Phi Thăng Chi Hậu
Chương 242 : Hấp Tinh đại pháp tầng thứ tám
Ngày đăng: 21:02 19/04/20
Có thể khiến cho bổn tôn cũng phải sợ hãi rời đi, con mắt hoàng kim trên hắc ám kim tự tháp kia nhất định là một tồn tại cường đại.
Vừa nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Phong Vân Vô Kỵ lại bừng lên, nhưng lại không có cách nào phát tiết ra. Dù sao mọi chuyện cũng là do chính bản thân hắn gây nên.
Chủ nhân của con mắt hoàng kim quá mức cường hãn. Khi đạo ánh sáng kim sắc kia chiếu lên người, Phong Vân Vô Kỵ chỉ cảm thấy một sự sợ hãi vô hạn, toàn thân không thể động đậy, giống như chỉ cần một ý niệm của đối phương là có thể khiến cho mình hóa thành tro bụi. Trên thực tế, hắn cũng không hề nghi ngờ về điều này.
Lửa giận ngập tràn trong lòng, Phong Vân Vô Kỵ lập tức bạo phát ra, Hấp Tinh đại pháp và Khô Lâu Thập Tự kiếm liên tục xuất thủ. Những nơi đi qua, chỉ lưu lại những bộ xương trắng và một tầng tro đen dày đặc, còn có những khôi giáp màu đen rải rác khắp mặt đất.
Trong chiến tranh quy mô lớn như vậy, mặc dù Phong Vân Vô Kỵ giết chóc phi thường kinh người, nhưng vẫn rất ít người chú ý đến hắn. Bất kể là ác ma dày đặc trên bầu trời, hay là những ma tộc dưới mặt đất không ngừng lao lên chém giết, tất cả đều trở thành yếm hộ tốt nhất cho hắn. Phong Vân Vô Kỵ vẫn còn giữ lại một chút lý trí, cũng không phát huy toàn bộ Hấp Tinh đại pháp, làm như vậy thì quá ngu ngốc.
Vận dụng tốc độ cực nhanh, Phong Vân Vô Kỵ di chuyển như con thoi bên trong chiến trường, cố ý tránh khỏi những Ma Thần khổng lồ có uy lực kinh khủng. Một gã Ma Đế đối phó với một Ma Thần, nếu như bị chết thì đó là đáng kiếp, còn nếu như có thể chiến đấu, không dẫn đến sự chú ý của một số tồn tại cường đại thì chỉ có thể nói là ma tộc không người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ầm ầm!"
Một trận thanh âm đinh tai nhức óc truyền vào trong tai. Phong Vân Vô Kỵ một kiếm quét qua mười mấy tên ma tộc chung quanh, khiến cho thân thể của chúng hóa thành tro tàn, tiếp đó rất nhanh liếc nhìn về hướng về phát ra tiếng nổ. Cách đó mấy ngàn trượng, hai gã Ma Thần khổng lồ đồng thời xuất quyền, nắm tay to lớn trầm trọng oanh kích vào hư không, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được một đạo gợn sóng hủy diệt khuếch tán về bốn phía. Trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh hai gã Ma Thần, tất cả ma tộc trong nháy mắt đều hóa thành những đốm cực nhỏ biến mất giữa không trung…
"Ầm!" "Ầm!"
Lại là vài đạo gợn sóng khổng lồ oanh kích, thiên địa dường như muốn nứt ra, kình khí hủy diệt cường đại tràn ngập cả một phiến khu vực. Bùn đất trong khoảng mấy chục trượng đều bị kình khí cuồng bạo bắn tung lên, tầng tầng lớp lớp bay ra phía xa bên ngoài…
Phong Vân Vô Kỵ nhanh chóng lướt nhìn bốn phía, trong mắt hiện lên thần sắc tàn độc. Hắn đột nhiên chui vào lòng đất, đồng thời ma thức khổng lồ mở rộng khắp toàn bộ chiến trường, rất nhanh phá vỡ tầng tầng bùn đất lao về hướng hai gã Ma Thần đang giao thủ.
Ngẫu nhiên có những đạo ma thức vô ý xuyên thấu vào lòng đất. Phong Vân Vô Kỵ trong lòng cảnh giác, vội vã dừng lại, dùng ma thức phòng hộ toàn thân, sau đó sử dụng bí pháp ẩn tàng đặc biệt có được từ Đệ Thất Thiên Ma Vương. Dưới tác dụng của Thần cấp ma thức, hơn nữa lại là cố ý đối với vô ý, hắn dễ dàng tránh thoát những đạo ma thức xuyên thấu vào lòng đất.
"Ầm!"
"Những tên to xác này, nhiều ma nguyên tinh túy như vậy, thật sự là quá lãng phí!" Phong Vân Vô Kỵ trong lòng như muốn điên lên. Mỗi một Ma Thần, từ khi bọn chúng tồn tại trong cơ thể đã ẩn chứa ma nguyên hùng hậu. Theo thời gian trôi qua, ma nguyên sẽ càng tụ càng nhiều. Nhưng những tên Ma Thần này dường như căn bản không biết lợi dụng năng lượng của mình. Phong Vân Vô Kỵ không thể tưởng tượng, nếu như một cao thủ Thần cấp của nhân tộc có được năng lượng khổng lồ tinh túy như vậy, rốt cuộc sẽ đạt đến trình độ kinh khủng như thế nào.
"Lãng phí, thực sự là quá lãng phí, căn bản là Thái Cổ Ma Viên!" Phong Vân Vô Kỵ một mặt điên cuồng thi triển Hấp Tinh đại pháp, một mặt than thở. Những tên Ma Thần này chỉ biết sử dụng lực lượng thân thể theo bản năng, khiến cho hắn không khỏi nghĩ đến Thái Cổ Ma Viên. Cũng giống nhau là thân thể cao lớn, đồng dạng cũng chỉ biết sử dụng lực lượng thân thể. Đến bây giờ Phong Vân Vô Kỵ cũng không có phát hiện, những tên Ma Thần này ngoại trừ to xác, lực lượng cơ thể đủ để đè bẹp bất cứ cao thủ Đế cấp nào, ngoài ra còn có lực lượng gì khác, chẳng hạn như là lĩnh vực?
Loại nghi hoặc này chỉ dừng lại trong đầu Phong Vân Vô Kỵ chốc lát, sau đó liền bị thanh âm rất nhỏ vang lên từ bên trong đan điền bao phủ…
"Ầm!"
Hấp Tinh đại pháp tầng thứ tám, sau khi Phong Vân Vô Kỵ không ngừng thu nạp ma nguyên khổng lồ trong cơ thể Ma Thần, ma nguyên tích lũy đạt đến một mức độ kinh khủng, cuối cùng cũng thuận lợi đột phá. Ma nguyên trong cơ thể cuồn cuộn lưu chuyển, tốc độ so với trước còn nhanh hơn gấp mười lần, vận chuyển cũng càng nhanh và dễ dàng hơn.
Một loại cảm giác bành trướng tràn đầy khắp người, toàn bộ linh hồn dường như thăng hoa. Trong khoảnh khắc, một loại cảm giác như tất cả đều nằm trong tay dâng lên trong lòng. Loại cảm giác này Phong Vân Vô Kỵ phi thường quen thuộc …
Trong tay của bổn tôn, tại thế giới Thái Cổ, Hấp Tinh đại pháp dưới tình huống bị áp chế đã có uy lực khủng bố như vậy. Còn tại Ma giới, được một ma thân sử dụng thì sẽ ra sao…
Phong Vân Vô Kỵ vung tay lên, toàn bộ tinh hoa trong ma thân phút chốc liền tràn vào trong cơ thể, nhưng bên ngoài thân thể của Ma Thần lại không hề có thương tổn gì. Đây cũng là do Phong Vân Vô Kỵ tận lực duy trì, cho dù có cẩn thận nhìn thoáng qua cái cái xác trống rỗng, cùng với khung xương dày đặc thì cũng không thể phát hiện. Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười âm trầm đầy hàm ý, sau đó thân thể chuyển động, từ bên trong bàn chân của tên Ma Thần này lao vào lòng đất, xoay chuyển vài cái nhanh chóng biến mất tại khu vực này…
Gần như sau khi Phong Vân Vô Kỵ chui vào lòng đất không lâu, Tên Ma Thần thuộc Tát Cáp Lạp vương triều nhìn đối phương chỉ biết dùng sức đấm vào ngực, sau đó không còn động tĩnh, rốt cuộc nhịn không được động thủ đánh ra một quyền. Nắm tay còn chưa tới gần, một cỗ lực lượng cường đại đã quét tới…
Cương phong qua đi, bên ngoài thân thể tên Ma Thần đang quỳ mọp dưới đất đột nhiên giống như tờ giấy vỡ vụn theo gió bay đi. Bên dưới lớp da ngăm đen lộ ra một bộ xương trắng khổng lồ, một cỗ lực lượng đè xuống, bộ xương này cũng vỡ thành bột phấn…
Trên mặt đất, tên Ma Thần to lớn kinh ngạc nhìn đối thủ trước người, trong mắt một mảnh mê man không giải thích được…