ý, hai người từ trong Kiếm Các lui ra, chỉ còn lưu lại Phong Vân Vô Kị, chầm chậm trị liệu thương thương thế.