Phi Thăng Chi Hậu

Chương 237 : Chiến trường cổ Tư Đề Lạp

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


Không thể miêu tả được nơi này là dạng tồn tại gì. Khi Phong Vân Vô kỵ thống lĩnh quân đội đông đảo xuất hiện tại vùng biên giới của khối chiến trường cổ xưa vô biên này, chỉ cảm giác được khí tức thê lương và sát phạt nồng đậm. Toàn bộ đất đai của chiến trường Tư Đề Lạp vô cùng màu mỡ, nhưng lại không có một cây cỏ dại nào có thể sinh tồn trên mảnh đất này. Cho dù là cây ma đằng được xưng là cả Ma giới không nơi nào không có, sinh mệnh lực ngoan cường cũng không ngoại lệ.



Đây là một mảnh đất bị nguyền rủa, bởi vì nó đã hội tụ quá nhiều huyết dịch của cường giả ma tộc. Oán khí và khí tức sát phạt nồng đậm phiêu đãng giữa hư không. Phong Vân Vô kỵ cảm giác được rất rõ khí tức của những oan hồn, tiếng gào thét ai oán hoà vào tiếng gió.



Phong Vân Vô kỵ đưa mắt nhìn, chỉ thấy vô số bạch cốt hoặc to nhỏ nằm xuống trong cát bụi, trộn lẫn cùng bùn đất. Trong những tầng bạch cốt vỡ nát, một số kiến nhỏ trùng màu trắng không ngừng chui ra chui vào, gặm nhấm những cốt tủy còn sót lại. Từng cụm kiến trùng màu trắng dày đặc không ngừng ra vào kéo những mảnh xương nhỏ vào bên trong động huyệt.



Chiến trường cổ Tư Đề Lạp, bởi vì sự rộng rãi của nó nên rất nhiều thế lực ma tộc cường hãn đều chọn làm nơi quyết chiến. Từ mấy trăm ức năm trước, cứ cách một đoạn thời gian, vài vương triều khổng lồ của Ma giới lại triển khai chiến tranh tại nơi này, số lượng binh lính đạt đến hơn trăm ức.



"Ầm ầm!"



Bên kia của chiến trường cổ Tư Đề Lạp, bụi mù cuồn cuộn bốc lên cao đến mấy trăm trượng, trong phạm vi cả ngàn dặm mù mịt không tan, như thủy triều không ngừng tràn về hướng chiến trường. Nhìn xuyên qua đám mây mù mỏng manh phía trên, Phong Vân Vô kỵ ẩn ước nhìn thấy được những chiếc đầu khổng lồ cùng với những cặp mắt sáng ngời hung ác dữ tợn.



Mặt đất chấn động. Phía trên, mây đen cuồn cuộn liên miên bất tuyệt từ thiên không cuộn đến, gần như bao trùm toàn bộ một phiến không gian của chiến trường cổ Tư Đề Lạp mà Phong Vân Vô kỵ có thể nhìn thấy. Dường như có một bàn tay khổng lồ đang kéo từng tấm màn đen từ xa đến che kín cả bầu trời.



"Lệ!"



Những tiếng kêu réo rắt từ phía xa vang lên, thanh âm vang vọng mà sắc bén, như kiếm sắc cắt qua bầu trời. Phong Vân Vô kỵ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy giữa phiến mây đen, vô số hỏa long khổng lồ từ những tầng mây bay ra. Những con hỏa long khổng lồ này có cặp mắt màu tím đỏ, sáng rực như những chiếc đèn lồng, cho dù giữa bầu trời âm ám cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.



Phần cổ của những hỏa long được bọc những bộ da, phía trên là một dây xích, đầu kia của dây xích được những kỵ sĩ mặc giáp đen ngồi trên thân hỏa long nắm trong tay. Quân đoàn hỏa long dày đặc từ phía xa bay đến…



"Lệ!"



Lại một trận thanh âm chỉnh tề vang lên. Hỏa long nhiều đến hàng vạn con đột nhiên duỗi những chiếc cổ dài, những chiếc đầu hung dữ hướng về phía trước há miệng thật lớn, tiếp đó hàng vạn đạo hỏa diễm hừng hực từ trong miệng phun ra, đạt đến mấy trăm trượng, giữa không trung hình thành một dòng sông lửa.



Phong Vân Vô kỵ chấn kinh. Loại long kỵ sĩ này từ trước đến nay hắn chưa từng thấy qua. Nhìn thực lực của chúng tuyệt đối vượt xa những ma tộc tinh nhuệ bình thường. Trong lòng tính toán một chút, Phong Vân Vô kỵ rút ra một kết luận đáng sợ: một khẩu hỏa diễm của những hỏa long này có thể giết chết hàng trăm đến hàng ngàn ma tộc.



"Ầm ầm!"…



Đầu bên kia của chiến trường Tư Đề Lạp, đông đảo những Ma Thần khổng lồ từ trong những đám bụi mù chậm rãi bước ra. Phía sau những Ma Thần này, một đoàn tế tự chiến tranh thân mặc hắc bào ngâm xướng những chú văn trầm bổng, trong tay cầm những sợi xích sắt thật dài. Đầu kia của xích sắt là một khối sắt tam giác hình chóp, nửa đen nửa đỏ không ngừng biến ảo, tại điểm giao nhau có khắc những đồ hình màu đen cổ quái. Những tế tự chiến tranh một mặt ngâm xướng chú văn, một mặt huy động xích sắt trong tay vẽ thành những vòng tròn trên đỉnh đầu, phát ra tiếng gió vù vù. Những nơi mà tam giác hình chóp lướt qua, trong không khí lưu lại những đường hỏa hiễm màu đỏ nhỏ như tơ. Những chiến tranh tế tự chậm rãi đi đến gần, hắc bào rộng thùng thình trên người theo gió lay động, trên cánh tay để trần cũng tương tự có khắc những đồ án phức tạp khó hiểu.



"Ầm ầm!" "Ầm ầm!"…



Mặt đất chấn động, những tiếng bước chân ầm ầm từ phía sau vang lên. Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ đảo qua, phát hiện chúng đại ma thần đáng tiến về phía trước. Thân thể của những Ma Thần này vốn khổng lồ, hơn nữa trong mắt bọn họ, tất cả những ma tộc dưới cấp Ma Thần đều là những kẻ hèn mọn, cho nên bọn họ giống như không hề nhìn thấy, vẫn bước nhanh về phía trước, một bước dài đến mấy chục trượng. Một cước đạp xuống, rất nhiều ma tộc không kịp tránh đi đều hóa thành thịt vụn.


Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ vừa phá đất bay ra, liền "thấy được" mưa kích đầy trời rơi xuống. Trong tiếng kêu sắc bén, vô số ma tộc bị đóng chặt vào mặt đất.



"Ầm ầm!"



"Ầm ầm!"



Hai tiếng nổ từ chiến trường Tư Đề Lạp truyền đến, từng đợt mây đen xuất hiện tại hai bờ của chiến trường cổ. Phong Vân Vô Kỵ cảm giác được một tia khí tức quen thuộc, đó là khí tức của hắc ám kim tự tháp.



Bên dưới mây đen, hai tòa hắc ám kim tự tháp khổng lồ xuất hiện tại hai bờ biên giới chiến trường, tám sợi xích sắt thật lớn nối liền với mặt đất. Trên đỉnh hắc ám kim tự tháp khổng lồ, thỉnh thoảng lại lóe lên nhưng tia chớp màu đen, dọc bề mặt của bốn bức tường bên ngoài một đường truyền xuống…



Ma khí hùng hậu từ bên trong hắc ám kim tự tháp tràn ra. "Ầm ầm!", trong mây đen dày đặc trên bầu trời chiến trường cổ Tư Đề Lạp, một đoàn thiểm điện khổng lồ đột nhiên bắn ra, sau đó lan về bốn phía không theo một quy luật nào. Gần như đồng thời, Phong Vân Vô Kỵ phát hiện không gian chung quanh hai tòa hắc ám kim tự tháp đột nhiên dao động một chút, dường như vặn vẹo trong khoảnh khắc.



Phong Vân Vô Kỵ cẩn thận đem ma thức phát tán ra. Tại bên rìa của hắc ám kim tự tháp, hắn không hề cảm giác được loại khí tức kinh khủng hủy diệt tất cả như lúc ban đầu. Ma thức lại tiến về phía trước vài trượng, nhưng vẫn vô sự như cũ…



Khi ma thức của Phong Vân Vô Kỵ đảo qua bên ngoài một tòa hắc ám kim tự tháp, trong lòng hắn đột nhiên hiểu ra: "Đây căn bản không phải là bản thể của hắc ám kim tự tháp mà mình đã nhìn thấy, mà là một loại tồn tại như huyễn thể, hoặc có thể nói là hình chiếu, một loại tồn tại gần như chân thực."



Không gian nơi hình chiếu "hắc ám kim tự tháp" vô cùng cổ quái. Phong Vân Vô Kỵ chung quy cảm giác được, dường như có cái gì đó mà mình không thể phát hiện ra, hoặc có thể nói là hắn cảm giác được một thứ gì đó bên trong "hắc ám kim tự tháp" này.



"Nếu như bổn tôn có ở đây thì tốt!" Dưới lòng đất, Phong Vân Vô Kỵ có chút thở dài, trong lòng lại nghĩ đến một kỹ năng của bổn tôn, "Phá Vọng ngân mâu". Loại kỹ năng này gần như có thể nhìn thấu bất cứ thứ gì ẩn giấu, bao gồm cả những quy tắc hữu hình và vô hình. Nguồn truyện: Truyện FULL



Sau khi phân thần, Phong Vân Vô Kỵ chỉ còn lại Hấp Tinh đại pháp, cũng là công pháp thích hợp nhất để sinh tồn tại Ma giới, ngay cả Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp cũng không có được,



Một dự cảm nguy hiểm dâng lên trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ lập tức như tia chớp thu hồi ma thức lại. Tại khoảnh khắc khi thu hồi, ma thức của hắn và một đạo ma thức cường đại khác khẽ quét qua. Phong Vân Vô Kỵ cả người chấn động, linh hồn như bị trọng kích. Hắn không dám sơ suất, trong lòng biết đã hánh động vừa rồi đã thu hút sự chú ý của một số kẻ cường đại, liền nhanh chóng thu hồi ma thức lại, bất động một lúc lâu, chỉ sợ bị phát hiện một điểm sơ hở.



May mắm là sự hỗn loạn của cuộc chiến hoàng tráng này đã trở thành yểm hộ tốt nhất cho hắn…



"Ô!"…



Một tiếng kèn hùng hồn từ xa xa vang lên, xuyên qua bùn đất truyền vào trong tai của Phong Vân Vô Kỵ, tiếp đó là một trận thanh âm kịch liệt do mặt đất chấn động. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng máy động, biết đại quân Tát Cáp Lạp vương triều cuối cùng đã xuất động.



Chờ đợi cơ hội đã lâu, cuối cùng cũng đã đến. Bên dưới lòng đất, bên trong Sát Lục chiến giáp, khuôn mặt của Phong Vân Vô Kỵ trở nên dữ tợn vì hưng phấn…