Phi Thăng Chi Hậu
Chương 223 : Đệ Thất Thiên Ma Vương
Ngày đăng: 21:01 19/04/20
"Cộc!"
"Cộc!"
Vài tiếng gõ từ bên ngoài cửa truyền đến.
- Vào đi!
Một thanh âm lạnh lẽo từ trong phòng truyền ra.
Đại môn mở ra, vài chiến ma tộc sĩ bước vào phòng, bóng của bọn chúng có chút run rẩy in dài trên ngưỡng cửa.
Một người mặc trường bào màu đen đang ngồi ngồi xếp bằng bên trong phòng, chiếc mũ trùm đầu rộng thùng thình từ trên trán che phủ xuống, không thể nhìn thấy được dung mạo của hắn. Cách đó không xa chính là Sát Lục chiến giáp khiến cho người ta vừa nghe danh đã sợ.
Sáu gã ma tộc chiến sĩ đều hiểu được, trước mắt chính là cơ hội tốt nhất để nhìn thấy chân diện mục của Sát Lục Ma Quân đã khiến cho hàng ngàn Ma Quân nghe danh mất vía. Nhưng không một ai có dũng khí bước lến phía trước hai bước, nhấc chiếc mũ trùm đầu màu đen kia lên. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Thu dọn nơi này đi!
Hắc bào nhân chỉ vào những mảnh xương nhỏ cách đó không xa, hờ hững nói:
- Thanh lý cho sạch sẽ!
- Tuân lệnh, Đại Ma Quân!
Dứt lời, sáu gã ma tộc liền cúi đầu, rất nhanh thu dọn những bạch cốt này, sau đó liền nhanh chóng rời khỏi thiên điện.
Hầu như cách một đoạn thời gian, Sát Lục Ma Quân lại triệu tập một số ma nữ vào điện hầu hạ, nhưng khi đi ra tất cả đều biến thành một đống bạch cốt.
Sát Lục Ma Quân đối với chân diện mục của mình bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt. Bên trong lãnh địa của hắn, ngoại trừ lão pháp sư cùng với sáu ả ma nữ xinh đẹp đêm đó hầu hạ, còn lại không một ai biết được. Những ma tướng vốn là thủ hạ của Khảo Tư Đặc Ma Quân trước đây, hầu như trong nửa năm chinh chiến đều lần lượt chết đi, những người may mắn không chết thì cũng mất tích một cách bí ẩn. Chỉ có lão pháp sư là người duy nhất còn sống sót sau khi nhìn thấy hình dáng của Ma Quân.
Lão pháp sư lẳng lặng đứng bên ngoài đại môn của thiên điện, ánh mắt có chút phức tạp. Pháp Tư Đặc trong lòng hiểu được, sỡ dĩ cái mạng nhỏ của mình có thể bảo toàn, không phải bởi vì bản thân có nhiều thực lực, mà bởi vì Sát Lục Ma Quân cần có một kẻ hầu thân cận thông hiểu tình hình ở nơi này. So sánh đi so sánh lại, không người nào có thể thích hợp hơn so với lão pháp sư.
Phong Vân Vô Kị tĩnh tu tại thiên điện, cả tòa ma cung đều được bảo vệ tầng tầng lớp lớp, ma tộc chiến sĩ tạo thành những vòng tròn vây quanh cả tòa ma điện. Trong lúc Sát Lục Ma Quân tu luyện, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy.
Bên trong thiên điện, Phong Vân Vô Kị nhắm mắt ngồi xếp bằng. Không có chinh chiến, phần lớn thời gian đều nhàn rỗi, cho nên hắn đành phải tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp. Trong nửa năm chinh chiến trước đây, nhờ có sự trợ giúp của Sát Lục chiến giáp, những ma nguyên mà Phong Vân Vô Kị thu nạp được đã khiến cho thực lực của hắn đạt đến cấp bậc Ma Vương, chỉ có điều là không ai biết.
Mỗi tháng đều có một ngày bản năng của ma thân lại phát tác, sinh ra dâm dục rất mạnh. Đối với loại dục vọng này, thái độ của Phong Vân Vô Kị chính là phát tiết. Đối với hắn mà nói chuyện này cũng bình thường như là chiến tranh, không hề có ý nghĩa thực chất, hoàn toàn chỉ là một loại nhu cầu sinh lý.
Cũng giống như bổn tôn, bản tính của Phong Vân Vô Kị cũng yêu thích bóng tối và yên tĩnh, hắn thích một mình tĩnh tu trong không khí hắc ám và im lặng.
Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua. Mấy tháng sau, những Ma Quân của các lãnh địa chung quanh đều thở phào một hơi nhẹ nhõm, liên minh cũng dần dần tan rã.
Bốn tháng sau khi hơn một ngàn Ma Quân kiến tạo ma cung hùng vĩ để trấn an Phong Vân Vô Kị, Sát Lục ma cung rốt cuộc cũng nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
- Sát Lục Ma Quân ở đâu, mau đến đây gặp bổn tọa!
Một thanh âm vang vọng từ phía trên ma cung truyền đến. Trong những tầng mây, một đạo hắc ảnh đứng sừng sững giữa hư không.
Phong Vân Vô Kị đứng cách Đệ Thất Thiên Ma Vương hơn hai mươi trượng, quỳ một chân xuống, tay trái ôm trước ngực, biểu đạt sự tôn kính của mình.
"Ừm!" Đệ Thất Thiên Ma Vương hài lòng gật gật đầu, đột nhiên lại hỏi:
- Tên sứ giả mà bổn vương phái đi, nghe nói ngươi đã giết hắn phải không?
- Không sai!
Phong Vân Vô Kị nói thẳng:
- Loại kiến hôi không có thực lực, không ngờ lại dám đối với bổn tọa hô to gọi nhỏ, chết như vậy thật sự là tiện nghi!
- To gan!
Chúng Ma Quân bên trong điện đều biến sắc, giận dữ quát lớn.
Duy chỉ có Đệ Thất Thiên Ma Vương là lại cười rộ lên. Hắn cầm một chén rượu tinh xảo, bên trong có chứa một chất lỏng màu đỏ tươi, uống một ngụm, hưng phấn nói:
- Không sai, nói rất hay, quả nhiên là hợp với tâm ý bổn vương!… Những kẻ yếu nhược không có thực lực đúng là kiến hôi, tất cả đều đáng chết. Ngươi giết rất hay! Nếu là ta, gặp phải một kẻ ngông cuồng như vậy, ta cũng giết. Ha ha ha…
Phản ứng của Đệ Thất Thiên Ma Vương hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của mọi người. Chúng Ma Quân nghe được đều rùng mình, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại:
- Ma Vương anh minh!
- Đứng lên đi! Hai ma nữ này bổn vương tặng cho ngươi hưởng thụ. Hắc hắc, bọn chúng đều là ma nữ tuyển chọn ra từ trong ma nữ tộc, sau khi trải qua huấn luyện mới được đưa đến đây, rất là am hiểu cách hầu hạ.
"Bộp bộp!"
Theo tiếng vỗ tay của Đệ Thất Ma Vương, hai ả mỹ nữ nửa che nửa hở, lắc lư chiếc eo thon như rắn chậm rãi đi đến bên cạnh Phong Vân Vô Kị, đứng dựa vào y.
- Sát Lục Ma Quân không cần kiêng kị. Ngươi cũng giống như quân thần của ta, hãy cởi khôi giáp ra đi. Sau này, ngươi sẽ là đệ nhất Ma Quân dưới trướng của ta, ha ha ha…
- Đúng vậy! Sát Lục Ma Quân còn chần chừ gì nữa? Hãy mau thu nhận hai ma nữ này đi, sau đó cùng vui vẻ với chúng ta!
Vài tên Ma quân lập tức phản ứng, rất nhanh hiểu được ý tứ của Đệ Thất Thiên Ma Vương, liền cười đùa.
Nhất thời, mấy ngàn ánh mắt bên trong điện đồng loạt nhìn về hướng Phong Vân Vô Kị. Tất cả đều phi thường muốn biết, Sát Lục Ma Quân hung danh lừng lẫy này rốt cuộc có diện mạo như thế nào.
Có một số thứ, sau khi đã biết chân tướng thì sẽ không còn sợ hãi nữa.
- Sát Lục, cởi ra đi!
Đệ Thất Thiên Ma Vương nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kị ra lệnh…