Phi Thăng Chi Hậu

Chương 251 : Đệ tứ Ma sơn

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


Thanh âm Sát Lục chi hồn lần nữa vang lên: "Vị trí của Trọc Thế Ma Trì cực kỳ bí ẩn, cả Ma giới không ai biết vị trí cụ thể của nó, bởi bản thân nó ẩn chứa hỗn độn ma khí nên hoàn toàn khiến nó vận chuyển theo cả quy tắc Ma giới mà không ngừng thay đổi phương vị. Ở Ma giới gần như tất cả thượng vị Ma thần đều biết sự tồn tại của Trọc Thế Ma Trì nhưng trong đám hạ vị yêu ma đúng là không ai biết được."



"Số lượng Trọc Thế Ma Trì phi thường thưa thớt, vị trí phiêu bạt bất định, hơn nữa một vấn đề lớn nhất khác nữa là, Trọc Thế Ma Trì cứ trăm vạn năm xuất hiện một lần, thời khắc còn lại đều lưu chuyển trong hệ thống Ma giới quy tắc, thời cơ mỗi trăm vạn năm một lần là cơ hội duy nhất chuyển hóa ma thân. Hơn nữa, một khi Trọc Thế Ma Trì xuất hiện thì Trọc Thế ma khí trong đó nếu một ngày sau vẫn không có người hấp thu, lập tức trong nháy mắt sẽ tiêu tan không còn gì."



Phong Vân Vô Kỵ hơi sửng sốt, mở miệng nói : "Dựa theo ngươi nói thì điều kiện hà khắc, cổ quái như vậy, chẳng phải vốn không có biện pháp tìm được Trọc Thế Ma Trì?"



"Chủ nhân mấy chục vạn năm đời trước của ta, trở thành Sát Lục chi chủ mà không phải Ma thần, ngài cũng không phải đời thứ nhất, trên thực tế thì mặc dù có rất nhiều đời đều một mạch dừng lại ở Ma đế cấp, không thể tiến vào Ma thần cấp nhưng cũng vẫn có vài người thành công tìm được Trọc Thế Ma trì, hơn nữa thuận lợi thu được Tuyệt Thế Ma Thân. Cả Ma giới này ta có thể xem như biết rõ Trọc Thế Ma Trì nhất, hơn nữa nếu như phát hiện ra Trọc Thế Ma trì xuất hiện lần nữa, ta hoàn toàn có thể phát hiện sớm nhất." Sát Lục chi hồn nói.



"Vậy ngươi hiện tại phát hiện được không?" Phong Vân Vô Kỵ quan tâm lại là điều này.



"Vẫn chưa. Trọc Thế Ma Trì là linh bảo của Ma giới, không phải cái thứ hỗn tạp gì đó muốn là được một đống, song…ta cảm giác được, qua một đoạn thời gian nữa, dường như sẽ có một Trọc Thế Ma Trì hàng lâm."



Phong Vân Vô Kỵ hoàn toàn không biết nói gì, đối với những lời này của Sát Lục chi hồn, nói cũng chẳng khác nào không nói. Cũng vô phương đắn đo, vốn chuẩn bị trước tiên thành tựu Tuyệt Thế Ma Thân, bây giờ xem ra chỉ sợ là bản thân đã suy nghĩ quá đơn giản thôi.



"Chúng ta đi thôi, ngươi không phải nói muốn tìm tên bộ hạ già gì đó của ngươi sao?"



"Là Ô Nạp Tư." Cổ Liệt Nhĩ cả giận, "Ta vốn trấn thủ ở tây Ma giới, đi thông với thông đạo tầng hai Ma giới, sau này bị tống vào hắc ám kim tự thấp, trở thành cung phẩm, hiện tại Ô Nạp Tư có lẽ cũng trở thành Thiên ma hoàng mới rồi, hừ! Cái gì thuộc về ta sớm muộn cũng sẽ trả lại ta!"



"Chờ đã!" Phong Vân Vô Kỵ duỗi tay nói : "Ngươi vừa nói Ma giới đệ nhị tầng?"



Cổ Liệt Nhĩ nhắm mắt lại, hít sâu một hơi. Cắn chặt răng, phát ra thanh âm kèn kẹt. Mở mắt tức giận nói : "Thực không biết có phải Cổ ma thần các ngươi quá tự đại hay không. Đối với các thứ khác đều không quan tâm hay là phần ma thức này của ngươi thực sự quá tàn khuyết. Ngươi chẳng nhẽ cho rằng, nơi cằn cỗi sản sinh ra Ma tộc này so với Ma giới đệ nhất tầng cùng đẳng cấp đều phải kém hơn rất nhiều, phù hợp với thượng vị Ma thần cao quý cư ngụ sao?"



"Ngoại trừ những Đọa Lạc thiên sứ quân đoàn đến từ bên ngoài và những tên Thái Cổ ma tộc trốn tránh sự truy sát của Thái Cổ nhân loại đã bỏ nơi này đi từ rất sớm ra, còn có ai thích nán lại địa phương rác rưởi này. Bất kể là Ni Cổ Lạp Tư vương triều hay là Tát Cáp Lạp vương triều, không kẻ nào lại lựa chọn nơi này để xây dựng vương triều cho mình…Cứ để cho những tên Thái Cổ ma tộc và Đọa Lạc thiên sứ quân đoàn ứng phó với đám thiên sứ đáng ghét đi! Tuy ta chưa hề cho rằng thiên sứ đọa lạc và thiên sứ có gì khác biệt nhưng đều là những kẻ khiến người ta chán ghét!"


Cổ Liệt Nhĩ nhìn về hướng đệ tứ Ma Sơn phía trước, điềm nhiên nói : "Thiên ma đế không thể rời khỏi đệ nhất Ma sơn!"



"Ngươi tin chắc?" Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói : "Nhưng còn có những kẻ khác, ngươi không nói cho ta mà ngươi hẳn đã biết rồi phải không?"



Cổ Liệt Nhĩ lắc đầu nói : "Không, chúng ta cần làm chính là cố gắng có thể tốc chiến tốc thắng, chuẩn xác đúng lúc ứng phó công kích của Ô Nạp Nhĩ và đám Ma thần kia!"



"Không cần phiền phức như vậy, trực tiếp tìm Ô Nạp Tư, nếu hắn thuần phục vậy thì cuối cùng ép hắn phát huyết thệ, nếu hắn lựa chọn không thuần phục, vậy thì không cần nhiều lời, trực tiếp tiêu diệt hắn, với địa vị uy vọng của ngươi, dưới tình huống quần long vô thủ, những Ma thần kia tự nhiên sẽ thuần phục!"



Trong mắt Cổ Liệt Nhĩ đột nhiên sáng ngời, đôi lông mày vốn có chút nhíu nhíu lại giãn ra, gật đầu nói : "Không sai, đúng là như vậy, ở trong hắc ám kim tự tháp đã lâu rồi, đầu óc đều không sáng suốt như trước nữa!"



"Đi thôi, nếu tất cả bọn chúng đều không thức thời, vậy thì…" Trong mặt Phong Vân Vô Kỵ hiện lên tia lãnh khốc, nắm chặt bàn tay phải, phát ra một trận răng rắc : "Vậy cứ giết sạch toàn bộ đi!"



Cổ Liệt Nhĩ nghe thấy vậy cả người run rẩy, trong lòng dâng lên một cỗ hàn ý, vừa ngẩng đầu thì Phong Vân Vô Kỵ đã dẫn đầu xông ra.



Trong hư không, Phong Vân Vô Kỵ ẩn thân vào trong mây đen dày đặc, phi nhanh đến, trong mây đen, ma khí dày đặc, bên người chớp giật sấm rung liên tục, nhưng những thứ này đối với hắn mà nói lại uy hiếp không lớn.



Ma thức phá thể mà ra, quét ngang qua giải đất âm lạnh dưới mây đen, mặt đất hoàn toàn hoang vu, rất nhiều nơi bùn đất đều bày thành những bãi vụn màu xám, ở nơi xa xa trên một đường vòng cung cực lớn, từng dãy cao sơn khổng lồ dàn thành một đường, phía sau bảy tòa cao sơn đó có một tòa càng thêm hùng vĩ, đồ sộ cùng bụi mù vây nhiễu dội vào trong mắt.



Trong tâm Phong Vân Vô Kỵ biết đó chắc hẳn là nơi đệ nhị thiên Ma thần cư ngụ, ma thức cẩn thận lướt qua, khóa chặt phía bên trái đệ tứ Ma sơn, sau đó tốc độ đột nhiên bạo tăng, hóa thành một đạo hồng ảnh, nghiêng người chìm xuống phía dưới...